Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 76 - Chương 77: Đã Hiểu

Chương 77: Đã hiểu Chương 77: Đã hiểuChương 77: Đã hiểu

Đã hiểu

Sao Hutton lại bị đánh thành cái dạng như này?

Là bị ai báo thù sao?

Mọi người còn chưa suy đoán ra, thì thấy Hutton đi đến trước mặt Valhein phịch một tiếng quỳ xuống, lớn tiếng nhận sai.

"Valhein, tôi sai rồi, tôi không bao giờ bắt nạt người khác nữa... hu hu... Tôi không bao giờ bắt nạt người khác nữa! Đều là lỗi của tôi, tôi hèn hạ, tôi bỉ ổi, tôi không biết phân biệt rõ bạn bè và kẻ địch..."

Trong lớp lập tức vỡ tổ.

Tất cả mọi người quay đầu, nhìn về phía Valhein ở bàn thứ năm cuối cùng.

Tất cả ánh mắt đều tập trung vào một người, thực sự giống như Valhein là hiệu trưởng tới tham gia tiết học vậy.

Lần này, trong mắt mọi người không hề có ý cười.

Buổi sáng còn có mấy bạn học đang ngầm chế giễu, bây giờ trên mặt lại xẹt qua tia sợ hãi.

Nhà Hutton mặc dù địa vị không cao, nhưng ở học viện Plato cũng được xem như là bậc trung, cộng với việc ra tay rất hào phóng, thích kết bạn, tất cả các phương diện gần giống như học sinh quý tộc.

Cho dù Valhein thực sự trả thù, Hutton chắc chắn cũng sẽ nghĩ cách báo thù, hơn nữa hôm trước, rất nhiều bạn học mơ hồ cảm thấy Valhein thật xúi quẩy.

Kết quả, Valhein không xảy ra chuyện gì cả mà Hutton lại quỳ xuống.

Bọn họ ý thức được, trước đó đã xem thường Valhein rồi.

Trong lớp học này, chỉ sợ ngoại trừ mấy bạn học quý tộc như Rollon ra thì không ai có thể ép Hutton thành cái dạng này được.

Hoth quay đầu nhìn Valhein, trợn mắt hốc mồm.

Albert cũng giống như Hoth, hoàn toàn không thể tin được.

Vẻ mặt .Jimmy kinh ngạc.

Lake vui vẻ cười rộ lên, ném cho Valhein một ánh mắt khích lệ.

Từ trước đến nay Rollon vẫn luôn xem thường Valhein vậy mà cũng nghiêm túc đánh giá Valhein, đây cũng là lần đầu tiên cậu ta nghiêm túc đối xử với một bạn học không phải là quý tộc trong lớp học này. Trước đó, cho dù là Lake, cậu ta cũng chẳng muốn nhìn thấy.

Niedern nháy mắt với Valhein tỏ ý Valhein xử lý thật tốt.

Lúc này Valhein mới mỉm cười, đi về phía Hutton.

Khoảnh khắc nhìn thấy Valhein mỉm cười như vậy, thân thể Hutton đột nhiên run lên, thiếu chút nữa không kiềm chế được.

Hôm qua Valhein cũng cười như vậy.

Paloma nhìn bóng lưng của Valhein rơi vào trâm tư.

Valhein đi đến trước mặt Hutton, cười nói: "Bạn học Hutton sao thế? Bị bố cậu đánh hả?"

Hutton nghe thấy vậy, vội vàng lau sạch nước mắt nước mũi, dùng sức gật đầu nói: "Đúng đúng vậy, bởi vì tôi bắt nạt bạn học nên bị bố tôi hung hăng đánh một trận!"

"Đứng lên đi, đều là bạn học cả, dáng vẻ như này quá mất mặt rồi đấy." Valhein nói.

"Được, được..." Vội vàng đứng dậy, nhưng đứng được một nửa, thân thể mềm nhũn, lại ngã ngồi trên mặt đất.

Lặp đi lặp lại mấy lần, quả thực là không đứng dậy nổi.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người chỉ cảm thấy phía sau lưng có cơn lốc cực mạnh lướt qua, không phải là Hutton không muốn đứng lên mà là bị Valhein cứng rắn dọa đến mức hai chân như nhữn ra, căn bản không thể đứng dậy nổi.

Có thể dọa bạn đồng niên thành cái dạng như này, Valhein là ma quỷ sao?

“Cậu xem cậu đi, haizzz...'

Valhein nói xong thì khom lưng, đỡ Hutton đứng dậy.

Chân Hutton đứng không vững, chân không ngừng run rẩy.

Valhein vỗ vỗ bả vai Hutton, chậm rãi đỡ cậu ta đi đến bàn thứ tư, nói: "Tất cả mọi người đều là bạn học, có mấy lời nói ra rồi thì coi như xong rồi. Có người muốn là hạ độc thủ, vậy chắc chắn sẽ gặp báo ứng. Cậu nhìn cậu đi, vừa nhìn đã biết gặp phải báo ứng rồi. Sau này, làm người tốt đi, đối với bạn học hòa nhã một chút, tất cả mọi người là bạn học, không phải là kẻ thù. Cậu hiểu rồi chứ?"

"Đã hiểu! Đã hiểu! Mọi người đều là bạn học, không phải là kẻ thù." Hutton ra sức gật đầu.

"Hiểu rồi thì tốt." Valhein mỉm cười đỡ Hutton đến chỗ ngồi, sau đó vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, quay vê bàn thứ năm.

Valhein ngồi xuống, tất cả mọi người vẫn đang nhìn cậu.

Hoth nhịn không được thấp giọng nói: "Cậu làm gì vậy?"

"Gặp bố cậu ta, mời bố cậu ta uống một chén rượu thôi mà." Hoth thấy Valhein không nói, cũng không hỏi nữa, trong đầu tràn đầy nghi vấn.

"Làm tốt lắm!" Lake nói.

Valhein nghe thấy lời tán thưởng của Lake, mới nhớ tới, năm ngoái lúc Perus còn sống, Lake thỉnh thoảng ra mặt giúp đỡ Perus, rất có tinh thân chính nghĩa, nhưng cho dù Lake học tốt cuối cùng cũng chỉ là một công dân Hy Lạp bình thường, vẫn không thể nào ngăn cản đám người Hutton.

Jimmy vẫn luôn nghi ngờ nhìn Valhein, đoán xem đã xảy ra chuyện gì.

Leng keng...

Tiếng chuông vang lên.

"Valhein, theo tôi ra ngoài một chuyến." Niedern nói xong đi ra ngoài cửa.

Khuôn mặt Valhein bất đắc dĩ, mang theo sách ma pháp đi ra ngoài.

Bản thân thực sự là xúi quẩy, đến muộn bị gọi ra ngoài, không đến muộn cũng bị gọi ra ngoài.

Nhưng mà hôm nay khác với hôm qua.

Không có ai cười nhạo Valhein cả.

Valhein đi theo Niedern đi tới chỗ cũ ngày hôm qua.

"Thầy, em biết em là ma pháp tập sự, buổi sáng em còn có tiết học phải học!" Valhein không ngờ Niedern còn muốn đặc huấn mình, mặc dù không bài xích loại đặc huấn này, nhưng không thể đổi thời gian khác sao?

Niedern không trả lời Valhein mà hỏi: "Cậu đã làm gì Hutton?"

Valhein nhún vai, nói: "Cũng không có gì. Hôm qua bố cậu ta mời em và cậu ta ăn cơm, bố cậu ta phát hiện em là ma pháp tập sự, cho nên đánh cậu ta một trận. Thây không nhìn thấy được cảnh tượng kia đâu, thật đặc sắc."
Bình Luận (0)
Comment