Chương 886: Cổng tỉnh hoàn (2)
Chương 886: Cổng tỉnh hoàn (2)Chương 886: Cổng tỉnh hoàn (2)
"Có điều ngươi cần phải làm một chuyện nhỏ." Valhein không buông tha Andrea.
"Chuyện gì?” Andrea nhíu mày.
"Ở trong điện Thần Mặt Trời, dưới sự giám sát của thầy tế tư, phát lời thề với Thần Linh, vĩnh viễn không được hại ta, không quản là trực tiếp hay gián tiếp hãm hại!" Valhein nói.
Vẻ mặt Andrea thay đổi kịch liệt, thế nhưng trong nháy mắt tiếp theo ánh mắt hắn lại khôi phục độ trong trẻo, gật mạnh đầu nói: "Ngươi yên tâm, ta vốn không muốn đối địch với ngươi, trước đây chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi. Ta thậm chí còn nguyện ý trở thành bạn tốt với ngươi, trên con đường ma pháp này chúng ta có thể bù trừ cho nhau. Ngươi yên tâm, sau khi lễ bế mạc, ta sẽ lập tức tới điện thần lập lời thê sau này tuyệt đối sẽ không làm hại ngươi nữal"
"Rất tốt. Vậy ngươi hãy giao thứ đó cho bậc thây Alamo, để hắn chuyển thứ đó cho ta. Vật tới tay thì ngươi có thể đứng xin lỗi, thậm chí ta còn có thể nói vài lời tốt giúp ngươi." Valhein nói.
Andrea do dự một chút, gật đầu.
"Tốt lắm!"
Sau đó, một vài người quan sát kỹ lưỡng phát hiện nhẫn không gian của Andrea và người chủ trì Alamo chạm vào nhau, sau đó nhẫn không gian của Alamo và Valhein cũng chạm vào nhau.
Thời gian diễn ra rất ngắn, tiếng vỗ tay của khán giả mới dân dần giảm bớt.
Alamo mỉm cười nhìn một vòng toàn trường nói: "Trận chiến giành quán quân đàn hạc kết thúc, Valhein giành chiến thắng. Mặc dù mọi người càng quan tâm chuyện ai là Paloma, là người nào đã làm vị ma pháp sư tàn bạo này phải bày tỏ tấm chân tình, nhưng đây là chuyện của cặp đôi bọn họ, trước khi bọn họ kết hôn thì chúng ta không cần phải tìm tòi nghiên cứu, tránh ảnh hưởng tới tình cảm của hai người."
Phần lớn khán giả đều gật đầu.
Đông đảo quý tộc nhìn vê phía Paloma trong nhóm Học viện Plato, mà thầy trò Học viện Plato thì cười híp mắt.
Thế nhưng chỉ có Hoth là khiếp sợ nhìn Paloma.
"Valhein thích nàng? Sao ta không biết vậy?" Âm thanh của Hoth rất lớn.
Paloma đã sắp bị Hoth chọc cho tức chết rồi, vốn bởi vì bị người chủ trì trêu chọc trước mặt mọi người nên có chút xấu hổ, Hoth lại còn thêm vào một câu như thế.
dJimmy vỗ võ vai Hoth nói: "Toàn trường chỉ có một mình ngươi là không nhìn ra thôi." Hoth nhíu mày: "Không đúng, Valhein phải thích một cô gái cường tráng mạnh mẽ mới đúng, Paloma quá gây yếu rồi, ta còn không thích mà, Valhein sao có thể thích được chứ?"
Toàn trường cười vang.
Paloma siết chặt nắm tay nhỏ, cố gắng khống chế không đấm một quyền vào mũi Hoth.
Paloma hít sâu một hơi, mỉm cười nói: "Bạn học Hoth, hôm nay sau khi trở về phân viện, chúng ta đấu tập một chút đi. Không quản là quyên anh, vật lộn hay vũ khí, đương nhiên là ta sẽ không dùng thân lực."
"Được! Không dùng thần lực thì ta không sợ ngươi!" Hoth phấn khích nói.
Đám thầy trò dùng ánh mắt đồng tình nhìn Hoth.
Alamo nói: "Thắng bại của trận chiến giành giải quán quân đã phân rõ, chúng ta sẽ làm vài chuyện. Thứ nhất, mời Andrea đưa vòng hoa quán quân, cúp quán quân và phần thưởng hạng nhất cho Valhein, cũng tuyên bố mình không còn là quán quân đàn hạc, quán quân đàn hạc đã thuộc về Valhein."
Andrea trâm mặt không nói lời nào, đưa vòng hoa, cúp và phân thưởng cho Valhein, cũng trước mặt mọi người toàn trường thừa nhận mình không phải quán quân.
Giờ phút này, tất cả quý tộc đều đồng cảm nhìn Andrea, nhưng có rất nhiều khán giả cho rằng Andrea gieo gió thì gặt bão.
"Như vậy, chuyện thứ hai chính là như Andrea đã nói trước đó, quỳ xuống xin lỗi Valhein, đồng thời thừa nhận cố gắng và kiên trì rất quan trọng nhưng suy ngẫm và phương pháp quan trọng hơn." Vẻ mặt Alamo thật bình tĩnh.
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Nhóm bình dân hưng phấn nhìn hai người.
Cũng có vài bình dân nhíu mày, không liên quan tới thân phận, quỳ ở trước mặt mọi người như thế cũng có chút quá đáng.
Đông đảo quý tộc siết chặt nắm tay, ánh mắt nhìn chằm chằm Valhein như sắp phun ra lửa, nghiến răng nghiến lợi.
Còn có một vài quý tộc lộ ra vẻ mặt lạnh lùng.
Andrea than nhẹ một tiếng nói: "Ta thừa nhận rằng Valhein nói đúng, cố gắng và kiên trì rất quan trọng nhưng suy ngẫm và phương pháp quan trọng hơn. Andrea ta, nói được thì làm được!"
Nói xong cơ thể Andrea hơi khuyu xuống, gối gập lại.
Thế nhưng Valhein đã tiến tới một bước, đỡ vai Andrea để hắn đứng dậy, cũng lộ ra nụ cười hiền hòa.
"Bạn học Andrea, nếu ngươi đã nhận sai thì không cần phải quỳ. Thật ra thắng bại không quan trọng, quan trọng là chúng ta tin tưởng điều gì. Cố gắng và kiên trì, suy ngẫm và phương pháp, chúng đều hỗ trợ lẫn nhau, đều rất quan trọng. Thế nhưng chúng ta coi trọng cái gì thì sẽ làm cái đó, cũng sẽ trở thành người như thế. Cố gắng và kiên trì, xem trọng sức mạnh, phương pháp là xem trọng hiệu suất, mà suy ngẫm là xem trọng giá trị. Sức mạnh là cơ sở, thế nhưng chỉ cố gắng đơn thuần thì vĩnh viễn chỉ có thể là một sườn dốc nhỏ chậm chạp trưởng thành, nếu cộng thêm phương pháp và suy ngẫm, theo thời gian biến đối thì sự thay đổi sẽ là một đường cong cao vút! Chúng ta sẽ trở thành một người cố gắng hiệu suất thấp, một người phương pháp hiệu suất cao hay một người có phương pháp suy ngẫm có giá trị sáng tạo, tất cả đều quyết định bởi chính chúng ta."
Valhein nói xong thì vỗ vỗ vai Andrea, sau đó chủ động cho hắn một cái ôm.
Khoảnh khắc này, Andrea suýt chút nữa đã bật khóc.
Không phải vì cảm động, mà là vì nghĩ tới cổng tỉnh hoàn và di dời nguyên rủa.
Nắm tay siết chặt của nhóm quý tộc thả lỏng, ánh mắt vốn lạnh lùng cũng trở nên ôn hòa hơn.
Người chủ trì lớn tiếng nói: "Chúng ta hãy vỗ tay cho Andrea giữ chữ tín và Valhein hiền lành khoan dung đi nào, đây là một phần thi đấu không có thất bại!"
Toàn trường vỗ tay.
Rất nhiều người cảm thấy kích động, hai người trẻ tuổi đang ôm nhau này chính là đại diện cho chân tình và thiện ý của thế gian này!