Cố Ninh từ từ mở mắt ra, sâu trong đồng tử hiện ra một tia sáng màu xanh lục, ngay sau đó lại biến mất.
Cô nhìn thấy phía trước người nằm đầy đất, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó mới hiểu ra đã xảy ra chuyện gì, khiếp sợ, sau đó nghẹn lời.
Cửa kính bị gõ hai cái, Cố Ninh ghé mắt nhìn sang, chỉ thấy Phương Pháp đang đứng ở ngoài cửa sổ vẫy tay với cô, ngoại trừ anh ra, phía bên ngoài cửa sổ đứng đầy người, cô đứng lên mở cửa đi ra ngoài, mới nhìn thấy mọi người chen chúc hết cả đường đi ở bên ngoài, ngoại trừ Cổ đạo trưởng và Phương Pháp vốn dĩ đã ở ngoài, Tam ca luôn bận bịu cũng tới, ngoài ra Tiểu Bạch, Trình Minh, Hướng Hứa thậm chí cả Cao Duyệt cũng đều ở đây.
Sau khi thấy cô ra ngoài, ánh mắt của mọi người đều đồng loạt nhìn về phía cô, hai mắt sáng lên, giống như sói đói nhìn thấy thịt.
“Sao cô làm được như vậy?” Cao Duyệt là người đầu tiên xông lên hỏi, Cao Duyệt từ trước đến nay luôn tự giữ được bình tĩnh, một tháng này cô vẫn ăn cơm, ngủ nghỉ trong phòng thí nghiệm, tháng này vẫn là lần đầu tiên bước ra khỏi cửa phòng thí nghiệm. Trên mặt là hưng phấn không chút nào che giấu được, trong ánh mắt lập loè tia sáng đang ngo ngoe rục rịch, quả thực giống như muốn đem Cố Ninh lên bàn giải phẫu.
Cố Ninh khoanh hai tay lại, bất đắc dĩ nói: “Chị có hỏi tôi thì tôi cũng không biết.”
Hai mắt Cao Duyệt tỏa sáng: “Vậy trước tiên rút hai ống máu cho tôi!” Ngay lúc giọng nói của cô còn chưa rõ ràng, Hoàng Mộng Dao đã vô cùng ăn ý mà yên lặng lấy ra dụng cụ rút máu, nhưng vẫn không dám ngẩng đầu nhìn Cố Ninh.
Bọn họ cũng coi như đã quen với việc Cao Duyệt vì nghiên cứu mà không từ bất kỳ thủ đoạn nào, trước kia vẫn luôn đuổi theo bọn họ để rút máu, bọn họ còn đặt cho Cao Duyệt một ngoại hiệu là quỷ hút máu, nhưng Hoàng Mộng Dao cũng bị dạy hư từ khi nào vậy? Thế mà còn mang theo dụng cụ rút máu bên người! Có điều hiển nhiên vẫn còn hơi trúc trắc, ngượng ngùng, cũng không dám ngẩng đầu. Đám người Tam ca nhìn thấy tình cảnh này cũng không khỏi sinh ra vài phần lạnh lẽo đối với hai người phụ nữ này, sờ sờ rồi nhanh chóng che lại tay áo.
Cố Ninh tuy cũng có chút cạn lời, nhưng vẫn vô cùng phối hợp xắn tay áo lên, trực tiếp duỗi cánh tay ra cho Cao Duyệt, hai tay Hoàng Mộng Dao chống đỡ dưới tay Cố Ninh, Cao Duyệt vô cùng lưu loát rút ra hai ống máu, sau đó nói: “Mấy người cứ từ từ nói chuyện, chúng tôi đi về trước.” Vì đã đạt được mục đích nên vô cùng gấp không chờ nổi mà muốn trở về nghiên cứu máu của Cố Ninh, Cao Duyệt lập tức mang theo Hoàng Mộng Dao cáo từ.
Chờ đến khi Cao Duyệt cùng Hoàng Mộng Dao đi xa, Trương Tiểu Bạch mới vừa lắc đầu vừa nói: “Bi.ến th.ái, quả thực chính là bi.ến th.ái, trước kia chỉ có một, hiện tại ngay cả Dao Dao cũng bị Cao Duyệt biến thành tiểu bi.ến th.ái, tê ——” Trương Tiểu Bạch hít hà một hơi, khoa trương run lên vài cái.
“Dùng một lần liền được 63 dị năng giả, hiện tại căn cứ của chúng ta tổng cộng cũng chỉ mới có 70 người, Cố Ninh, cháu hoàn toàn chính là máy chế tạo dị năng giả!” Cổ đạo trưởng dị thường kích động mà nói.
Tam ca nói: “Xem ra lần trước mấy người Cổ đạo trưởng có xác suất tiến hóa cao còn cho ra mấy hệ biến bị như vậy, quả nhiên chính là bởi vì Cố Ninh tiến hóa cùng mấy người.”
Hướng Hứa phổ cập khoa học nói: “Thời điểm chị Cố Ninh tiến hóa, em nhìn thấy có rất nhiều chấm sáng dị năng bị hấp dẫn về phía bên này, sau khi hấp thu dị năng đạt tới một số lượng nhất định, thì sẽ tiến hóa ra dị năng, mà hấp thu dị năng càng nhiều, lượng dị năng chứa đựng càng lớn. Lần thứ hai nếm thử tiến hóa, thì lần đầu tiên tích lũy dị năng sẽ càng dễ dàng hơn một chút. Đương nhiên cũng có ngoại lệ, người có thể chất đặc thù cũng không có cách hấp thu dị năng, ví dụ như anh trai em.” Hiện tại Hướng Dật trên cơ bản đã từ bỏ dị năng, có điều cậu vốn dĩ đã thông minh, hơn nữa còn ổn trọng vượt xa những người bạn cùng lứa tuổi, bây giờ cậu chủ yếu phụ trách huấn luyện năng lực thể chất cho đám nhỏ trong trường học tại căn cứ, đứa bé nghịch ngợm nhất trong căn cứ mà đứng trước mặt cậu thì cũng ngoan như cừu con.
Cố Ninh nghe Hướng Hứa nói đến Hướng Dật, không nhịn được mà lộ ra một nụ cười, nhớ tới lần đầu thấy được bộ dáng của hai anh em bọn họ, so với hiện tại thật là khác nhau như trời với đất, cô buông bông gòn đè trên lỗ kim ra, thoải mái nói: “Cuối cùng cũng không lãng phí viên tinh hạch hệ biến dị kia.”
Cõi lòng Tam ca đầy chờ mong nói: “Không biết lần này có thể có hệ biến dị không?”
“Dựa theo kinh nghiệm lần trước mà đoán, thì có lẽ sẽ có.” Hướng Hứa nói: “Em hy vọng có thể có hệ tinh thần thì tốt rồi, hiện tại trong căn cứ chỉ có mình em là hệ tinh thần.”
Lời của Tam ca cùng Hướng Hứa lập tức khơi mào đề tài, mọi người nghị luận sôi nổi, suy đoán có thể cho ra mấy hệ biến dị hay không.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, bọn họ cũng không nôn nóng. Thời gian hôn mê càng lâu, đại biểu cho việc hấp thu dị năng càng nhiều, lượng dị năng chứa đựng cũng càng lớn, cái này là kiến thức chung mà hầu như mỗi dị năng giả đều biết, mà lượng dị năng chứa đựng lớn hay nhỏ thì liên quan đến số lượng dị năng, dị năng khôi phục cùng với tốc độ thăng cấp sau này. Cho nên bọn họ ước gì những người bên trong càng chậm tỉnh lại càng tốt.
Hai người tiến hóa trong đám người lần trước, thời gian hôn mê còn chưa đến một giờ, lượng dị năng chứa đựng ít đến đáng thương, một dị năng giả hệ hỏa trong thời gian sử dụng dị năng vậy mà chỉ có thể phóng ra được hai mươi quả cầu hỏa, mà Hoàng Mộng Dao tiến hóa trước đó liền có thể liên tục phóng ra hơn một trăm quả cầu hỏa, hơn nữa tốc độ hồi phục dị năng cũng gấp đôi bọn họ. Hệ biến dị như mấy người Trương Tiểu Bạch, Trình Minh, Cổ đạo trưởng lại càng nhanh hơn.
Ngoại trrừ liên đội 3 có một đống dị năng giả, thì lượng dị năng chứa đựng của những dị năng giả khác trong căn cứ đều khá nhỏ. Cho nên hiện tại ngay cả khi không có nhiệm vụ, Cố Ninh cũng sẽ yêu cầu tất cả dị năng giả nâng cao trình độ thao túng dị năng của mình, phương pháp hữu hiệu nhất chính là hỗ trợ xây dựng căn cứ. Hệ thổ thì đi xây nhà, hệ mộc làm gia cụ, hệ thủy tích trữ nước cho sinh hoạt.
Người đầu tiên tỉnh lại chính là một cô gái tên Dư Tố thuộc đại đội 2 của quân đoàn nữ tử, mười chín tuổi, tố chất thân thể xem như khá kém, chỉ cần thời tiết vừa thay đổi thì cô sẽ lập tức đúng giờ tới phòng y tế báo danh. Lần này đạt được danh ngạch này cũng do tháng trước trong quân đoàn nữ tử, cô được hạng ba trong lúc thi đấu kỹ năng bắn súng, được Lưu Mi đề cử tới.
Có lẽ là do tố chất thân thể khá kém, thân thể của cô hấp thu nhiều dị năng như vậy đã là cực hạn, sau khi cô ngồi dậy thì mờ mịt trong chốc lát, đến khi nhìn thấy người nằm xung quanh thì lúc sau mới biết đã xảy ra chuyện gì, cô cẩn thận cảm thụ được thân thể bởi vì dị năng mà xảy ra biến hóa, sau đó vươn tay ra, một ngọn lửa đỏ xuất hiện trong tay cô khiến cô vui sướng mà nhảy lên, cô che miệng lại, nhìn lòng bàn tay nhảy lên ngọn lửa mà kích động thiếu chút nữa muốn khóc.
“Dị năng giả hệ hỏa, lượng dị năng chứa đựng sơ cấp thượng đẳng.” Hướng Hứa bắt lấy tay Dư Tố, lập tức nói ra thông tin dị năng của Dư Tố, đây là năng lực mới được mở rộng của cô bé sau khi thăng lên cấp 5.
Lúc sau lại lục tục không ngừng có người tỉnh lại, trước mắt mới cho ra bốn dị năng hệ hỏa, sáu hệ thổ, năm hệ thủy, ba hệ mộc, tám hệ tốc độ, năm hệ sức mạnh, sáu hệ kim, cũng chưa vượt qua ba tiếng đã tỉnh, ba tiếng sau lại có một đám người tỉnh lại, bốn tiếng sau lại một đám, bốn tiếng trở lên đã là lượng dị năng chứa đựng thượng đẳng, đến thời điểm năm tiếng, trên mặt đất chỉ còn có bảy người, ở tiếng thứ sáu trước đó, lại có thêm ba người tỉnh lại.
“Dị năng giả hệ tốc độ, lượng dị năng chứa đựng thượng đẳng.”
“Dị năng giả hệ thổ, lượng dị năng chứa đựng thượng đẳng.”
“Dị năng giả hệ hỏa, lượng dị năng chứa đựng thượng đẳng.”
Hướng Hứa rất nhanh liền nói rõ tình huống của bọn họ.
Trung cấp thượng đẳng nghĩa là lượng dị năng chứa đựng nhiều hơn gấp hai lần so với sơ cấp thượng đẳng, hơn nữa tốc độ khôi phục cùng tốc độ tiến hóa sau này đều sẽ nhanh hơn sơ cấp thượng đẳng rất nhiều. Trên cơ bản đã cùng cấp với một dị năng giả trung cấp cấp hai bình thường.
Dị năng giả sơ cấp hạ đẳng chỉ có thể hấp thu một viên tinh hạch bổ sung khoảng 35% năng lượng, trung cấp thì hấp thu 50%, cao cấp thì hấp thu 80%, cao cấp thượng đẳng thì hấp thu không giới hạn 100%! Tinh hạch tiến hóa cũng tương tự như thế.
Cuối cùng chỉ còn lại bốn người vẫn chưa tỉnh lại, người câm, Hòa Hòa, Ngô Sâm đều ở trong đó, ngoài ra còn có một tráng hán có thân hình rõ ràng lớn hơn người thường, mặt đầy râu quai nón, tam ca nhận ra anh ta là người đàn ông đã bắt được Lý Dũng vào thời điểm ăn tết, tên là Lâm Tu Xa của đại đội 6, một cái tên cực kỳ văn nhã, tại sao tên cùng người lại không khớp nhau chút nào.
Đã vượt qua sáu tiếng đồng hồ.
Hiện tại đã là 6 giờ chiều, bao gồm Cố Ninh và Tam ca, sau khi ăn cơm chiều xong đều đã quay trở lại.
Trương Tiểu Bạch còn bưng một chén mì gắp từng miếng mà ăn, thuận tiện còn mang theo bốn phần cơm dùng hộp giữ ấm lại đây cho bọn họ, hôn mê lâu như vậy, nhất định là sẽ đói bụng.
Gần bảy tiếng đồng hồ thì Ngô Sâm tỉnh lại.
Hình như cậu còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, vừa ngồi dậy liền thấy bản thân được đám người Tam ca và Cổ đạo trưởng vây quanh một vòng, đang lườm đôi mắt nhìn chằm chằm cậu, khiến cậu tức khắc có chút không biết làm sao.
“Đừng thất thần, mau nhìn xem dị năng của cậu là gì!” Cổ đạo trưởng vừa thấy cậu tỉnh lại liền thúc giục nói.
Ngô Sâm lúc này mới hiểu ra lúc trước mình đã hôn mê, tức khắc kinh ngạc: “Em có dị năng?!” Sau đó theo bản năng vươn tay ra, một đạo lôi quang phóng ra từ lòng bàn tay cậu, sau đó một quả cầu lôi lập loè ánh sáng lôi điện cứ như vậy xuất hiện trong lòng bàn tay cậu, Ngô Sâm ngạc nhiên nhìn quả cầu lôi, vừa hưng phấn vừa kích động.
“Cmn! Vậy mà là hệ lôi! Tiểu tử cậu thật lợi hại!” Trương Tiểu Bạch lập tức buông chén kêu lên.
Ngô Sâm gãi đầu, vẫn luôn ngây ngô cười ha hả.
“Đừng cười ngây ngô nữa, ăn cơm.” Trương Tiểu Bạch nhét hộp cơm vào trong tay cậu, sau đó cười hắc hắc nói: “Về sau cậu liền đi theo anh, anh sẽ dạy cho cậu cách dùng hệ lôi dị năng như thế nào.”
Vừa mới dứt lời, Hòa Hòa liền ngồi dậy.
“Hòa hòa! Em thế nào?” Ngô Sâm lập tức buông hộp cơm quan tâm hỏi: “Mau nhìn xem dị năng của em là gì!”
Hòa hòa còn chưa hiểu rõ tình huống, cũng theo bản năng nâng lên tay, mọi người lập tức cảm thấy một trận gió đánh úp lại, rồi lại nhìn chăm chú vào lòng bàn tay Hòa Hòa, chỉ thấy một cơn lốc nhỏ đang xoay tròn trong tay cô bé, thổi đầu tóc của bọn họ rối loạn cả lên.
“Biến dị hệ phong! Giống anh!” Trình Minh vui vẻ nói với Hòa Hòa: “Xem ra em sẽ đi theo anh rồi.”
Cổ đạo trưởng lập tức nhìn chằm chằm về phía hai người vẫn còn đang nằm kia, ánh mắt sáng quắc nói: “Lão đạo tôi cũng muốn thu đồ đệ, hai người này khẳng định có một người là hệ băng.”
Hòa Hòa không phải là dị năng giả hệ tinh thần làm cho Hướng Hứa rất là mất mát, hai người còn dư lại thì một người là người câm quái gở, một người là đại hán thô lỗ, Hướng Hứa có chút ưu sầu.
Chưa tới mười phút, Lâm Tu Xa cũng tỉnh lại, anh ta ngồi dậy cái gì cũng không quan tâm, trước tiên cầm lấy hộp cơm bắt đầu ăn như gió cuốn mây tan, ăn xong một hộp còn ngại chưa đủ, liền cầm lấy phần của người câm ăn đến mức cái bụng cũng muốn hướng lên trời, vuốt bụng nói: “Không no.”
“Đợi lát nữa cho anh tới phòng bếp ăn no luôn!” Trương Tiểu Bạch thúc giục nói: “Trước nhìn xem dị năng của mình là gì!”
Lâm Tu Xa miệng đầy dầu mỡ, sửng sốt: “Gì? Tôi có dị năng?!”
Mọi người:……
“Từ từ, để tôi nhìn xem thử!” Lâm Tu Xa nói, khụ hai tiếng, sau đó bắt đầu cảm thụ dị năng —— “Mấy người có cảm thấy rất mát mẻ hay không? Có phải ai mở điều hòa hay không?” Lâm Tu Xa đột nhiên hô.
Cổ đạo trưởng nhìn cả người Lâm Tu Xa tản ra khí lạnh, bi phẫn nói: “Bần đạo đã tạo cái nghiệt gì đây!!!”
Lại qua 30 phút, người câm mới tỉnh lại.
Không đợi người câm dùng dị năng, Hướng Hứa đã duỗi tay bắt lấy cánh tay của người câm: “Lượng dị năng chứa đựng cao cấp thượng đẳng!” Cô bé đột nhiên ngẩng đầu nhìn người câm: “Dị năng hệ tinh thần?!”
Ngay lúc Hướng Hứa nói chuyện, tinh thần lực của người câm đã được thả ra ngoài, tựa như có vô số đôi tay duỗi dài ra, chạm đến những nơi mà trước kia cậu chưa bao giờ cảm nhận được, trên mặt cậu lộ ra biểu tình kỳ diệu, đang cảm thụ thế giới mà trước nay cậu chưa từng cảm thụ.
Đến tận bây giờ, tất cả dị năng giả đều hoàn thành việc tiến hóa.
Tổng cộng có 63 dị năng giả.
Hệ kim tám người, hệ mộc tám người, hệ thủy chín người, hệ hỏa chín người, hệ thổ mười người, hệ sức mạnh sáu người, hệ tốc độ chín người; cộng thêm biến dị hệ phong, biến dị hệ băng, biến dị hệ lôi, biến dị hệ tinh thần, mỗi hệ một người.
Càng làm cho người ta cảm thấy phấn chấn chính là, cấp bậc lượng dị năng chứa đựng của một nhóm người này đều từ sơ cấp thượng đẳng trở lên! Điều này có nghĩa là bọn họ đã dẫn đầu trên vạch xuất phát một đoạn, hơn nữa theo thời gian trôi qua, khoảng cách giữa bọn họ cùng những dị năng giả có lượng dị năng chứa đựng sơ cấp hạ đẳng sẽ càng ngày càng lớn!
Xác suất tiến hóa trăm phần trăm, phóng mắt ra toàn bộ thế giới chỉ sợ cũng chỉ có lúc này đây! Hơn nữa còn là một đám chất lượng cực cao!
Hơn nữa chỉ cần một đám này không phải là cuối cùng, chỉ cần có Cố Ninh – máy chế tạo dị năng giả, thì sẽ còn có nhóm thứ hai, nhóm thứ ba, nhóm thứ tư……
Nhưng cùng lúc đó, đám người Tam ca cảm thấy trước nay đều không có cảm giác thiếu tinh hạch nhiều như vậy!
Tinh hạch tiến hóa hình còn tồn kho trong căn cứ đã bị dọn sạch, muốn đào mấy viên từ chỗ Cao Duyệt thì tuyệt đối không có khả năng.
Vì thế căn cứ Ốc đảo tiến vào tình trạng thiếu tinh hạch mà xưa nay chưa từng xảy ra.
Dị năng giả mới tiến hóa còn phải cần trải qua một đoạn thời gian tự mày mò dị năng của mình mới có thể dần dần nắm giữ dị năng này, nhưng nếu được giáo viên có kinh nghiệm dẫn dắt, vậy hoàn toàn không giống nhau, dị năng giả mới tiến hóa tăng nhiều, làm Cố Ninh đưa ra một quyết định, thành lập trường học dị năng giả đầu tiên sau mạt thế!
Từ mỗi hệ chọn ra một dị năng giả cấp cao làm giáo viên, dạy dỗ những dị năng giả mới tiến hóa vẫn còn tay mơ phải làm như thế nào để nhanh chóng tự mình nắm giữ dị năng cho tốt, đồng thời phát huy uy lực lớn nhất với lượng dị năng chứa đựng có hạn của mình.
Tuy nói là trường học, nhưng tìm đại mấy phòng học liền có thể nhập học.
Dị năng hệ biến dị chính là lông phượng sừng lân*, đương nhiên là phải huấn luyện theo kiểu một chọi một.
(*) Rực rỡ, chói lọi
So sánh với việc Trình Minh dạy dỗ Hòa Hòa cùng Trương Tiểu Bạch dạy dỗ Ngô Sâm, thì Cổ đạo trưởng cùng Hướng Hứa mỗi ngày đều phát điên.
Sau một tuần tiến hành đặc huấn, Cố Ninh cùng những người khác sau khi thương lượng đã quyết định để giáo viên dạy dỗ bọn họ mang theo bọn họ cùng nhau đi ra ngoài thí luyện, rốt cuộc thực chiến mới là con đường có thể tăng năng lực nhanh nhất, ngoài ra chính là hiện tại căn cứ thật sự quá thiếu tinh hạch.
Trong đó cũng bao gồm Hòa Hòa, Ngô Sâm, Lâm Tu Xa, người câm, làm giáo viên của bọn họ, Trình Minh, Trương Tiểu Bạch, Cổ đạo trưởng, Hướng Hứa tự nhiên cũng phải đi theo cùng.
Cố Ninh vốn dĩ cũng muốn đi cùng, nhưng những người khác lại mãnh liệt yêu cầu cô ở lại căn cứ, hiện tại trong mắt bọn họ, Cố Ninh quả thực chính là một khối ngọc thạch có giá trị liên thành, chỉ sợ hơi không để ý một chút liền vỡ nát. Cố Ninh đối với việc cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng vì không muốn bọn họ lo lắng, cũng đành phải thành thành thật thật ngây người tại căn cứ. Ngẫu nhiên bồi Tam ca ứng phó với người tới từ thủ đô một chút, từ sau khi biết được bí quyết để gia tăng xác suất tạo ra dị năng giả, thì chính sách hiện tại của căn cứ Ốc đảo chính là kéo dài, kéo đến mấy tháng, cho đến khi căn cứ Ốc đảo hình thành nên từng nhóm từng nhóm dị năng giả, đến lúc đó ngay cả căn cứ thủ đô cũng phải lễ nhượng ba phần, mà không phải giống như bây giờ kiêu căng, ngạo mạn, hùng hổ, doạ người.
Sáng sớm nhóm dị năng giả ra ngoài, chạng vạng nắng chiều thì về tới căn cứ.
Nhưng tình hình của bọn họ thoạt nhìn thật sự không được tốt.
Tổng cộng đi ra ngoài hơn 70 người, có mười mấy người là được nâng xuống từ trên xe, mười mấy người trên người đều bị thương, vô cùng chật vật. Còn một đội ngũ khác thì lại hoàn hảo không tổn hao gì, tất cả đều đang hỗ trợ nâng người từ trên xe cứu thương xuống.
“Đã xảy ra chuyện gì?!” Cố Ninh trực tiếp tìm Cổ đạo trưởng hỏi. Đầu tóc được chải chuốt sáng bóng của Cổ đạo trưởng lại trực tiếp bị tước rớt một nửa, thoạt nhìn vô cùng buồn cười, trường bào trên người mà Cố Ninh cố ý mang tới cho ông từ thế giới bên kia lại bị cắt ra vài vết rách, miệng vết thương trên cánh tay nhiễm đỏ băng gạc được băng bó thô sơ giản lược, cả người nhìn qua vô cùng chật vật, Cố Ninh vừa thấy liền biết là bị lưỡi dao gió cắt phải, tức khắc biểu tình càng thêm ngưng trọng.
Cổ đạo trưởng phẫn nộ nói: “Là một đám tiểu vương bát đản của căn cứ thủ đô!”
Cố Ninh nghe thấy câu mở đầu này của ông, sắc mặt lập tức càng ngưng trọng hơn, sau đó nói với Tam ca vừa mới vội vã tới còn không biết đã xảy ra chuyện gì: “Đến bệnh viện trước đã. Chúng ta tới đó rồi nói tỉ mỉ.”
Lưu Hân sau khi bôi thuốc rồi băng bó cẩn thận miệng vết thương của Cổ đạo trưởng liền đi ra ngoài hỗ trợ.
Cả người Cổ đạo trưởng đều ảm đạm, uống hai hớp nước, thở hổn hển mới bắt đầu nói tới chuyện đã xảy ra khi bọn họ ở bên ngoài.
“Chúng tôi dựa theo kế hoạch, chia làm hai đội. Tôi mang theo Trình Minh còn có 30 người khác, ngoại trừ ngay từ đầu hỗn loạn một trận thì sau đó vẫn luôn thuận lợi, thẳng cho đến khi chúng tôi gặp năm con tang thi biến dị cấp cao, chính là loại mà lần trước Cố Ninh gặp được ở ký túc xá sinh viên, còn có một con tang thi biến dị có xúc tua ghê tởm, chúng tôi liều mạng đánh cho mấy con tang thi kia chỉ còn một hơi, trong đội có rất nhiều người đều bị thương, nhưng nghĩ tới năm viên tinh hạch biến dị thì cũng đáng, kết quả không biết từ nơi nào có tới mười mấy dị năng giả chạy ra, trực tiếp g.iết ch.ết năm con tang thi biến dị chỉ còn lại một hơi kia, vậy mà còn nói ẩu nói tả rằng tang thi biến dị kia là bọn họ giết, nên tinh hạch là của bọn họ! Đạo gia tôi đây liền nổi giận, tôi mắng anh ta, anh ta mắng tôi, cuối cùng mắng qua mắng lại cũng không biết là ai động thủ trước, cứ như vậy mà đánh nhau rồi!”
Đạo trưởng bên này tuy có người nhiều, nhưng đa số đều là dị năng giả sơ cấp có kinh nghiệm thực chiến không phong phú, hơn nữa dị năng đều đã tiêu hao khá nhiều trong lúc chiến đấu cùng tang thi biến dị, nhưng đối phương bên kia lại đều là dị năng giả cấp 2 trở lên, thậm chí còn có hai hệ biến dị cấp hai, một nữ dị năng giả hệ phong, một nam dị năng giả hệ tinh thần, hơn nữa dị năng của bọn họ còn đang ở thời kỳ đỉnh núi. Mà hai người Cổ đạo trưởng và Trình Minh là hệ biến dị cấp cao cùng với Chung Húc không thể không chiếu cố cho những dị năng giả có thực lực yếu khác trong đội, hai bên đối chiến, đám người Cổ đạo trưởng ngược lại rơi vào tình cảnh xấu. Chẳng qua Cổ đạo trưởng, Trình Minh, Chung Húc bằng vào kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú cùng năng lực thao túng dị năng bi.ến th.ái cũng miễn cưỡng khống chế được cục diện. Mà đối phương cũng kinh ngạc không thôi với thực lực mà đám người Cổ đạo trưởng bày ra, thậm chí bọn họ rất nhanh liền đoán được đám người Cổ đạo trưởng là dị năng giả của căn cứ Ốc đảo.
Cổ đạo trưởng cũng đại khái đoán được đối phương là dị năng giả của căn cứ thủ đô, nghĩ đến hai bên hiện tại còn đang trong giai đoạn đàm phán, không tốt để xé rách mặt, cho nên đành nhượng bộ, đưa ra một nửa tinh hạch cho mỗi bên, nhưng đối phương lại hoàn toàn làm lơ đối với đề nghị của Cổ đạo trưởng, hơn nữa công kích dị năng hoàn toàn nhắm vào điểm trí mạng của bọn họ, mỗi một kích nếu không cẩn thận đều sẽ chết người. Ở bên ta liên tiếp có bốn năm người ngã xuống, thậm chí Hòa Hòa còn bị một lưỡi dao gió cắt một đường trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú non nớt của cô bé khiến cho máu chảy đầm đìa, Cổ đạo trưởng cùng Trình Minh và Chung Húc hoàn toàn nổi giận, bắt đầu giải phóng dị năng! Lúc trước còn có điều cố kỵ, hiện tại lại hoàn toàn mặc kệ, bọn họ đã tích lũy kinh nghiệm trong vô số lần thực chiến đồng thời không ngừng luyện tập mệt mỏi làm cho năng lực thao túng dị năng của bọn họ đã đạt tới trình độ bi.ến th.ái, mỗi một kích đều đánh vào điểm trí mạng của đối phương. Phòng ngự chặt chẽ không một kẽ hở của đối phương lúc trước rốt cuộc cũng bị bọn họ cưỡng ép xé rách một lỗ hổng, mà sau khi xé mở một lỗ hổng, thì tuyệt đối sẽ không dừng lại ở đó.
Cuối cùng Cổ đạo trưởng bùi ngùi nói: “Chúng tôi bên này bị thương không ít, nhưng đối phương bên kia đã chết hai người, chúng tôi không mệt. Những người này khẳng định có thân phận không thấp ở căn cứ thủ đô, đáng tiếc trong bọn họ có một người rất thông minh, nhanh chóng quyết định mang theo những người khác chạy, chúng tôi không thể nhổ cỏ tận gốc, chỉ sợ sẽ để lại hậu hoạn. Cũng là tôi không suy nghĩ chu toàn, lúc ấy nếu biết chuyện sẽ phát triển thành cái dạng này, chi bằng nhường tinh hạch cho bọn họ ngay từ đầu.”
Nghe xong Cổ đạo trưởng tự thuật, sắc mặt của mọi người trong phòng bệnh đều vô cùng ngưng trọng.
“Những người này khẳng định đã sớm theo dõi mọi người, rồi chờ tới cơ hội này, chỉ là không ngờ mọi người vậy mà còn thừa tinh lực để phản kích.” Cố Ninh nói: “Nếu bọn họ động thủ trước, mọi người đánh trả cũng không có gì đáng trách.”
Tam ca lại thở dài, cau mày sầu lo nói: “Chỉ sợ là chúng ta sẽ gặp phiền toái. Còn đúng ngay thời kỳ mẫn cảm như vậy, mấu chốt là hai bên đang đàm phán, xảy ra chuyện như vậy, chỉ sợ căn cứ thủ đô sẽ không ngồi yên.”
Cố Ninh ở một bên không nói gì, một lát sau mới bình tĩnh nói: “Tất cả tinh hạch săn được lần này để người khác giao lên đi. Tam ca, anh thông tri xuống, để đoàn trưởng của các đoàn đề cử một nhóm người, buổi tối hôm nay chúng ta sẽ chế tạo ra một đám dị năng giả mới.” Cô vô cùng trầm trọng nói: “Thông tri tới các bộ ngành, từ giờ trở đi, căn cứ tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.”