Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 845 - Chương 846: Có Phải Là Người Hay Không?

Chương 846: Có phải là người hay không? Chương 846: Có phải là người hay không?Chương 846: Có phải là người hay không?

Ánh sáng ban mai chiếu trên sân thi đấu, mỗi tuyển thủ tham gia đều giống như một đóm lửa nhún nhảy di động tỏa ra nhiệt lượng.

Thế nhưng có một đốm lửa giống như mặt trời rơi xuống đất.

Tầm mắt của chín mươi phần trăm khán giả đều tập trung vào người Valhein.

Valhein theo thói quen tiến hành kéo duỗi khởi động, mô phỏng động tác chạy.

Nhóm tuyển thủ nhìn Valhein một chút, lục tục bắt đầu học theo khởi động xương khớp.

Thế nhưng cũng có hơn phân nửa không nhúc nhích.

"Sao ngươi không học Valhein?" Gerner vừa hoạt động vừa hỏi một tuyển thủ quen biết ở bên cạnh.

"Vậy sao ngươi lại học theo Valhein?2" Người nọ hỏi.

"Thành tích của hắn tốt như vậy, năng lực mạnh như vậy, động tác này có lẽ sẽ có trợ giúp cho hắn, nhất định cũng có trợ giúp cho ta." Gerner nói.

"Thứ làm hắn chiến thắng là những thiên phú kia chứ không phải mấy trò này. Gerner, không ngờ cách nhìn của ngươi lại nông cạn đến thế." Người nọ thở dài.

Gerner có chút sửng sốt, nhất thời không thể phản bác được.

Người nọ mỉm cười.

Eugene ở bên cạnh lại nói: "Thiên phú của Valhein đã mạnh như thế, gân như chắc chắn có thể chiến thắng chúng ta nhưng hắn vẫn làm những động tác nhỏ này, đây không phải nói rõ những động tác nhỏ này rất quan trọng à?”

Gerner nói: "Đúng, ý ta chính là như thế. Nếu Valhein đã xuất sắc hơn chúng ta thì chắc chắn có điểm xuất sắc của hắn. Mặc dù chúng ta không thể trở nên giống như hắn nhưng học tập những điều tốt của hắn, hơn nữa rõ ràng cũng không có gì xấu đối với chúng ta thì chính là chuyện tốt. Có lẽ những động tác này của hắn cũng không quan trọng, nhưng điều quan trọng nhất là chúng ta có được suy nghĩ thích học tập cái tốt của người khác, hơn nữa còn phải hành động, kiên trì hành động."

Rất nhiều người gật nhẹ đầu, lời này của Gerner rất có lý.

"Nhưng nếu chúng ta học theo hắn thì chẳng khác nào kém hơn hắn." Người kia nói.

Eugene trợn trắng mắt: "Bọn ta không cần so với hắn, hơn ngươi là đủ rồi."

Những người học theo Valhein ở xung quanh cười rộ lên, tựa hồ chính là đạo lý đơn giản như thế.

Người nọ hừ lạnh một tiếng nói: "Học tập mù quáng, không nghĩ tới điều kiện bản thân thì chưa chắc có ích."

"Vậy ngươi có thể xác định làm thế là có hại không?" Eugene hỏi.

Người nọ không phản bác được.

"Ta là người không thông minh nhưng ta thích thử nghiệm." Gerner cười nói.

Eugene thì hô to: "Valhein, sao ngươi lại làm kiểu vận động kỳ quái này vậy?"

"Phần thi đấu tiếp theo sẽ làm cơ thể nóng lên, hiện giờ tập những động tác khởi động có thể làm nóng cơ thể, sẽ thích ứng tốt với biến đổi kế tiếp. Còn có, trước những cuộc thi đấu lớn như thế này thì tâm trạng của chúng ta có thể ảnh hưởng tới cơ thể, làm cơ thể không hoàn toàn thả lỏng, ta làm vậy có thể giúp cơ thể thả lỏng. Ta mô phỏng theo động tác chạy, tương tự có thể giúp cho cơ thể thích ứng với phần thi chạy tiếp theo. Hơn nữa động tác kéo duỗi này có thể làm cơ thể dễ dàng làm được các động tác khó hơn. Lúc ở cảng Lion ta có quan sát nhóm công nhân bến tàu, ở Sparta thì quan sát một vài võ sĩ giác đấu, những người chịu khó làm động tác khởi động trước thì hành động của họ sẽ linh hoạt hơn, cũng tránh được chuyện ngoài ý muốn mà bị thương."

Nhóm người hiểu ra, gật đầu không ngừng.

Vài người vốn không làm, do dự một chút thì cũng bắt đầu làm theo.

Sau đó Valhein nói: "Tuyển thủ kia nói không sai, thực tế khi tìm kiếm nguyên nhân, hỏi vì sao quan trọng hơn trực tiếp làm theo."

Eugene lại nói: "Trước mắt mà nói, có một số ít người căn bản ngay cả suy nghĩ học tập người giỏi cũng không tồn tại, chứ nói chi tới chuyện suy ngẫm xem là vì sao."

Mọi người gật đầu, Eugene cũng đưa ra một tiên đề chuẩn xác.

Valhein gật đầu cười cười.

Người nọ đỏ mặt đi qua một bên, đứng im bất động.

Trên khán đài, một số ít người nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, ánh mắt nhìn vê phía Valhein và Eugene tràn đầy khen ngợi.

Thế nhưng có vài người dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Valhein.

Sau khi khởi động xong, nhóm trọng tài vào chỗ.

Mười chiến sĩ Hoàng Kim cầm roi gai nhọn trong tay đứng ở các vị trí trên sân chạy việt dã, dùng ánh mắt không có ý tốt nhìn một vòng nhóm tuyển thủ.

Ánh mắt đám tuyển thủ nhìn về phía những cây roi kia, trong lòng chợt lạnh.

Mặc dù trên người mặc giáp dày, sau lưng đeo vật nặng nhưng tay và chân vẫn lộ ra ngoài, một roi quất tới thì da thịt phải bong mất một lớp.

Rất nhiều người vội vàng khởi động làm nóng người. Valhein lập tức nhắc nhở: "Đừng tập quá nặng, khởi động và kéo duỗi không thể làm quá độ.

Lúc này nhóm người mới giảm nhẹ lại.

Nhóm trọng tài nhìn nhau một cái, sau khi xác định, trọng tài chính thổi còi bắt đầu.

Giờ phút này không quản là người Hy Lạp hay người nước khác, không quản là quý tộc hay bình dân, không quản là thầy tế tư hay trọng tài, không quản là vận động viên bên ngoài sân thi đấu hay tuyển thủ dự thi lo lắng chính mình sẽ trở thành sáu mươi ba kẻ ăn hại năm môn toàn năng, tất cả đều nhìn về phía Valhein.

Giờ phút này, trên người Valhein tựa hồ có một loại hấp dẫn tất cả mọi thứ trong trời đất.

Nháy mắt tiếng còi vang lên, một bóng người lao ra khỏi hàng xuất phát, dùng tốc độ chạy nước rút mà xuất phát tới trước.

Ngoại trừ Hoth, sáu mươi hai tuyển thủ còn lại đều đang mắng trong lòng.

Đúng là không phải người mài

Chỉ có Hoth là khác.

Hắn nghĩ, Valhein thật là trâu bò!

Nháy mắt Valhein giống như một con ngựa điên xông tới, toàn trường lặng ngắt như tờ, thậm chí ngay cả hô hấp tựa hồ cũng không tôn tại.

Sau đó giải thi đấu Pythian nháy mắt xôn xao.
Bình Luận (0)
Comment