Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương

Chương 199

Cố Ninh trầm giọng nói: “Tất cả súng máy tay chuẩn bị.”

Đại quân tang thi rốt cuộc cũng đi ra từ trong bóng đêm, những cái xác không hồn bước đi tập tễnh, lảo đảo đi trên đường, dần dần hiện ra trước mặt mọi người, giống như thủy triều, đen nghìn nghịt đè ép tới căn cứ từ bốn phương tám hướng.

Hàng ngàn hàng vạn tang thi từ trong bóng đêm đi đến chỗ có ánh sáng, cuồn cuộn không dứt.

Trên tường vây chỉ có Cố Ninh, Hướng Hứa, người câm xem thấy một mảnh đen kịt, Cố Ninh còn có thể bảo trì trấn định, mặt Hướng Hứa cùng người câm đã không còn chút máu.

Tang thi bị kinh động còn nhiều hơn bọn họ tưởng tượng, Cố Ninh thậm chí còn hoài nghi toàn bộ tang thi ở thủ đô đều hướng tới bên này.

Ngay cả tang thi đã bại lộ dưới ánh sáng, cũng đã vượt qua mấy vạn, huống chi tang thi trong bóng đêm còn đang cuồn cuộn không ngừng đi đến chỗ có ánh sáng……

Nhóm súng máy tay trước sau đều đang chờ đến lệnh bắn của Cố Ninh.

Chỉ trong tầm mắt mà đã xuất hiện hàng ngàn hàng vạn con, vậy còn những chỗ khác thì sao?

Ý nghĩ này làm cho tất cả mọi người trên tường vây cảm thấy không rét mà run.

Trên tường vây không một tiếng động.

Phía dưới tường vây cũng không một tiếng động, bọn họ đều nghe thấy tiếng bước chân của những con tang thi đang kề vai nối gót ở bên ngoài, tiếng vang lớn như vậy thì phải cần bao nhiêu tang thi mới có thể phát ra?

Cố Ninh quay đầu lại, nhìn thoáng qua đèn đuốc sáng trưng trong căn cứ, nếu một khi tang thi tiến công vào, căn cứ Ốc đảo lập tức sẽ giống như vận mệnh của căn cứ Trung Nam, mà lần này cô lại có thể cứu được bao nhiêu người? Cô quay đầu nhìn xuống đại quân tang thi đã đến phía dưới tường vây, biểu tình trên mặt lại lần nữa khôi phục trấn định cùng kiên nghị của ngày xưa, lui cũng không thể lui, vậy chỉ có thể liều chết chiến một trận.

“Súng máy tay chuẩn bị!”

“Khai hỏa!”

Tiếng súng lại lần nữa vang vọng trên không của khu căn cứ!

Đồng thời một đám lựu đạn được ném ra ngoài theo đường parabol, căn bản không cần nhắm chuẩn điểm rơi xuống đất, khắp nơi phía dưới đều là tang thi, tùy tiện ném tới chỗ nào cũng có thể nổ tung một mảnh, nhưng một mảnh này rất nhanh liền bị đắp lại bởi tang thi ở phía sau dẫm lên thi thể bị nổ thành từng mảnh nhỏ của tang thi trên mặt đất, tiếp tục dũng mãnh tiến về phía trước.

Tang thi bình thường không có suy nghĩ cũng không có sợ hãi, chỉ săn mồi theo bản năng, chúng nó chen chúc nhau đi tới phía trước, một đám tang thi đằng trước bị gai nhọn trên dây leo xỏ xuyên qua cũng không cảm thấy đau đớn.

“Dị năng giả tấn công!”

Chỉ trong chốc lát, hỏa cầu giống như sao chổi kéo đuôi dài đỏ như lửa từ trên tường vây bay ra ngoài, phịch một tiếng rơi xuống tang thi, nháy mắt liền bốc lên lửa lớn.

Một đám thủy cầu bay lên trời, nổ tung giữa không trung, như một trận mưa to tầm tã trút xuống, lại một quả lôi cầu được phóng xuống, nháy mắt cũng chỉ nghe thấy tiếng bùm bùm do thân thể bị điện nổ, cho đến khi bốc hơi hết nước trong cơ thể tang thi, chỉ để lại từng khối thi thể cháy đen.

Lưỡi dao gió dựa vào gió đêm xuyên qua giữa đàn tang thi, như một cái lưỡi hái của thần chết, lưỡi dao sắc bén thu hoạch đầu tang thi một cách không thương tiếc.

Một tảng băng từ trên trời giáng xuống, cắm thẳng vào giữa, khí lạnh từ tảng băng nháy mắt tản ra, trong phạm vi 50 mét, tất cả khớp xương của tang thi giống như bị đông cứng, hành động trở nên cực kỳ chậm chạp.

Tang thi dày đặc, dị năng công kích trong phạm vi rộng, rất nhanh liền dọn dẹp sạch từng khối từng khối đất trống, nhưng nháy mắt, khu vực kia lập tức sẽ bị tang thi mới lấp kín, tang thi càng ngày càng nhiều, giống như vĩnh viễn cũng giết không hết.

“Đạo trưởng, dọn dẹp hết tang thi tụ tập trước cổng lớn!” Cố Ninh nói. Tang thi bên kia đã bắt đầu va chạm cổng lớn.

“Nhận được!” Đạo trưởng vâng mệnh, có vài tảng băng rớt xuống, tức khắc đông cứng một tảng lớn tang thi ở cổng lớn, không cần ông kêu, Trình Minh cũng đã quay đầu lưỡi dao gió chuyển tất cả sang bên kia! Rất nhanh liền dọn dẹp sạch một mảnh đất trống hai mươi mét vuông trước cổng lớn.

“Hệ tốc độ, hệ sức mạnh, hệ kim đi xuống cùng tôi!” Cố Ninh quát.

Sau đó làm gương cho binh sĩ, trực tiếp bắt lấy một sợi dây leo rồi nhảy xuống.

Ngay lúc cô rơi xuống đất, có vài sợi dây leo chui lên từ dưới đất, chặn ngang ra ngoài, trực tiếp xỏ xuyên qua tang thi ở đằng trước, khí thế không giảm, vẫn luôn đột phá về phía trước! Sau khi xâu qua mười mấy con tang thi liền vung sang hai bên! Tức khắc quét ngang một mảnh tang thi! Lúc này Phương Pháp mang theo  một đội hơn bốn mươi dị năng giả tốc độ đã đáp xuống đất, trực tiếp nhằm về phía tang thi gần nhất.

Dị năng giả hệ kim, hệ sức mạnh cũng đều lục tục đuổi tới.

Đều dùng một lưỡi lê dài hơn một mét có thể cắm thẳng cũng có thể cắt ngang.

Thạch Đầu hiện tại là hệ sức mạnh cấp ba, mỗi tay cầm lưỡi lê, hướng tới hai con tang thi mà cắm thẳng, sau khi xỏ xuyên qua đầu chúng nó cũng không rút ra, mà tiếp tục tiến gần về phía trước, giống như xâu chuỗi hạt, hai thanh lưỡi lê xâu qua ba con tang thi, vừa mới rút đao ra lại đâm tới tang thi bên cạnh. Tang thi bình thường căn bản không tới gần người được, anh cầm ngang lưỡi lê, ngăn trở tang thi, sau đó dùng sức đẩy ra, liền lật ngã một đống tang thi, anh trực tiếp đi lên, một chân liền dẫm nát đầu một con tang thi.

Dị năng hệ kim đao thương bất nhập, bọn họ là hệ dị năng duy nhất trong nhóm dị năng giả không cần luyện tập cách thao túng dị năng như thế nào, chỉ cần huấn luyện năng lực thể chất cùng kỹ năng chiến đấu, bọn họ không sợ bị tang thi cào cắn, mỗi người đều giỏi cách đấu cận chiến, thường thường có thể thâm nhập vào giữa đàn tang thi, chiến tích cũng vô cùng chói mắt.

Nhưng những người như bọn họ vừa xuất hiện giống như thả một miếng thịt bò to đùng xuống hồ đầy đám cá ăn thịt người, tất cả tang thi cách gần đó đều xôn xao cả lên, hung dũng hướng về bên này.

Vừa mới còn tính thả lỏng, mọi người lập tức dấy lên áp lực!

Cố Ninh hô to: “Đạo trưởng! Đóng băng chúng nó!”

“Nhận được!”

Cổ đạo trưởng vội vàng chỉ huy nhóm dị năng giả trên tường vây để chia bớt áp lực cho đám người Cố Ninh.

Cố Ninh lúc này tự nhiên không cần tiết kiệm dị năng, từng sợi dây leo chui lên từ dưới đất, xông thẳng tới đàn tang thi!

Trong thời gian cực ngắn, bọn họ đã dọn dẹp sạch một mảnh đất trống khoảng 50 mét từ đám tang thi triều đang chen chúc!

Cố Ninh bước chân phải lên thật mạnh, bên cạnh cô mấy sợi dây leo chui lên từ dưới đất, quấn lại với nhau, kết thành một hàng rào vô cùng kiên cố, vẫn luôn kéo dài về phía trước, cưỡng ép tách ra một con đường dài hai mét ở phía trước! Hai tay Cố Ninh cầm đao, từ chỗ sợi dây phân ra bắt đầu qua lại chém giết trên đường.

Từ trên tường vây nhìn xuống, giống như bọn họ đang cưỡng ép xé ra một chỗ hổng từ trong đại quân tang thi!

Cố Ninh gào rống nói: “Tam ca! Mở cổng lớn! Trước tiên để một doanh ra!”

“Nhận được!”

Tam ca bình tĩnh đáp lời, sau đó nói với các binh sĩ ở phía dưới: “Mở cổng lớn! Đệ nhất đoàn! Doanh số 1! Bước ra khỏi hàng! Nghênh chiến!”

Các binh sĩ canh giữ ở cổng lớn lập tức lấy xuống ba then cửa bằng sắt đang cắm trên cửa sắt, rồi từ từ mở cổng lớn ra.

Binh sĩ của doanh số 1 lập tức đều đứng thẳng thân mình.

Doanh trưởng của doanh số 1 đứng dậy, cao giọng quát: “Các anh em của doanh số 1! Theo tôi!”

“Rõ!”
Tất cả 300 người của doanh số 1 lập tức bước ra khỏi hàng, chạy chậm tới cổng lớn.

Tuy đã ở trong căn cứ nghe thấy tiếng gào rống của tang thi, nhưng vừa ra khỏi cổng lớn, liếc mắt nhìn đàn tang thi nhiều không đếm xuể một cái vẫn làm cho bọn họ không khống chế được mà sinh ra cảm xúc sợ hãi.

Giọng nói của doanh trưởng trẻ tuổi có chút phát run, nhưng vẫn kiên định như cũ, gào rống: “Các anh em! Giết!!!!” Sau đó liền dựng thẳng súng trong tay, rồi bắn phá về phía đàn tang thi!

Tất cả binh sĩ lập tức vứt sợ hãi ra sau đầu, nhiệt huyết trong cơ thể lại được kích hoạt lần nữa, không ai quay đầu lại để nhìn cánh cửa sắt đang từ từ đóng lại kia, tất cả đều hò hét nhằm về phía đàn tang thi!

“Giết!”
Không ngừng có binh sĩ mới lao ra từ cổng lớn, ban đầu là một doanh, sau đó tăng thêm một đoàn, hiện tại đã tăng thêm tới hai đoàn!

Theo bọn họ chỗ hổng được xé mở càng lớn giữa tang thi triều, bắt đầu xuất hiện thương vong, không ngừng có người được nâng về căn cứ.

Sau đó người mới xông lên bổ sung vào. Bắn hết đạn, liền dùng vũ khí lạnh, các loại lưỡi lê, khảm đao, chủy thủ, rìu nhỏ.

Dị năng giả đã ăn mấy viên tinh hạch bổ sung không biết bao nhiêu lần, căn bản không cho bọn họ thời gian để tự khôi phục dị năng, chỉ có thể không ngừng ném tinh hạch bổ sung vào trong miệng. Thật sự đánh không được nữa, thì ngồi nghỉ ngơi vài phút ngay tại chỗ, rồi lại đứng lên tiếp tục công kích.

Trên mặt đất đã tăng thêm bốn đoàn. Đồng thời, đoàn đầu tiên lên sàn đã được triệu hồi quay về căn cứ để bổ sung đạn dược và nghỉ ngơi, đây là tất cả thực lực của bọn họ.

Bao nhiêu con tang thi đã chết dưới đao? Không một ngàn thì cũng 800. Cố Ninh thầm nghĩ, thêm dị năng công kích, chắc đã qua hai ngàn. Mặc dù cường hãn như Cố Ninh, chỉ cần thoáng dừng lại một chút, liền có thể cảm giác được tay bắt đầu hơi run rẩy, thời điểm đao chém vào đầu tang thi không hề gặp trở ngại như trước, mà mang theo một tia trì trệ, cũng không phải đầu tang thi trở nên cứng hơn, mà tay cô đã bắt đầu không còn lực. Cô lui ra phía sau hai bước, thoáng thở hổn hển, tay cầm đao bắt đầu khẽ run, cô ngẩng đầu nhìn ra xa bốn phía, bọn họ đã dọn dẹp sạch một mảng đất trống lớn, thi thể tang thi chồng chất như núi, nhưng liếc mắt nhìn lại một cái, tang thi thoạt nhìn không ít đi bao nhiêu. Mà ngoại trừ đoàn thứ tư và thứ năm vừa mới gia nhập còn đang trong lúc sung mãn, những người khác đều đã bắt đầu cảm thấy cố hết sức, nhưng hiện tại bọn họ không thể lui, một khi lui lại, chỗ hổng vừa mới xé mở lập tức sẽ bị tang thi lấp kín lần nữa, dọn lại lần nữa cũng không phải một việc nhẹ nhàng.

So với tang thi bình thường, càng khó đối phó hơn chính là những tang thi tiến hóa hình ẩn mình giữa tang thi bình thường, chúng nó sẽ thình lình chui ra từ trong đàn tang thi rồi đột nhiên cho các binh sĩ một kích không kịp phòng ngừa! Còn có những tang thi thú, biến dị thú thấp bé, chúng nó ẩn nấp ở bên chân tang thi, mọi người rất khó phòng ngự. Theo thời gian trôi qua, ngay cả trong nhóm dị năng giả cũng bắt đầu xuất hiện thương vong.

“A!” Thạch Đầu phát ra một tiếng kêu đau, đồng thời phản ứng cực nhanh dẫm vào  đuôi của con chuột tang thi kia, một chân khác dùng sức dẫm xuống, liền hoàn toàn dẫm bẹp con chuột tang thi kia.

“Thạch Đầu! Anh không sao chứ?!” Phương Pháp rút thanh đao từ trong đầu tang thi ra, vội vàng hỏi Thạch Đầu.

Thạch Đầu nhìn thoáng qua tang thi ở phía trước không ngừng vọt tới bên này, mới xả ra một nụ cười ngây ngô theo tiêu chuẩn của Thạch Đầu với Phương Pháp: “Không sao! Chỉ bị con chuột này làm hoảng sợ! Đã bị tôi dẫm chết.”

“Vậy là tốt rồi, anh cẩn thận một chút.” Phương Pháp nhẹ nhàng thở ra.

Thạch Đầu xoay người sang chỗ khác, anh nhấc quần lên một chút rồi cẩn thận nhìn thoáng qua, chỗ bị chuột cắn có hai dấu răng sâu hoắm, hiện tại căn cứ không có thuốc giải độc có thể giải được virus của tang thi thú, ngay cả khi quay về căn cứ cũng chỉ có khả năng là chờ chết, còn không bằng ở lại nơi này, cho dù chết, cũng là chết trên chiến trường, chết bên cạnh những chiến hữu.

Vừa mới chuẩn bị tiếp tục vọt tới phía trước để giết tiếp, lại bị túm chặt một phen, người tới trực tiếp kéo ống quần anh lên, liền lộ ra hai dấu răng sâu hoắm do bị chuột cắn. Thạch Đầu nghẹn họng nhìn trân trối: “Cố, Cố Ninh, cô……”

Cố Ninh lạnh lùng trừng mắt anh, nhưng cuối cùng chỉ vẫy tay kêu nhân viên y tế đang chờ bất cứ lúc nào ở bên kia lại đây: “Nâng anh ta quay về căn cứ đi! Nói với Cao Duyệt, nếu thuốc giải độc số 2 còn chưa chế ra, thì trước tiên chém đứt chân anh ta để giữ lại mạng anh ta!”

Thạch Đầu kiên trì nói: “Cố Ninh! Tôi phải ở lại chỗ này giết tang thi!”

“Chờ anh khỏe lại thì sẽ có một bó lớn tang thi cho anh giết!” Sắc mặt Cố Ninh bởi vì áp lực cùng tức giận mà có vẻ cực kỳ đáng sợ, Cố Ninh quay đầu lại, quát với mấy nhân viên y tế đang đứng ở nơi đó: “Mấy người còn thất thần làm gì! Còn không nâng anh ta trở về!”

Thạch Đầu cùng những nhân viên y tế đó hiển nhiên chưa từng gặp qua Cố Ninh đại phát tính tình như vậy, tuy ngày thường Cố Ninh đối với ai cũng đều lãnh đạm, nhưng trước nay cũng chưa từng thấy cô cáu giận, lúc này thấy cô cưỡng chế tức giận, sắc mặt càng có vẻ rét lạnh, trên người đều là máu cùng dịch nhầy dơ bẩn, giống như một Ngọc Diện Tu La, tức khắc im như ve sầu mùa đông, không đợi những nhân viên y tế đó tiến lên đây thì Thạch Đầu liền vội vàng nằm lên cáng.

“Thạch Đầu làm sao vậy?” Phương Pháp thấy Thạch Đầu bị nâng đi, kỳ quái hỏi.

“Chân anh ta bị tang thi chuột cắn bị thương.” Cố Ninh trầm giọng nói.

Phương Pháp nghĩ vừa rồi Thạch Đầu còn tươi cười, muốn nói gì đó, nhưng rốt cuộc vẫn im lặng.

Từ lúc tang thi vây thành cho đến bây giờ đã qua hơn hai tiếng, bên cạnh bọn họ không ngừng có người ngã xuống, sau đó bị nâng đi. Chỉ là bị tang thi bình thường cào một chút đều được tiêm thuốc giải độc rồi lại cầm đao trở lại chiến trường lần nữa, chỉ có trọng thương, nguy hiểm tới tính mệnh, thậm chí trực tiếp tử vong mới có thể bị nâng về căn cứ.

Bọn họ đã bắt đầu xuất hiện nhiều thương vong như vậy, mà tang thi bị bọn họ gi.ết ch.ết còn chưa đến một phần mười, bọn họ càng ngày càng yếu, nghĩa là con số thương vong sẽ tăng lên nhanh chóng, không khó để tưởng tượng, ngay cả gi.ết ch.ết tất cả tang thi ở nơi này, thì căn cứ cũng sẽ phải trả giá đại giới cực kỳ thảm thống.

Những khuôn mặt trẻ tuổi tràn ngập tức giận, dần bị tuyệt vọng cùng sợ hãi thay thế, bọn họ là bị tang thi gi.ết ch.ết, là bị người nào đó ở căn cứ thủ đô tay dính máu đẩy mạnh vào trong đàn tang thi. Tất cả những chuyện này vốn dĩ đều không nên phát sinh, nhưng những người đó vì thù riêng, vì ích lợi của mình, mà không tiếc lấy tính mạng của mấy chục vạn người làm tiền đặt cược.

Cố Ninh nhìn về phía căn cứ thủ đô xa xa, hai tròng mắt lạnh băng không chút nào che giấu cừu hận.

Những người này thiếu căn cứ Ốc đảo một bút nợ máu, chỉ cần Cố Ninh cô không chết, nhất định sẽ đòi lại.

Bình Luận (0)
Comment