Chương 832: Học viện Plato nội chiến
Chương 832: Học viện Plato nội chiếnChương 832: Học viện Plato nội chiến
Đợi đến khi rút thăm chia tổ xong, người chủ trì bình ổn lại tâm tình, cũng không dám nhìn tới Euckeno, nghiêm mặt nói: "Dựa theo lệ cũ, để tiết kiệm thời gian của mọi người nên bốn tổ nhỏ sẽ thi đấu cùng một lúc. Dựa theo lệ cũ, phải đợi Valhein liên tục thi đấu ba tuyển thủ khác thì các phần thi đấu khác mới có thể tiếp tục. Tốt lắm, bây giờ bắt đầu trận đầu tiên, xin mời tuyển thủ số một Valhein và tuyển thủ số hai Euckeno lên sân đấu..."
Sau khi nói xong, người chủ trì hơi nghiêng mặt đi, cúi đầu.
Tiếng phì hơi thông qua râu mép ma pháp truyền khắp toàn trường.
Trên khán đài một lần nữa vang lên tiếng cười vui vẻ.
Valhein hít sâu một hơi, bắt đầu trận đấu vật với Euckeno.
Hai người, bốn mắt, nhìn nhau.
Qua khoảng năm sáu giây, Valhein đột nhiên nghiêm mặt quay sang nói với trọng tài: "Có thể cho ta chút thời gian chuẩn bị không?”
"Sao thế?" Trọng tài hỏi.
"Phụt... ta nhịn không được." Valhein nghiêng đầu phì cười.
Trên khán đài, rất nhiều người cười ra tiếng heo kêu.
Rõ ràng chẳng có gì để mà cười, ấy thế mà cứ muốn cười.
Euckeno cắn chặt răng, người khác cười thành tiếng heo kêu, mà sắc mặt của hắn thì biến thành gan heo luôn rồi.
Qua một hồi lâu, Valhein mới ho nhẹ một tiếng, thu lại ý cười.
"Xin lỗi Hoth đi!" Valhein nghiêm mặt nói.
Euckeno sống chết nhìn chằm chằm Valhein, không nói được lời nào.
"Ta sẽ tiếp tục thay đổi quá trình thi đấu." Valhein nói, cơ thể tiếp tục phình to.
Quân áo rách bươm.
Euckeno cắn chặt răng, đến khi môi hơi chảy máu thì cơ thể tiếp tục phình to hơn nữa.
Hai người khổng lồ một thấp một cao nhìn nhau.
Trên mặt Valhein hoàn toàn không có ý cười, thay vào đó là sự chăm chú khi thi đấu.
Hai bên cùng lúc vọt tới trước.
Mọi chuyện lại tái diễn, cơ thể Euckeno lần thứ hai thu nhỏ lại, mà Valhein thì không thay đổi chút nào.
Valhein lại một lần nữa thoải mái túm lấy cánh tay phải của Euckeno, sau đó là một cú ném qua vai thật tiêu chuẩn, Euckeno vẽ thành một đường vòng cung to lớn trên không trung rồi nặng nề ngã xuống đất, choáng đầu hoa mắt.
Nháy mắt tiếp theo đó, Valhein một lần nữa xoay người, lại là một cú ném qua vai tiêu chuẩn.
Euckeno bay lên không trung rồi rớt xuống đất, máu tươi văng khắp nơi.
Âm!
Âm!
Âm!
Lần thứ bảy, Euckeno từ trên không trung bay đi, chỉ có cánh tay vẫn còn lại trong tay Valhein.
Lúc Euckeno vẫn còn ở giữa không trung, trọng tài lớn giọng tuyên bố: "Valhein thắng! Xin hãy cứu chữa cho tuyển thủ Euckeno ngay lập tức!"
Hai vị thây tế tư Thánh Vực lập tức ra tay, tiến hành cứu chữa.
Khán giả thương xót thở dài.
Khi nấy cười không nhịn được, nhưng giờ lại thấy Euckeno thê thảm như thế, tương phản thật sự quá mãnh liệt.
Nhưng, đây là thi đấu.
Mỗi người trưởng thành đều phải chịu trách nhiệm cho lựa chọn, lời nói và hành vi của mình.
Sau khi chiến thắng Euckeno, Valhein thu lại khổ người, tiến hành đấu vật với hai tuyển thủ khác, giành thắng lợi tuyệt đối.
Sau đó, những tổ khác bắt đầu thi đấu.
Chờ vòng đấu loại kết thúc, tiến vào vòng bán kết đấu vật thì mọi người phát hiện thiếu thiếu gì đó, liền vội vàng tìm kiếm.
Euckeno không thấy đâu nữa.
Vòng bán kết nhanh chóng được định ra, Valhein đối chiến Eugene, Hoth đối chiến với tuyển thủ bán kết còn lại.
Rất nhanh, Valhein và Eugene đứng trên sân đấu vật.
"Cho chút thể diện đi, đừng dùng hình thái người khổng lồ." Eugene vừa thấy mặt đã nói.
"Nếu ngươi ẩn giấu thiên phú thì ta sẽ dùng." Valhein nói.
Eugene không vui: "Ngươi tưởng ai cũng có một đống lớn thiên phú hoặc sức mạnh ẩn giấu như ngươi chắc? Ta vẫn luôn dốc hết toàn lực chiến đấu. Trong bộ môn đấu vật này, ngay cả Hoth ta còn đấu không lại, nói chi là ngươi." "Ngươi đấu vật không lại Hoth?" Valhein thực kinh ngạc hỏi.
"Nếu gặp Hoth ở bộ môn quyền anh và vật lộn thì ta sẽ thắng, nhưng đấu vật thì khác. Kỹ năng của hắn không hề thua kém ta, cơ thể cao lớn hơn ta, sức mạnh thì bỏ xa ta một mảng lớn, xét về đấu vật thì ta không phải là đối thủ của hắn. Tới đi, để ta sờ làn da trơn bóng của ngươi nào." Eugene nói.
"Ta thấy ngươi hơi ngứa mông rồi đấy!" Valhein đáp lễ nói.
Tiếng còi vang lên.
Hai người lập tức vọt tới trước.
Trận thi đấu trước đó Valhein vẫn luôn giành thế áp đảo tuyệt đối, nhưng khi hai người giao thủ, Valhein liên cảm nhận được sự mạnh mẽ của Eugene.
Sức mạnh cơ thể của Eugene hơi thiếu một chút nhưng phản ứng rất nhanh, kỹ năng cao siêu, Valhein không ngừng tìm cơ hội nhưng Eugene vẫn luôn có thể dễ dàng hóa giải.
Tới khi gân kết thúc thì Valhein mới dốc toàn lực đối phó, dựa vào thiên phú sức mạnh tìm được cơ hội, giành chiến thắng hiệp thứ nhất.
Hai hiệp còn lại, Valhein cũng dốc toàn lực đối phó, cuối cùng thành công chiến thắng Eugene.
Ba hiệp, chỉ có hai hiệp là dựa vào kỹ thuật lớn để phân thắng bại.
"Cũng khá tốt, không mất mặt." Eugene cảm thấy mỹ mãn.
Hoth với kết quả 3-1 giành được suất tiến vào trận chung kết.
Sau đó là phần thi của giải quý quân, Eugene với chút ưu thế nhỏ giành được giải quý quân.
Rất nhanh, Valhein và Hoth cùng đứng trên sân đấu trận chung kết.
Nhóm giáo viên và học trò của Học viện Plato rất hưng phấn, đây chính là trận nội chiến của học viện, hơn nữa còn là nội chiến cùng bàn cùng lớp.
Nhóm bạn học cùng lớp Paloma, Jimmy và Albert đều rất phấn khởi.
Trong tiếng hoan hô của khán giả, Hoth lộ ra nụ cười chất phác, có chút ngượng ngùng gãi đầu.
"Sao thế, sợ làm ta bị thương hả?" Valhein mỉm cười nói.
"Ta cảm thấy so đấu với ngươi như vậy là không công bằng, nhưng nếu ngươi biến thành người khổng lồ thì ta lại cảm thấy không công bằng với ta." Hoth nói.
"Ta biết năng lực đấu vật của ngươi rất lợi hại, có điêu phần thắng của ta lớn hơn” Valhein nói.
"Nhưng ta vẫn sợ sẽ làm ngươi bị thương." Hoth do dự. "Ngươi kiêu ngạo.
"Ta không có." Hoth vội vàng phủ nhận.
"Vậy ngươi lấy đâu ra lòng tin nghĩ rằng có thể làm ta bị thương?”
"Không phải lòng tin, là... ta cũng không biết." Hoth bất đắc dĩ nhìn Valhein.