Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 816 - Chương 817: Ma Pháp Sư Tàn Bạo! (2)

Chương 817: Ma pháp sư tàn bạo! (2) Chương 817: Ma pháp sư tàn bạo! (2)Chương 817: Ma pháp sư tàn bạo! (2)

Trên khán đài khách quý, rất nhiêu thành viên của gia tộc Bán Thần và thầy tế tư nhìn vê phía Agamemnon và Menelaus.

Vẻ mặt hai người bình tĩnh, không nói lời nào.

Valhein và Cammeray quấn tay bằng vải bông, bước lên võ đài.

Hai người tách ra hai bên, nhìn chằm chằm đối phương.

Giọng nói của người chủ trì vang lên: "Các vị khán giả, chúng ta sẽ được nhìn thấy Valhein chính thức thi đấu ở võ đài số ba. Trước đó trong vòng tuyển chọn tuy Valhein cũng mạnh mẽ nhưng không thể nhìn ra được gì, như vậy ở trên võ đài sáu mươi bốn người mạnh nhất, liệu hắn có dốc toàn lực hay không?”

Rất nhiều người tò mò nhìn về phía võ đài số ba, nhưng cũng có người vẫn quan tâm tới võ đài khác.

Trên võ đài số ba.

"Bắt đầu!" Trọng tài nói xong thì lập tức lui về sau.

Valhein và Cammeray giống như mãnh hổ lao về phía đối phương.

Hai người cùng vung nắm tay đánh tới.

Một màn kinh người xuất hiện, nắm đấm của hai người đồng thời trúng vào má trái đối phương, thế nhưng Valhein chỉ hơi lảo đảo mà thôi, mà Cammeray bị đánh tới nghiêng hẳn vê sau, miệng đây máu tươi.

"Phụt....

Cammeray phun ra hỗn hợp máu và nước bọt, còn có hai chiếc răng.

Má trái nháy mắt ứ máu sưng đỏ.

Nhóm người nhìn chằm chằm má trái Valhein.

Ngay cả đỏ cũng không đỏ... chớ nói chi là sưng đỏ.

Khán giả toàn trường sững sờ tại chỗ, liều mạng chớp mắt.

Chiến sĩ có thể lọt vào top sáu mươi bốn đều là chiến sĩ không cần dùng thần lực cũng có thể chiến thắng được chiến sĩ Hắc Thiết.

Một chiến sĩ như thế, một quyền đấm vào mặt ma pháp sư lại cứ như một cơn gió?

Thế này còn đánh đấm gì nữa?

Chỉ thấy Cammeray cúi đầu, ngơ ngác nhìn nắm tay của mình.

Ngón tay có chút đau đớn. Giống như đấm vào tường thành vậy.

Hắn đã quên mất hiện giờ đang là lúc thi đấu.

Đột nhiên, phía trước có một bóng đen chợt lóe, Cammeray theo bản năng ngẩng đầu, hai mắt trợn tròn.

Một nắm tay to lớn giống như ngọn núi bay tới, càng lúc càng lớn.

Âm!

Chỉ thấy nắm đấm của Valhein rơi vào mũi Cammeray, sau đó cơ thể Valhein vọt tới trước, chân trái bước tới, tay phải đấm vào mặt Cammeray, hung mãnh dộng đầu hắn xuống đất.

Âm...

Ót Cammeray đụng vào mặt đất, nháy mắt chết ngất.

Cơ thể hắn nảy trên mặt đất hai cái mới bất động.

Valhein đứng dậy.

Mặt Cammeray đầy máu tươi, sau đầu là một vũng máu đang chậm rãi lan rộng.

Âm thanh toàn trường chợt giảm đi, chín phần mười người nhìn một màn này, câm nín không nói nên lời.

Nắm đấm của một ma pháp sư sao lại mạnh mẽ như thế?

Một ma pháp sư sao lại tàn bạo như thế?

Valhein đứng thẳng, nhìn về phía trọng tài.

"Xin lỗi, gần đây ta trưởng thành hơi nhanh, trước đó không dốc hết toàn lực, không ngờ lần này dốc toàn lực lại là như thế. Xin hãy mau chóng chữa trị cho hắn, đừng chậm trễ kết quả thi đấu của hắn." Valhein nói.

Trọng tài gật đầu, lập tức bảo người trị thương cho Cammeray.

Sau đó, Valhein nhẹ nhàng nhảy xuống võ đài.

Sáu tuyển thủ khác trừng to mắt, nhìn Valhein giống như nhìn quái thú.

Gerner đột nhiên sống chết cắn răng.

Bởi vì nếu không cắn chặt như thế thì sẽ không thể ngăn được hàm răng trên sẽ va lập cập vào hàm răng dưới.

Trên khán đài người Sparta, một đám chiến sĩ vai u thịt bắp toàn thân sáng lóng lánh có chút không rõ.

Ngoại trừ cấp bậc như Vua Giác Đấu Commodus, không có chiến sĩ Bạch Ngân nào có thể dùng một cú đấm làm tới trình độ này đi? Một ma pháp sư, so với chiến sĩ còn Sparta hơn?

"Valhein vô địch!" Giọng nói the thé của Julius vang lên.

Castor ngơ ngác nhìn Valhein, nói với Commodus ở bên cạnh: "Hắn trưởng thành hình như hơi nhanh.”

Commodus dở khóc dở cười nói: "Lúc hắn vung ra cú đấm này, ngươi biết ta nghĩ gì không?”

"Nghĩ gì?"

"May mà ta không tham gia giải thi đấu Pythian năm nay."

"Cú đấm này của hắn mạnh đến như vậy sao?" Castor kinh ngạc nói.

"Hắn không dốc toàn lực đã gần giống ta bốn năm trước rồi. Một đấm này của hắn đã kích hoạt huyết mạch Người Khổng Lồ, ngươi suy nghĩ đi." Commodus nói.

"Hắn đúng là không phải người mài! Các ngươi nhìn khán giả đi, bị hắn dọa tới choáng váng luôn rồi."

Nhóm người nhìn xung quanh, quả nhiên có một số lượng lớn khán giả ngẩn người, tới tận bây giờ vẫn chưa kịp phản ứng.

Qua một hồi lâu, giọng nói của người chủ trì mới truyền tới, vẻ mặt của hắn như đưa đám: "Xong rồi, ta cảm thấy ngày hôm nay lại phải không ngừng đưa râu mép ma pháp cho Valhein rồi. Một bậc thầy nói với ta, thiên phú chiến sĩ và thiên phú thể chất của Valhein đều vượt qua hai mươi! Ta muốn điên luôn rồi, một ma pháp sư có song hai mươi thiên phú hệ chiến đấu, hắn đã trải qua như thế nào vậy? Lễ nào trước đó hắn chỉ tùy tiện học một ít ma pháp thôi, chủ yếu vẫn luôn rèn luyện cơ thể à?”

"Mặt khác, vị bậc thây kia nhìn ra được thân ban mà Valhein nhận được từ Thân Mặt Trời Apollo vĩ đại có lẽ là huyết mạch nguyên tố ánh sáng, vị bậc thây kia cảm nhận được có sức mạnh ánh sáng đang trị liệu cho Valhein. Được rồi, tuy là mặt Valhein cũng chỉ bị chạm nhẹ một cái mà thôi, ngay cả trây da cũng không tính."

"À đúng rồi, còn có bậc thầy đoán rằng Valhein có người hầu loại chuyển đổi thiên phú, có thể chuyển đổi một phần sức mạnh hoặc thiên phú của người hầu Thần Tích thành sức mạnh của chính mình, bằng không một ma pháp sư không có khả năng mạnh mẽ như thế. Các vị tuyển thủ, sau đó còn năm môn toàn năng, còn môn cưỡi ngựa và xe chiến, mọi người cứ chuẩn bị sẵn sàng đi."

Valhein nghe thấy lời của người chủ trì thì thở phào nhẹ nhõm, có điều nghĩ lại thì mình thật sự cần một người hầu loại chuyển đổi thiên phú.

Thi đấu quyền anh vẫn còn tiếp tục, nhưng khán giả đột nhiên mất đi hứng thú với phần thi này.

Chiến sĩ run lập cập, nào có ma pháp sư nào có thể một đấm đánh cho chiến sĩ máu me đầy mặt phun ra răng chứ? “Tàn bạo! Quá tàn bạo!" Julius kích động gào to. Nhóm võ sĩ giác đấu ở bên cạnh nhìn ông chủ nhà mình, lập tức gào theo. “Tàn bạo!"
Bình Luận (0)
Comment