Chương 833: Học viện Plato nội chiến (2)
Chương 833: Học viện Plato nội chiến (2)Chương 833: Học viện Plato nội chiến (2)
Hắn tận mắt nhìn thấy Valhein bị người ta khi dễ, sau đó bắt đầu đánh trả lại, đến bây giờ đã có một cơ thể rất cường tráng, biết rõ Valhein đã hoàn toàn khác rồi nhưng trong lòng hắn vẫn còn lưu lại bóng dáng của một Valhein nhỏ yếu ngày xưa.
Hoth biết Valhein rất mạnh, nhưng vẫn cảm thấy Valhein cân mình bảo vệ.
Hoth không muốn đứng đối diện Valhein, hắn chỉ muốn để Valhein đứng sau lưng mình.
Valhein mỉm cười nói: "Thi đấu đã sắp bắt đầu rồi, đừng nói nhiều nữa. Ngươi cứ coi như đấu tập bình thường với ta là được rồi. Nếu lúc đầu ngươi có thể thắng được thì đánh ngã ta nhẹ một chút, nếu ngươi không thắng được thì dốc toàn lực ứng phó. Dù sao thì ta sẽ không vì ngươi là bạn học mà cố ý tặng giải quán quân cho ngươi đâu."
"Nếu ngươi muốn giải quán quân, ta có thể trực tiếp chịu thua." Hoth cười ha ha nói.
Valhein lộ ra biểu tình bất đắc dĩ, nói: "Ngươi không quan tâm tới giải quán quân à?”
"Quan tâm chứ, nhưng ngươi quan trọng hơn giải quán quân. Giống như ngươi nghĩ rằng ta quan trọng hơn quý tộc Bán Thần vậy." Hoth lại cười ha ha, giống hệt như ngày thường.
Valhein khế thở dài, gật đầu.
Hoth không đeo râu mép ma pháp, khán giả không nghe được hắn nói gì, nhưng người chủ trì đã thuật lại lời của Hoth.
"Người cao to này chính là một người đàn ông chân chính, không hề thua kém Valhein!"
"Quả nhiên người thế nào thì bạn thế ấy, đột nhiên ta cảm thấy Valhein thật ra cũng rất thành thực."
"Không không, cũng có thể là tính cách bù trừ đó."
"Học sinh của Học viện Plato quả nhiên khác biệt."
"Tuy hắn muốn chịu thua nhưng ta vẫn muốn xem hắn thi đấu. Hắn chính là tuyển thủ bình dân chân chính, Valhein thì không hẳn, hắn có khả năng cao là hậu duệ của Thần Linhl"
"Hoth cố lên, đánh ngã Valhein đi!" Người Spartar đột nhiên rống to.
Người hiểu chuyện cũng hô hào theo.
'Đánh ngã ma pháp sư tàn bạo!"
"Đánh ngã ma pháp sư tàn bạo!"
Đông đảo khán giả đều ồn ào, nhao nhao trêu đùa.
Lúc ban đầu nhóm quý tộc Athens vẫn còn rất vui vẻ, nhưng nghe một hồi thì cảm thấy không đúng, này không giống như phản đối, càng giống như đang làm nổi bật sự vô địch của Valhein.
"Hai vị à, có thi đấu không vậy?" Trọng tài hỏi.
Không đợi Hoth mở miệng, Valhein đã nói: "Tới đi, cứ coi như chúng ta đấu tập."
"Được rồi, trọng tài, nếu như ta thắng liên tiếp hai hiệp thì sẽ chịu thua, được chứ?" Hoth hỏi.
Trọng tài nói: "Được thì được, nhưng nếu ngươi có đặt cược đồng vàng đại bàng cho Valhein thì rất có thể sẽ bị phán là thi đấu tiêu cực, vĩnh viễn không thể tham gia các giải thi đấu lớn nữa, chỉ có thể thi đấu các giải đấu nhỏ quy mô thành bang."
"Ta có đặt cho Valhein nhưng tiền của ta không nhiều, chỉ đặt một chút cho bốn giải Vua Quán Quân mà thôi." Hoth có chút mơ hồ.
"Vậy nếu ngươi chịu thua thì phải gánh chịu hậu quả."
"Chính là không thể tham gia giải đấu lớn nữa đúng không? Không sao cả." Hoth không để ý cười nói.
"Ta không tin ngươi có thể chiến thắng được ma pháp sư tàn bạo, được rồi, lập tức bắt đầu." Trọng tài nói.
Tiếng còi vang lên.
Hoth không động, Valhein chủ động tiến lên.
Đây là lần đầu tiên hai người chính thức giao thủ.
Vừa mới tiếp xúc, Valhein cũng cảm nhận được Hoth khác biệt, Hoth thiếu đi sự linh hoạt, cũng không có động tác sặc sỡ gì, nhưng không quản là cánh tay, thân hình hay bước chân đều rất ổn định.
Đây chính là tuyển thủ đấu vật làm người ta phải đau đầu.
Trải qua liên tục thử thăm dò, Valhein từ bỏ tấn công chính diện, bắt đầu chạy thật nhanh.
Thiên phú tốc độ mạnh mẽ có hiệu lực.
Hoth rốt cuộc vì thiếu linh hoạt mà lộ ra sơ hở, Valhein nhờ vào đó mà liên tục ghi điểm.
Nhưng từ đầu đến cuối không hề có điểm kỹ thuật lớn.
Lúc đầu Hoth vẫn còn dè dặt, nhưng khi kiến thức được sự mạnh mẽ của Valhein thì bắt đầu dốc toàn lực đối phó.
Hiệp thứ nhất kết thúc, trọng tài phán Valhein thắng.
"Thế nào, còn sợ làm ta bị thương nữa không?" Valhein hỏi.
"Aiz, bây giờ ta đã hiểu vì sao bọn họ lại gọi ngươi là biến thái rồi. May mà là đấu vật, nếu là quyên anh hoặc vật lộn thì ta còn thua thảm hơn nữa. Tới đi, ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực đối phó!" Hoth lớn tiếng nói.
Kế tiếp, hai người dốc toàn lực thi đấu.
Bởi vì hai bên có thực lực xêm xêm nhau, tuy không xuất hiện kỹ thuật đặc sắc nhưng quá trình đối đầu khá kịch liệt, khán giả cũng xem rất đã mắt.
Cuối cùng Valhein dựa vào ưu thế thiên phú kiếm điểm ba hiệp, chiến thắng Hoth.
Sau khi trọng tài tuyên bố, Valhein và Hoth đầy hữu nghị ôm một cái, sau đó cùng rời khỏi sân đấu vật.
'Valhein!'
'ValheinI'
Trong tiếng hoan hô của người xem, Valhein, Hoth và Eugene cùng đi tới đài nhận thưởng.
Sau khi tiến hành buổi lễ trao giải, người chủ trì phỏng vấn Eugene.
"Với tư cách là tuyển thủ chỉ giành được hạng ba ở bộ môn thi đấu này, ngươi có gì muốn nói không?”
Eugene thở dài nói: "Còn có thể nói gì đây? Nhóm tuyển thủ chuẩn bị tham gia môn vật lộn phải cố gắng lên đấy. Nếu các ngươi không cố gắng thì Valhein sẽ giành được quán quân vật lộn, khi đó hắn sẽ trở thành Vua Vật Lộn! Một ma pháp sư lại nhận được danh hiệu Vua Vật Lộn, đối với chiến sĩ thì đây chắc chắn sẽ là giải thi đấu Pythian tối tăm nhất trong lịch sử Hy Lạp. Sau này đám chiến sĩ chúng ta liệu có còn mặt mũi đối diện với ma pháp sư nữa không? Khẩu hiệu của chúng ta là, đánh ngã bá chủ thi đấu, kẻ thống trị chung kết tàn bạo Valheinl"
"Hoth, ngươi muốn nói gì?" Người chủ trì hỏi.
"Ta tin tưởng Valhein có thể nhận được bốn giải Vua Quán Quân!" Hoth rất có lòng tin.
"Không hổ là bạn học tốt của Valhein, còn ngươi thì sao, Valhein?"
Valhein khiêm tốn nói: "Eugene à, ngươi cứ yên tâm, hôm nay không phải ngày tối tăm nhất của giải thi đấu Pythian đâu."
Mọi người nghe thế thì cảm thấy lời này sao nghe có chút kỳ kỳ ấy nhỉ?