Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 763 - Chương 764: Công Chúa Vận Mệnh

Chương 764: Công chúa vận mệnh Chương 764: Công chúa vận mệnhChương 764: Công chúa vận mệnh

Commodus và Castor ra sức ghi chép.

"Chỉ có trải qua suy nghĩ chỉnh sửa lại mới là kiến thức thật sự, mắt thấy không phải kiến thức, cảm giác được không phải kiến thức, tự cho là hiểu cũng không phải kiến thức."

"Động vật dùng mắt hoặc bộ phận cơ thể để tìm thức ăn, nếu mắt không thấy đường hoặc cơ thể bị tổn hại thì sẽ không sống nổi."

"Chúng ta là người, chúng ta không thể chỉ thỏa mãn với sống sót, bằng không thì chúng ta không khác gì động vật cả. Là người thì phải sống sót tốt hơn."

"Những bậc hiền triết vĩ nhân, mặc dù bọn họ có thể dẫn dắt nhân loại không ngừng tiến tới, không phải bởi vì mắt bọn họ nhìn xa hơn chúng ta, không phải vì cảm giác của bọn họ nhạy bén hơn, mà là tư tưởng của bọn họ nằm ở một thế giới chân thực mà cả đời này chúng ta có lẽ sẽ không đạt được.”

"Ở trong thời đại mới, nếu như chúng ta vẫn cứ dùng ánh mắt để quan sát, vẫn chỉ tin mắt thấy mới là thật mà không dùng tư tưởng thăm dò thế giới mới, như vậy chúng ta sẽ không khác gì động vật, cũng không thể sống sót tốt hơn."

"Cái mà ta làm hiện giờ cũng chỉ là vụng về mô phỏng các bậc hiền triết vĩ nhân mà thôi. Nhưng ta tin tưởng, không quản là ai chỉ cần có phương pháp để cố gắng thì sẽ có thể đứng trên vai người khổng lồ. Cũng có thể trở thành người khổng lồ mới!"

Tổng kết chỉnh sửa xong, Valhein khép sách lại.

"Về trận chiến ở Marathon, ngươi có ghi chép không?" Castor hỏi.

"Trận chiến quan trọng như vậy thì ta đương nhiên phải ghi chép lại hằng ngày, ghi chép về quân ta, quân địch, tiến hành suy đoán, tổng kết chỉnh lý, đây đều là chuyện nhất định phải làm. Chiến tranh dựa vào không phải vũ lực, mà là ý nghĩ." Valhein nói.

Mặt Castor đỏ bừng, nói: "Ta hiểu được, từ nay vê sau, ta cũng phải chăm chỉ ghi chú chứ không phải cho rằng xem qua là có thể nhớ kỹ, xem qua là hiểu, cho rằng cái gì mình cũng biết, thực tế thì giống như ngươi nói, đều là quá khứ không có chút giá trị nào, không có liên quan chút nào với ta."

"Thật ra ngươi cũng không cần phải học ta, mỗi người đều có phương hướng khác nhau. Thay vì học ta, không bằng trực tiếp học những bậc thây Truyền Kỳ, chiến sĩ Anh Hùng." Valhein nói.

“Ta suy nghĩ lại một chút."

Qua một hồi lâu, Eculid râu rĩ không vui đi tới.

"Làm sao vậy?” "Không thu hoạch được gì, có điều ta cảm thấy mình cách chân lý gân hơn một bước."

"Vậy chính là có thu hoạch." Valhein mỉm cười nói.

"Cũng đúng, ừm... ta sao lại được học sinh an ủi thế này?" Eculid dở khóc dở cười: "Hai người bọn họ đang ghi chép cái gì vậy...'

Eculid tò mò đi tới bên cạnh Castor, nhìn nội dung ghi chép, sau đó nhịn không được cảm thán.

"Castor, ta xin lỗi khi nấy đã quá lỗ mãng với ngươi, là phán đoán của ta xảy ra vấn đề, ngươi là một người có tư tưởng. Không có ghi chép, sẽ không có xảy ra; không có xảy ra sẽ không có nghĩ lại, đây là câu nói tuyệt vời cỡ nào chứ. 'Chỉ có trải qua chỉnh sửa tư tưởng mới thật sự là kiến thức, quá tuyệt diệu rồi, đây là cái nhìn thâm thúy cỡ nào chứ, để ta phải nghĩ tới Sokrates và Plato. Là ta đã hiểu lầm ngươi rồi..."

Eculid nói được phân nửa thì đột nhiên cảm thấy bầu không khí trong phòng không đúng.

Mặt Castor đỏ bừng, cực kỳ xấu hổ, ánh mắt né tránh, giống như muốn tìm một kẽ đất mà chui xuống.

Ánh mắt của nhóm chiến sĩ Sparta đặc biệt kỳ lạ.

Commodus cười như không cười.

Valhein cũng lộ ra nụ cười lễ phép.

"Làm sao vậy? Không phải ta chỉ thừa nhận sai lâm thôi à? Sao lại nhìn ta như thế?" Eculid hỏi.

"Ghi chép của ta, là lúc ngươi đang suy nghĩ, Valhein nói..." Castor nói khẽ.

"Như vậy sao? Cái tên này..." Eculid thay đổi sắc mặt, mỉm cười vỗ vai Castor: "Không sao, từ nháy mắt ngươi bắt đầu ghi chép những lời này, ngươi đã bước trên con đường đuổi kịp Valhein, cố lên!"

"Cám ơn thầy Eculid!" Castor rất cảm động.

Commodus gật đầu, dùng bút than nhanh chóng ghi chép lại một màn này: Thầy Eculid không vì thế mà trút giận lên Castor, ngược lại còn sợ Castor xấu hổ mà cổ vũ một phen, là một...

Sau đó, giọng nói của Eculid vang lên.

"Tuy có lẽ cả đời này ngươi không đuổi kịp Valhein, hơn nữa khoảng cách sẽ ngày càng xa, nhưng ngươi đừng nhụt chí! Không có ngươi, Valhein sao có thể nổi bật được như thế chứ."

Castor chợt cảm thấy sự cảm động của mình đều cho chó ăn cả rồi.

Commodus yên lặng gạch đi lời vừa mới nói. Ma pháp sư thật sự không phải là người!

Eculid vui vẻ ngồi xuống, bắt đầu ghi chép lại những lời ghi chép của Castor, cuối cùng còn không quên thêm một câu.

Đây là Valhein nói.

Suy nghĩ một chút, lại tăng một câu.

Ta đúng là người lương thiện, Castor nhất định rất biết ơn ta, ngày hôm nay thật là tốt đẹp.

Đột nhiên, Eculid hơi đổi sắc mặt.

"Chúng ta lại tiến vào không gian trụ Babylon rồi. Vị trí này... càng giống như mai phục hơn, mọi người đứng vững.'

Vừa mới dứt lời thì xe ngựa ma pháp đã hạ thấp xuống, trong xe vang lên một trận hô khẽ, mọi người nắm chặt đồ bên người.

Trái tim giống như sắp bay ra khỏi cổ họng.

Xe ngựa đột nhiên ngừng rơi, người trong xe hỗn loạn.

Tiếp đó ánh sáng chợt lóe, Eculid trực tiếp thu xe ngựa ma pháp, mọi người đứng trên mặt đất.

Valhein nháy mắt một cái, nhìn xung quanh.

Ở phía trước bên trái hai mươi mét có một trụ Babylon màu vàng đất.

Bên trên trụ Babylon lơ lửng Vua Phi Xà của Quân đoàn Phi Xà, Vua Phi Xà cõng một tấm thảm rất lộng lẫy, ánh sáng lóng lánh trên tấm thảm bay, giống như hồ nước.
Bình Luận (0)
Comment