Chương 772: Cuộc chiến giành chồng
Chương 772: Cuộc chiến giành chồngChương 772: Cuộc chiến giành chồng
Eculid vuốt cằm, nói: "Nói vậy thì cuộc chiến giành chồng này, kết thúc bằng thắng lợi của Paloma à?"
"Tính ra thì ngang nhau thôi, dù sao thì trái tim Valhein cũng xoay quanh cô nàng tóc vàng kia khá lâu. Castor nói.
"Ta thì lại nghĩ rằng đây là hiện trường bắt gian." Commodus nói.
"Các ngươi đủ chưa vậy, ta đã nói ta làm vậy là vì kéo dài thời gian mà thôi. Valhein ta đây mà lại ham mê cơ thể người đẹp thế sao?"
"Rồi rồi!" Ngoại trừ Miltiades, mọi người cùng hô to.
"Ngươi có thể ham mê của cải của nàng ta mà." Đại tướng Miltiades cười tủm tỉm bổ sung.
Nhóm người cười ha ha.
"Aiz, ta vốn muốn nói cho ngài một tin tình báo quan trọng mà." Valhein nhìn Miltiades nói.
"Tình báo gì?" Miltiades thu lại nụ cười, biểu cảm trở nên nghiêm nghị.
Valhein liếc mắt tỏ ý, Miltiades vung tay lên, tất cả mọi người ở gân đó bị sức mạnh vô hình đẩy lùi ra sau, đứng ở vị trí cách bọn họ ba mươi mét, sau đó trước mắt trở nên mông lung, không thể nào thấy rõ được Miltiades và Valhein.
"Bây giờ có thể nói được rồi." Miltiades nói.
"Ngài cũng biết, trước đây không lâu ta có một lần tới bờ đông biển Aegean." Valhein nói.
Miltiades gật đầu.
"Ta đã ở lại Ephesus vài ngày, ngẫu nhiên nghe thấy có người nói về ngài." Valhein nói.
"Bọn họ nói cái gì?" Miltiades hỏi.
"Bọn họ nói, Darius hận ngài thấu xương, chuẩn bị bố trí mai phục ở đảo Paros." Valhein nhìn chằm chằm hai mắt Miltiades.
Miltiades sửng sốt hồi lâu, mới hỏi: "Bọn họ còn nói gì nữa?”
"Bọn họ nói chuyện rất bí mật, chỉ nói có hai ba câu mà thôi, sau đó giống như sợ bị người ta nghe thấy nên đã vội vàng rời đi. Khi đó ta có chuyện quan trọng nên không thể đi theo bọn họ." Valhein bất đắc dĩ nói.
"Bọn họ có nhận ra ngươi không?" Miltiades hỏi.
Valhein lắc đầu: "Ta vốn định tới Miletus, sau đó mới đổi tuyến đường chuyển sang Ephesus, ngoại trừ người của Học viện Plato, không ai biết ta đang ở đâu. Huống chi khi đó ta còn không có quan hệ gì với ngài. Sau khi nghe được chuyện này, ta cũng không để trong lòng, nhưng sau đó lật xem tài liệu thì phát hiện ngài và Darius trở mặt thành thù, mà ngài cũng từng thề rằng sẽ trả thù quý tộc trên đảo Paros, vì thế ta mới nghi rằng chuyện này có thể là thật. Mấu chốt là..."
Valhein kéo dài âm, còn chưa nói hết.
"Có lời gì cứ nói." Ánh mắt Miltiades hiền lành.
"Mốt chốt là cuộc chiến ở Marathon lần này, danh tiếng của ngài có thể nói là có một không hai, có thể nói là chúa cứu thế của Hy Lạp, danh vọng chạm tới đỉnh cao lịch sử. Quý tộc bên Paros rất có thể sẽ truyền ra những lời sỉ nhục ngài, cố gắng làm ngài tức giận." Giọng điệu Valhein rất thong thả.
"Ta hiểu được. Ý ngươi là sau trận thắng này có lẽ ta sẽ hơi kiêu ngạo, một khi bị bọn họ chọc giận thì sẽ lập tức báo thù. Nếu như người khác nói vậy ta sẽ cười nhạt, nhưng ngươi nói thì ta đột nhiên hiểu được, có lẽ bọn họ thật sự có phương pháp làm ta phải tức giận." Miltiades than nhẹ.
"Như vậy, ngài có thể tương kế tựu kết" Valhein mỉm cười nói.
"Ngươi không khuyên ta bỏ qua cho Paros chứ?" Miltiades cười nói.
"Chuyện năm đó ta cũng biết một chút, nhóm quý tộc kia rất quá đáng. Nếu như ta bị một quý tộc sỉ nhục như vậy, hơn nữa bạn tốt cũng vì thế mà gián tiếp bị hại chết thì ta cũng sẽ không bỏ qua. Huống chi trong mắt ta, báo thù cũng không quan trọng, quan trọng là nhân cơ hội đó đả kích Ba Tư. Dù sao thì mỗi lần ngài có công lao, đám chuột nhắt Athens vẫn luôn lôi chuyện ngài từng làm việc cho vua Ba Tư, lần này bọn họ gấp rút muốn vứt bỏ tội lỗi, khẳng định lại nhắc lại chuyện xưa. Khi bọn chúng tấn công ngài tới đỉnh điểm, ngài đột nhiên sẽ dẫn dắt các vị Truyền Kỳ tương kế tựu kế giết ngược đám Truyên Kỳ Ba Tư mai phục, đây là chuyện sảng khoái cỡ nào chứ?”
Miltiades không nói được lời nào.
"Có thể trước đó Darius chỉ suy nghĩ tới chuyện muốn mai phục ngài mà thôi, nhưng sau trận chiến Marathon, đó chắc chắn sẽ trở thành sự thực. Huống chỉ Truyên Kỳ Ba Tư muốn giết chết ngài nhất định không phải bạn tốt của ngài năm đó." Valhein nói.
"Thằng nhóc nhà ngươi, lúc suy đoán lòng người thì giống hệt như đám lão hồ ly của giới ma pháp vậy.' Miltiades cười nói.
"Ta chỉ sợ ngài quá lương thiện mà thôi."
Miltiades cười nói, sau đó xoay người rời đi.
"Người quá hiền lành sẽ không thể đi tới được ngày hôm nay."
Miltiades để lại một câu nói, bóng dáng dần đi xa, cuối cùng biến mất trong tâm mắt mọi người. “Chúng ta lên xe đi. Valhein bước lên xe ngựa.
Những người khác cũng lục tục tiến vào thùng xe.
Xe ngựa từ từ bay lên.
Nhóm người thông qua cửa sổ nhìn về phía đông.
Một cái hố lớn đường kính hơn ba trăm mét đột nhiên xuất hiện ở phía xa, mặt đất bên ngoài hố cháy đen, đang xì lên làn khói trắng nhàn nhạt.
"Sức mạnh của Truyền Kỳ quả thực quá to lớn, quá khủng khiếp, cũng làm người ta hướng tới. Commodus bùi ngùi nói.
"Đúng vậy, hi vọng ta cũng có thể trở thành Truyền Kỳ." Castor nói.
"Bọn họ vận dụng sức mạnh quá thô ráp." Eculid nhỏ giọng thầm thì.
"Valhein, sao nàng ta lại tới tìm ngươi? Bảng Bùn Vận Mệnh sao lại nghĩ rằng ngươi không giống người bình thường?" Commodus nghi ngờ hỏi.
Castor lại nghiêm mặt, không chút khách sáo nói: "Từ nay về sau nếu như không có quân lệnh của đại tướng Miltiades, thống soái tối cao của liên quân Hy Lạp, cấm bàn luận chuyện ngày hôm nay. Đây là cơ mật tối cao của liên quân Hy Lạp!"
"Rõ!" Commodus và đám chiến sĩ Sparta vội vàng ưỡn thẳng người nhận lệnh.
Một vài chiến sĩ Sparta cấp bậc không thấp nghĩ tới gì đó, trên mặt lộ ra biểu cảm sợ hãi.
Eculid nhìn thoáng qua Valhein, yên lặng mở sách ma pháp, ghi chú lại tất cả những gì vừa mới xảy ra.