Chương 818: Quảng cáo
Chương 818: Quảng cáoChương 818: Quảng cáo
Chiến sĩ Sparta vốn cũng không biết nên hình dung tình cảnh khiếp sợ này thế nào thì đã có người hô, vì thế liên hô theo.
“Tàn bạo!"
Ngay cả người Sparta còn cảm thấy tàn bạo, các thành bang phụ thuộc Sparta và thành bang của bán đảo Peloponnesus cũng hô theo.
Tiếp đó cả trăm vạn người cùng gào theo.
“Tàn bạo"
Nhóm ma pháp sư than thở, sao có thể dùng từ này để hình dung ma pháp sư chứ?
Ít nhất cũng là cuộc gặp gỡ của lòng can đảm và sức mạnh, đóa hoa đỏ au rải đầy võ đài.
Nhóm chiến sĩ ở các võ đài khác thế mà lại không nhìn phân thi đấu của tổ mình, chuyển sang nhìn về phía Valhein.
Cho dù là một vài tuyển thủ đang thi đấu trên võ đài cũng nhìn sang Valhein.
Hơn nữa không phải chỉ là một người, là hai người cùng nhìn.
Vì thế qua một hồi lâu trọng tài mới phản ứng được.
"Nhìn cái gì thế hả? Còn nhìn nữa thì phán hai người bọn ngươi thi đấu tiêu cực đấy!"
Hai tuyển thủ nhún vai, phán cả hai thi đấu tiêu cực thì coi như không phán.
Valhein bất đắc dĩ đứng im tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau, giọng nói dở khóc dở cười của người chủ trì vang lên.
"Các vị cũng biết đấy, Apollo vĩ đại có được sức mạnh chữa trị, mà Thần Y Học Asclepius chính là con của ngài. Vì thế năng lực chữa trị của thầy tế tư của điện thần Apollo bọn ta, điện Thần Y Học và điện Nữ Thần Chữa Lành đều rất nổi tiếng."
Nhóm người nghe tới đó thì sửng sốt, người chủ trì có ý gì đây?
"Vì sao ta lại phải nói tới chuyện này? Nguyên nhân rất đơn giản, bọn ta đã điều trị toàn diện cho Cammeray, bọn ta đảm bảo cơ thể hắn rất hoàn hảo, đầu óc cũng hoàn hảo. Chỉ có điều... khi bọn ta nhắc tới Valhein, cơ thể hắn run lên và xin bỏ quyền thi đấu. Bọn ta nói với hắn, trong phần thi đấu tiếp theo không cần phải đối mặt với Valhein, thế nhưng hắn vẫn từ chối."
Mọi người hiểu ra.
Vì cú đấm khi nãy của Valhein, người nọ đã bị bóng ma tâm lý.
Người không nhìn thấy cú đấm đó đều tỏ ra tiếc nuối, chỉ có thể chờ đợi trận thi đấu kế tiếp của Valhein.
Vì vậy phần lớn khán giả đều nhìn chằm chằm Valhein, rất ít người xem trận chiến của người khác.
Sân thi đấu lớn trở nên yên tĩnh.
Người chủ trì nhìn một vòng, như thế thì không được, khán giả đều xem Valhein thi đấu thì những võ đài khác phải làm sao đây, vì thế hắn âm thầm liên hệ với trọng tài chính.
Trọng tài chính lập tức tìm tới Valhein, nhỏ giọng hỏi: "Valhein, kế tiếp ngươi liên tục lên sân thi đấu đối chiến với sáu người còn lại, được không?"
"Không thành vấn đề." Valhein nói.
Trọng tài chính lại hỏi sáu người còn lại.
"Đồng ý!" Gerner là người đầu tiên đồng ý.
Nhóm chiến sĩ còn lại suy nghĩ một chút, đều thống nhất.
Chỉ có như thế mới có thể chiến thắng Valhein mà thôi.
Trọng tài chính gật đầu, ra hiệu với người chủ trì ở phía xa.
Người chủ trì lập tức nói: "Sau khi trận đấu này kết thúc, tất cả tuyển thủ của bảy tổ còn lại tạm nghỉ. Kế tiếp trên võ đài số ba, Valhein sẽ liên tiếp đối chiến với sáu người còn lại trong tổ. Mọi người cũng hiểu là vì sao mà đúng không, không thể để Valhein hấp dẫn đi ánh mắt của mọi người! Các vị tuyển thủ có đồng ý không?”
"Đồng ý!" Đông đảo tuyển thủ bật cười hô to.
"Trận đấu tiếp tục, Valhein, ngươi chuẩn bị tốt để nhận phần quà lớn của bọn ta đi. Không phải ngươi tàn bạo à? Bọn ta còn tàn bạo hơn ngươi! Ta không tin ngươi có thể liên tiếp giành chiến thắng! Các vị khán giả, mọi người nói coi có đúng không?”
"Đúng!"
Phần lớn khán giả đều hưng phấn gào to, đây mới chính là thi đấu!
Thế nhưng có một số ít người nhíu mày.
Paloma nhíu mày.
Chrismay nhíu mày.
Niedern thì cười híp mắt.
Gregory hỏi: "Học trò của ngươi bị nhắm vào, ngươi cười cái gì?"
"Đám cá ươn tôm thối kia mà có thể nhắm nổi học trò ta sao? Chuyện này đối với Valhein không phải chuyện xấu. Nhóm bảy tên ăn hại Pythian thứ hai sắp sinh ra." Niedern nói. Gregory dở khóc dở cười nói: "Môn chạy kèm vật nặng xuất hiện danh hiệu bảy tên ăn hại Pythian đã đủ làm bảy người kia khổ sở rồi, bây giờ ngươi lại còn tạo ra một đội mới, đám tuyển thủ tổ ba sẽ hận chết ngươi."
"Hận ta có tác dụng gì, muốn hận thì hận Valhein đi!"
Trận thi đấu thứ tư qua loa kết thúc.
Tất cả võ đài đều ngừng lại.
Mọi người toàn trường cùng nhìn về phía võ đài số ba, nhìn Valhein.
Valhein bước lên võ đài, nhìn vê phía khán đài khách quý, từ trên cao nhìn một vòng sáu tuyển thủ khỏe mạnh khác.
"Các vị, ta chuẩn bị giành giải quán quân, vì thế kế tiếp ta sẽ dốc toàn lực đối phó, để thích ứng với sự trưởng thành mới. Vì thế kế tiếp có lẽ ta sẽ hơi nặng tay một chút, xin các vị tha lỗi. Chờ sau khi kết thúc, ta sẽ mời mọi người tới Beauty Of The Giant Dragon dùng cơm để biểu đạt sự áy náy của ta."
Lời nói của Valhein chỉ có người xung quanh võ đài nghe thấy, vẻ mặt của những tuyển thủ khác rất nhục nhã nhưng không lên tiếng phản đối.
Một người chỉ dùng hai đấm đã kết thúc Cammeray đúng là có tư cách nói lời này.
Trên khán đài xôn xao.
"Hắn đang nói cái gì vậy?"
"Mau đưa râu mép ma pháp cho hắn!"
"Bọn ta muốn nghe xem Valhein nói gì!"
"Người chủ trì, ngươi đã quên mất lời nói của mình rồi à?"
Người chủ trì bất đắc dĩ, hắn đường đường là chủ tư tế, mặc dù là tạo ra bầu không khí vui vẻ nhưng khán giả đúng là không xem hắn là thầy tế tư mà.
Hắn bất đắc dĩ nhìn sang trưởng tư tế tối cao Baingora.
Cụ già gật nhẹ đầu.
Người chủ trì nói: "Được rồi, trận đấu này là vì Chúng Thần, cũng là vì tất cả khán giả. Hiện giờ ta sẽ bảo người... không, ta tự mình đưa râu mép ma pháp cho Valhein, trong trận đấu tiếp theo, hắn vẫn có thể sử dụng!"
Người chủ trì nói xong thì thân hình chợt lóe, trong nháy mắt xuất hiện trên võ đài số ba, đưa râu mép ma pháp cho Valhein.
Sống lưng khán giả mát lạnh, khi nấy lanh mồm lanh miệng quá nên đã quên mất vị này chính là Thánh Vực.