Chương 762: Mệt
Chương 762: MệtChương 762: Mệt
"Cái gì là sai lầm của người sống sót?" Eculid mở quyển sách ma pháp mà mình vừa khép lại.
"Lúc ở cảng Lion ta đã bị một truyện xưa khai sáng, sau đó thì có 'sai lâm của người sống sót' này.
Valhein như bình thường đưa ra lý do làm bia đỡ đạn cho chuyện lỡ lời của mình.
"Nói cẩn thận một chút, ta cảm thấy rất thú vị." Hai mắt Eculid tỏa sáng.
Valhein thầm thở dài, xem ra sau này nói chuyện trước mặt bọn họ cần phải cẩn thận một chút, nhất là loại cấp bậc ông lớn như Eculid.
"Chuyện là thế này, ở phía tây Hy Lạp có một đất nước rất mạnh mẽ, giống như là ngọn đèn của thế giới, đương nhiên bây giờ đã bị thiêu rụi vì chính người dân của mình. Áo giáp của đất nước đó được chế tạo từ ma pháp. Có một lần nọ, một vị tướng quân là chiến sĩ Hoàng Kim mang theo mười mấy người cấp dưới tìm kiếm ma pháp sư chịu trách nhiệm chế tạo áo giáp, chỉ những lỗ mũi tên khắp người, phàn nàn nói: 'Ngươi nên làm áo giáp dày hơn ở vài chỗ, ngươi xem, vị trí này trên người bọn ta có rất nhiều lỗ mũi tên"
"Hơn mười người lính tiến tới, giơ áo giáp của mình ra. Ma pháp sư nọ nhìn một chút, quả nhiên những vị trí đó có rất nhiêu vết tên. Hắn gật đầu nói: 'Các ngươi yên tâm, ta sẽ đắp dày thêm những nơi khác. ' Tướng quân tức giận nói: Ngươi nói thế là có ý gì? Nơi trúng tên không thêm dày, nơi không trúng tên lại thêm dày là sao?' Ma pháp sư liền thuận miệng nói: Ngươi chỉ nhìn áo giáp của chiến sĩ còn sống, ngươi có từng xem qua áo giáp của những chiến sĩ đã chết hay không?”
"Tướng quân sửng sốt cả người, hắn suy ngẫm thật lâu rồi xoay người rời đi. Cũng không bao lâu sau hắn dẫn người mang áo giáp của một vài người đã chết tới, yên lặng đặt trước mặt ma pháp sư. Ma pháp sư kiểm tra một lần nữa rồi gật đầu nói: Quả nhiên giống như suy đoán của ta, mũi tên trí mạng vừa vặn không nằm ở phần có dấu tên dày đặc nhất. Thực tế thì số tên của mọi người không kém bao nhiêu, có vài vị trí dính tên nhiều như vậy nhưng các ngươi lại không chết, chứng tỏ những vị trí đó không cần dày thêm. Chân chính nên dày thêm chính là những vị trí khác. ' ˆ
"Sau khi nghe chuyện này, ta liền hiểu ra. Tướng quân chỉ nhìn được dấu mũi tên trên người người sống sót, đương nhiên sẽ cho rằng nơi trúng tên càng nhiều lại càng nguy hiểm, nên làm dày hơn, vì thế cái mà mắt hắn nhìn thấy có sai lệch với chân tướng. Mà ma pháp sư nhìn thấy không phải người sống sót, là người chết, thấy được 'điêu mà mắt không nhìn thấy, vì thế ma pháp sư đã nhìn ra chân tướng. Ánh mắt và suy nghĩ vẫn luôn lừa gạt chúng ta. Vì thế so với cái nhìn thấy ở trước mắt, chúng ta lại càng phải tin tưởng lý luận 'sai lâm của người sống sót' này." "Tốt, rất tốt, ta thích câu chuyện này, ta cũng thích sai lâm của người sống sót, càng thích tin tưởng lý luận hơn trước mắt mà ngươi nói. Thứ này có chỗ tương thích tới trật tự logic' mà ngươi nói, nhiều sự hiểu biết của chúng ta đều bị sai lầm hoặc là đảo lộn trình tự. Rất tốt, sai lâm của người sống sót cũng đáng giá một vạn đồng vàng đại bàng." Eculid nói.
Castor cười nói: "Cứ như thế thì Valhein không cần hỗ trợ đồng vàng đại bàng cho ngươi nữa rồi."
"Không thành vấn đề, hắn hỗ trợ đồng vàng đại bàng để ta tìm được chân lý, nếu hắn có thể tìm được chân lý vượt xa ta, đương nhiên không cần giúp đỡ ta. Hắn giúp ta, ta còn muốn đồng vàng đại bàng của hắn là vì chân lý chứ không phải vì tiên. Ngươi không hiểu logic rồi." Eculid vừa nói chuyện vừa ghi chú lại lời Valhein nói.
"Thật không nên nói đùa với ma pháp sư bọn ngươi." Castor nhỏ giọng thì thâm.
Valhein chân thành nói: "Có vài lời ta vốn không nên nói, có điều ngươi đã nói hi vọng có thể học tập theo ta, vậy thì ta sẽ kể nhiều hơn một chút. Gốc rễ của chuyện này là ngươi cho rằng, chân lý mà Eculid phát hiện nhìn không thấy sờ không được chưa chắc đã quan trọng, hơn nữa ngươi nghĩ rằng Eculid chưa chắc có thể phát hiện được chân lý, vì thế ngươi mới cho rằng tiên tài quan trọng hơn, cũng vì thế mới đùa giỡn như vậy. Chứ không phải ngươi chỉ nói giỡn mới nói ra câu nói kia. Lúc ngươi có thể hiểu được trật tự logic, ngươi sẽ phát hiện ra chân tướng của thế giới."
Vẻ mặt nhóm chiến sĩ Sparta mờ mịt, Castor nhíu mày, cẩn thận suy ngẫm.
"Ta nhớ kĩ rồi, tuy là ta nghe không hiểu." Vẻ mặt Commodus thực đau khổ, tiếp tục ghi chép.
Eculid lập tức nói: "Ví dụ này rất tốt. Có vài phương diện, Valhein ngươi khẳng định chính là Aristoteles nhỏ, luôn có thể phát hiện được những điểm trông rất đúng nhưng kỳ thực lại rất sai lâm. Ngươi là ma pháp sư, nên có suy nghĩ như vậy, nên nói lời như vậy, không cần lo Castor có thích hay không. Hoặc là chính vì ngươi có suy nghĩ như vậy nên mới lựa chọn trở thành ma pháp sư, hơn nữa còn ma pháp sư thành công. Các ngươi ấy, vẫn nên học tập Valhein nhiều một chút."
"Commodus ít nhất cũng đuổi kịp được Valhein mấy năm trước rồi." Castor nhỏ giọng giải thích.
"Không không không, hắn chỉ bắt chước theo thôi, cho dù làm chuyện giống nhau nhưng nguyên lý cũng hoàn toàn khác biệt, không tin thì ngươi cứ hỏi Valhein đi." Eculid không ngẩng đầu lên nói.
"Ô? Commodus, nguyên nhân ngươi bắt đầu ghi chép là gì vậy?"
"Bởi vì học tập Eculid và Valhein."
"Không có nguyên nhân khác chứ?" "Không có." Commodus hiển nhiên nói. "Vậy Valhein, còn ngươi? Ví dụ như ngươi muốn học Eculid nên tiến hành ghi chú, vậy nguyên nhân của ngươi là gì?" Castor nói.