Chương 749: Chịu tải (2)
Chương 749: Chịu tải (2)Chương 749: Chịu tải (2)
Nhưng luôn có quý tộc vì ích lợi của bản thân mà ăn luôn mồ hôi và máu của người khác, thậm chí muốn cướp mọi thứ của người ta, thế này mới tạo thành hai bên đối lập và hỗn loạn.
Tham lam và thiển cận của bên trên là dẫn đầu xung đột và đối lập.
Nhìn những nụ cười đó, những khuôn mặt dù cho vết thương đầy người đều sung sướng, Valhein chợt hiểu tại sao đại tướng Miltiades thà đắc tội quý tộc cũng quyết giành quyên chỉ huy tối cao liên quân.
Bởi vì Miltiades đã thấy nhiều xác chết sau thất bại.
Cũng trông thấy nhiều khuôn mặt vặn vẹo tức giận sau chiến thắng.
Miltiades muốn thấy nụ cười hơn.
Nụ cười vào phút này.
Valhein hít sâu một hơi, từ từ thả ra cảm động trong lòng, bỗng hiểu nhiều điều.
Miltiades chịu tải trách nhiệm thua trận nên mới nhận được bọn lính khen ngợi.
Miltiades chịu tải tức giận của quý tộc mới có thể nhìn thấy nụ cười của đám lính.
Miltiades gánh hy vọng của người Hy Lạp mới có thể đạt được chiến thắng, mới có thể trở thành Truyền Kỳ, mới có thể trở thành đại tướng.
Valhein vui vẻ cười.
Hắn từng chịu tải hy vọng của thầy trò Học viện Plato, chịu tải hy vọng của Jacques, chịu tải hy vọng của trẻ em bị vứt bỏ và lưu dân Sparta, chịu tải hy vọng của binh sĩ trong chiến dịch Marathon, nhưng chưa đủ.
Những thứ này chưa đủ để thăng cấp Truyền Kỳ, càng miễn bàn cao hơn Truyền Kỳ.
Ta chịu tải càng nhiều, thu hoạch càng nhiều.
Valhein nắm chặt hai tay, mỉm cười bước tới trước.
Rất nhanh, mọi người đến một nơi rộng rãi, nơi này cơ hồ mỗi một người đều mặc áo choàng màu đỏ đặc biệt của Sparta.
Mọi người hưng phấn nói chuyện, hưng phấn chờ đợi, hưng phấn mong mỏi.
Dù là người lập công đầu như Valhein đi cùng Commodus, Vua Giác Đấu cũng không hấp dẫn nhiều sự chú ý.
Lúc này mỗi người có một thân phận như nhau.
Người có công. Không lâu sau, tướng lĩnh quân đội Sparta mang người xuất hiện, đầu tiên là đeo râu ma pháp phát biểu bài văn nhiệt huyết, người Sparta kích động máu nóng sôi sục, gầm rống.
'SpartaU"
"Spartal"
Chỗ cứ điểm lát sau cũng ồn ào tiếng hò reo:
'Athenst"
'Athensl"
“Thebesl"
“Thebesl"
"Macedonial"
"Mycenaeanl"
Các thành bang Hy Lạp có mối thù truyền kiếp, vào giây phút này không hề tức giận khi nghe âm thanh của thành bang đối địch.
Trên mặt từng người tràn ngập nụ cười từ tận đáy lòng.
Chiến thắng của Marathon tuyệt đối không phải chiến thắng của bất cứ người nào hoặc đoàn thể nhỏ nào, mà là chiến thắng của tất cả người Hy Lạp, là công lao của mọi người, cũng là vinh diệu của người Hy Lạp.
Sau đó tướng lĩnh Sparta bắt đầu trao quân hàm và huân chương.
Đâu tiên, tướng lĩnh đọc tên từng binh sĩ trưởng mới, lần lượt từng binh sĩ Sparta hoặc xông lên trước, hoặc được đội hữu nâng lên, cười toe toét cầm dấu hiệu binh sĩ trưởng Thanh Đồng của mình giơ lên cao, dẫn tới tiếng hò reo lớn.
Tiếp theo tuyên bố binh sĩ trưởng thăng cấp thành đội trưởng, lần này ít người hơn, nhưng tiếng hoan hô càng nhiệt liệt.
Sau đó trao huân chương cấp thấp, lần này số người càng ít, nhưng mỗi lần trao huân chương tất nhiên sẽ dẫn phát tiếng hò reo càng kịch liệt hơn trước.
Quân hàm chỉ là chức vị, nhưng huân chương càng nhiều là vinh diệu.
Valhein nhạy bén phát hiện các nơi đều hò reo, nhưng âm thanh thấp dần, chỉ riêng tiếng hô bên Sparta chẳng những không hạ thấp, ngược lại lên tới nóc khi trao huân chương.
Dù là Athens cũng không bằng Sparta ít người hơn.
Valhein thở dài thườn thượt.
Nhiều thành bang như vậy, chỉ có trao huân chương của Sparta là giữ sự công bằng cơ bản. Tiếng hò reo của binh sĩ là binh sĩ và bình dân phát ra tín hiệu với quý tộc, bất cứ quý tộc và tướng quân sâu sắc nào đều nên nhận ra tín hiệu này, tiếp đó làm ra thay đổi.
Đáng tiếc, sự tham lam và thiển cận, ngạo mạn và ngu muội của họ đã bỏ qua tín hiệu này.
Mỗi một tín hiệu đều là một mảnh bông tuyết, cuối cùng sẽ lăn thành quả cầu tuyết.
Ở trong mắt quý tộc ngu muội thì chỉ là bông tuyết hơi nhiều.
Trong mắt quý tộc minh mẫn thì chỉ là quả cầu tuyết nguy hiểm rất nhỏ.
Trong mắt hiền nhân, nước có thể thẩm bổ mặt đất cũng có thể là băng tuyết trong tương lai.
Valhein mỉm cười nhìn tất cả điều này.
“Thêm mười vạn vàng đại bàng quyên góp cho Eculid."
Valhein trải qua nghi thức trao huân chương cả buổi sáng, ăn cơm trưa xong hắn và đội ngũ Sparta đi hướng ngoài thành.
Gió nóng buổi chiều thổi qua đồng bằng Marathon.
Bãi cỏ lởm chởm như bị đàn trâu cắn.
Không biết là cỏ xanh che đi dấu vết chiến tranh, hay dấu vết chiến tranh bao vây cỏ xanh.
Dưới tường thành, đám ma pháp sư dựng đài cao, chiến sĩ của các thành bang tụ tập ở các nơi, hưng phấn thảo luận chiến tranh, quân công, huân chương, người nhà, tương lai cùng hy vọng.
Valhein quay đầu nhìn hướng đại doanh Ba Tư.
Tướng lĩnh, quý tộc, quân hàng đầu và chiến sĩ cấp bậc cao của Ba Tư đã rời đi, còn lại binh lính bình thường và bộ binh nhẹ nhận tạm thời đều nhìn nơi này.
Trong mắt mỗi người u ám, nhưng kết nối với nhau thì sáng lấp lánh.
Giống như sóng biển dưới ánh nắng, lấp lánh.
Không lâu sau, đại tướng Miltiades dẫn dắt tướng lĩnh Hy Lạp leo lên đài cao.
Tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
-Hy Lạp!"
-Hy Lạp!"
"Hy Lạp "