Chương 883: Chèn ép cực hạn
Chương 883: Chèn ép cực hạnChương 883: Chèn ép cực hạn
Trên sân đấu.
Mười vị giám khảo rất cố gắng võ tay, đặc biệt là những người lấy Aldrich làm đại biểu, nụ cười trên mặt cũng thực đồng điệu.
Tay đã võ tới sưng lên.
Nhưng không thể ngừng lại.
Khán đài.
Euckeno muốn ngồi tiếp thêm một lúc, bởi vì cơ thể giống như bị bệnh nặng, không còn chút sức lực nào.
Nhưng bởi vì muốn thấy rõ bên dưới xảy ra chuyện gì nên cũng phải đứng dậy như những người khác.
Hắn không võ tay, không nhìn Valhein, không nhìn Andrea, không nhìn quyển nhạc phổ đã định trước sẽ vang danh đời sau.
Hắn nhìn chằm chằm khế đất Trấn Hoa.
Sở dĩ cha Eurytheus của hắn lại mua Trấn Hoa dưới tên hắn, là vì muốn chờ đến khi hắn trưởng thành sẽ dùng khi kết hôn.
Eurytheus muốn dùng Trấn Hoa làm sính lễ cho Euckeno cưới Paloma làm vợ, nhưng đã bị tộc trưởng Hippolytus từ chối.
Trấn Hoa chiếm giữ hơn chín phân mười tổng giá trị tài phú của Euckeno.
Giờ phút này Euckeno thậm chí muốn nhảy xuống khán đài, trực tiếp quỳ xuống cầu xin Valhein hãy quên đi ân oán cá nhân, chỉ mong hắn trả lại khế đất Trấn Hoa cho mình.
Thế nhưng hắn biết mình không thể làm như vậy.
Euckeno đau khổ bụm mặt, cơ thể run khẽ.
Hắn không rõ vì sao trận thi đấu này lại chênh lệch quá lớn với dự tính của mình như vậy, không chỉ không giành được giải quán quân mà còn liên lụy tới cuộc đời của mình.
Sau khi mất đi Trấn Hoa, nếu trở lại Argos thì chờ đợi hắn chính là trận đánh đau và đày đọa của người cha tàn ác, sau đó sẽ bị ném vào Thâm Ngục.
Tay phải Euckeno dân hạ xuống, rơi xuống trước ngực trái mình.
Thì ra, đau thấu xương là có thật.
Thế nhưng rất nhanh sau đó, Euckeno nhìn vê phía Valhein, ánh mắt lóe ra tia khinh miệt.
"Ngươi cho rằng Trấn Hoa dễ cầm vậy sao? Sẽ phỏng rộp móng vuốt của ngươi mà thôi! Vài ngày nữa ta sẽ đích thân tới tận nhà hỏi thăm, thưởng cho ngươi một món ma pháp khí Truyền Kỳ, thu lại khế đất. Nếu ngươi không biết sống chết thì cứ nếm thử nội tình và lửa giận của gia tộc Bán Thần đi!"
Euckeno cùi đầu, cẩn thận suy ngẫm xem nên làm sao đe dọa Valhein.
Bên cạnh Valhein.
Người chủ trì Alamo gỡ râu mép, môi khẽ động, âm thanh truyền vào tai Valhein.
"Ngươi còn muốn để Andrea quỳ nữa không?"
Valhein có chút sửng sốt, ánh mắt liếc nghiêng sang phía Andrea đang cúi đầu, gật nhẹ đầu.
"Ta nghi ngờ có thầy tế tư trong điện thần bọn ta đã bị mua chuộc, gián tiếp để người ta đề nghị ta mời ngươi làm khách quý. Chuyện này là lỗi của ta. Thế nhưng ngươi cũng có thể nhìn ra suốt quá trình này ta vẫn luôn giúp đỡ ngươi. Nếu trước đó ngươi muốn từ chối khiêu chiến Andrea, ta cũng sẽ đè chuyện này xuống, không đến mức để ngươi quá khó chịu.”
Valhein gật đầu một cái.
"Ta nói những chuyện này là để ngươi hiểu rằng ta không có ý thiên vị Andrea. Ngươi có thể sỉ nhục Andrea, ngươi có thể nhận được vinh quang, thế nhưng ngươi không thể để Andrea quỳ xuống. Để hắn quỳ xuống trong trường hợp này chẳng khác nào bảo tất cả quý tộc quỳ xuống. Nếu bắt Andrea phải quỳ thì ngươi phải thừa nhận ám sát vĩnh viễn."
Vẻ mặt Valhein khẽ chấn động, lại gật đầu một cái, chính mình quả thật chưa nghĩ tới chuyện này.
Đúng vậy, nếu lén bức ép Andrea quỳ xuống thì không có người nào để ý, nhưng nếu bức ép Andrea quỳ xuống trong trường hợp này thì đây không phải khiêu khích quý tộc, mà là tuyên chiến với toàn bộ quý tộc Hy Lạp.
"Ngươi có thể đổi góc độ suy nghĩ, lần này thứ Andrea đưa cho ngươi không chỉ là Trấn Hoa, không chỉ là quán quân đàn hạc, mà còn là danh hiệu Tổng Vua Quán Quân."
Tổng Vua Quán Quân cần có ba danh hiệu Vua Quán Quân cộng một giải quán quân của hai môn lớn khác, bản thân mình có bốn danh hiệu Vua Quán Quân, cộng thêm quán quân đàn hạc thì còn lợi hại hơn Heraclesl
Thì ra, mình đã là Tổng Vua Quán Quân rồi!
Tổng Vua Quán Quân thứ hai trong lịch sử nhân loại.
Valhein cố nén ý cười.
Phải bình tĩnh, phải tao nhã, không được kiêu ngạo.
Nếu cười ra thành tiếng thì lúng túng quá. "Nếu như ngươi không hài lòng thì có thể để Andrea lén tiến hành bồi thường. Thậm chí còn bắt hắn phải lập lời thê ở điện thần, sau này tuyệt đối không được làm ra chuyện làm hại ngươi nữa. Bây giờ ngươi không thể dùng ma lực nhưng có thể bí mật truyền âm, sức mạnh Thánh Vực của ta có thể giúp ngươi." Alamo nói.
Valhein gật đầu, lập tức cảm ứng được mình chìm vào trong hoàn cảnh sức mạnh kỳ lạ, hình như có thể khống chế âm thanh truyên đi, vì thế thử bí mật truyền âm hỏi: "Điện thần và thầy tế tư còn có thể dùng như vậy à?"
"Đương nhiên, chỉ có điều là rất hiếm thôi, dù sao đây cũng chẳng phải chuyện đáng tuyên dương.
"Thế nhưng ta đã nói ra lời rồi."
"Vậy cứ để hắn quỳ trong điện thân!" Alamo giống như không hề chú ý tới Andrea.
Valhein không trả lời.
"Ngươi hãy suy nghĩ một chút đi." Alamo thở dài.
Andrea mờ mịt đứng tại chỗ, cúi đầu, mặt đỏ sậm nhưng cơ thể thì lạnh băng.
Khế đất Trấn Hoa không phải là của hắn, không đau lòng.
Thế nhưng kế tiếp, mình có nên quỳ xuống trước mặt Valhein hay không?
Nếu thật sự quỳ xuống thì cha sẽ cảm thấy thế nào đây? Gia tộc sẽ cảm thấy thế nào? Quý tộc khác sẽ thấy thế nào?
Mình có thể chịu đựng nổi ánh mắt khinh thường của quý tộc khác sao?
Một quý tộc lại quỳ trước mặt một dân đen trước mắt mấy triệu người, còn có thể sống tiếp sao?
Ngoại trừ tự sát, chỉ sợ không còn con đường thứ hai.
Mình phải làm sao mới có thể cản Valhein ép mình quỳ xuống đây, cầu xin sao?
Chẳng lẽ phải nói hắn nể mặt giải quán quân đàn hạc của mình, không, là mặt mũi của Tổng Vua Quán Quân mà buông tha cho mình?
Hai mắt Andrea tỏa sáng, đúng vậy, lần này Valhein đã giành được Tổng Vua Quán Quân, mình giúp hắn được một việc lớn như vậy, nếu lén cầu xin thì tựa hồ có thể không cần quỳ.
Thế nhưng nháy mắt sau đó, cảm giác nhục nhã và mất thể diện lan tràn khắp toàn thân làm vẻ mặt Andrea từ đỏ sậm chuyển sang hồng tím.