Nhờ vào ích lợi từ việc huấn luyện thường ngày, quân đội tập hợp với tốc độ cực nhanh. Chưa đến mười phút, các quân đoàn, binh sĩ đã tập hợp xong ở cổng lớn.
Tam ca nhanh chóng đi lên đài, không có một câu vô nghĩa, liền nói thẳng: “Tình huống hiện tại nói vậy hẳn mọi người đều đã biết, tôi cũng không nhiều lời, tang thi triều dự tính sẽ đến bên ngoài tường vây sau hai mươi phút, tôi chỉ có một yêu cầu với mọi người! Dù tang thi tới nhiều hay ít, dù đang chạy đua với sinh mạng của chúng ta, chúng ta cũng phải ngăn chúng nó ở bên ngoài căn cứ, không cho chúng nó bước vào căn cứ dù chỉ một tấc đất! Mọi người có thể làm được hay không!”
“Có thể!”
“Có thể!”
“Có thể!”
Không có chút do dự cùng sợ hãi nào, chỉ có kiên định cùng phấn đấu quên mình, ba tiếng hò hét, gần như làm mặt đất rung động!
Cố Ninh cách xa, nghe đám binh sĩ hò hét, phảng phất như cũng bị ảnh hưởng, nhiệt huyết sôi trào lên! Trong không khí mùi pháo hoa gay mũi vẫn chưa tan đi, theo gió đêm thổi tới toàn bộ căn cứ, đây là khúc nhạc dạo bắt đầu chiến tranh.
Cô xoay người dựa vào tường thành.
“Thế nào?” Cô hỏi.
Tóc mái mềm mại của Hướng Hứa bị gió đêm cuốn lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ngưng trọng: “Tốc độ di chuyển của tang thi biến dị vô cùng mau, nhanh nhất cách nơi này chưa đến 500 mét, không cần năm phút sẽ đến phía dưới tường thành.”
Cố Ninh cầm lấy bộ đàm trong tay: “Đạo trưởng, bên kia của ông như thế nào?”
Một lát sau, tiếng thở phì phò của Cổ đạo trưởng mới từ bộ đàm bên kia truyền tới: “Được một nửa!” Ông đang ngồi trên một chiếc xe điện mini, người lái xe là Lâm Tu Xa, lái sát tường vây mà phóng nhanh về phía trước, đạo trưởng báo cáo xong lại bỏ một viên tinh hạch bổ sung vào trong miệng lần nữa, dị năng tiếp tục tuôn trào điên cuồng, nơi đi qua, tràn ngập khí lạnh bên ngoài tường vây, mà chỗ tràn ngập khí lạnh, nháy mắt ngưng kết thành mặt băng bóng loáng trên tường vây.
“Cổ đạo trưởng, anh có thể nghỉ ngơi, còn lại giao cho tôi.” Giọng nói của Cố Ninh từ bên kia truyền đến.
“Nhận được nhận được.” Cổ đạo trưởng thở ra khí lạnh, vỗ vai Lâm Tu Xa ở phía trước, nói: “Quay đầu quay đầu!” Tuy hoàn toàn mặc kệ Cố Ninh thu phục như thế nào, nhưng nếu Cố Ninh đã nói, vậy thì nhất định sẽ không thành vấn đề.
Cố Ninh hít sâu một hơi, biển dị năng tức khắc cuồn cuộn dữ dội lên, dị năng điên cuồng tuôn ra, phát ra số lượng nhiều đến mức làm cho người câm vừa mới tiến hóa dị năng hệ tinh thần kinh hãi không thôi.
Dường như nhìn ra người câm đang kinh ngạc, Hướng Hứa nói: “Số lượng dị năng của chị Cố Ninh là nhiều nhất trong những người tôi đã thấy, khi phát ra tự nhiên cũng cường đại hơn chúng ta rất nhiều.”
Người câm trầm mặc, ánh đèn chiếu rọi xuống đôi mắt đang tỏa sáng lấp lánh khi nhìn về phía Cố Ninh của cậu ta.
Phảng phất như măng mùa xuân qua một đêm mưa xuân chui từ dưới đất lên, vô số dây leonhanh chóng chui ra từ bên trong lớp đất dưới tường vây, dài ra nhanh như gió, tốc độ mọc kinh người, một khi leo lên tường liền giống như linh xà uốn lượn trên vách tường, mọc ra lá cây xanh biếc, ướt át, tựa như chỉ trong nháy mắt, tất cả những bức tường vây chưa được mặt băng bao phủ liền được phủ lên một tầng dây leo, phía trên dây leo, gai nhọn mọc ra từ lá cây dây leo cùng khoảng cách giữa lá cây, đâm thẳng ra với chiều dài như cánh tay của đứa bé, đỉnh nhọn như kim, ở trong đêm đen lóe lên tia sáng —— không khó để tưởng tượng ra, nếu có tang thi có ý đồ muốn vượt qua tường vây, vậy thì nhất định sẽ bị những gai nhọn trên dây leo đâm cho người đầy thương tích.
Nhóm dị năng giả đã sôi nổi bước lên tường vây.
Bên trong tường vây đứng thành từng trận hình, đó là quân đội thuộc về căn cứ Ốc đảo, bọn họ không có dị năng, nhưng biểu tình lại vô cùng lãnh túc (lạnh lẽo + nghiêm túc), kiên nghị, dù trên mặt của người trẻ tuổi hay người trưởng thành, cũng không nhìn ra một tia sợ hãi cùng do dự. So với thời điểm bọn họ còn do dự về việc thành lập căn cứ ở điểm an trí, thì hiện tại bọn họ đã vô cùng kiên định, bởi vì thứ bọn họ bảo vệ chính là nhà cửa của bọn họ, chính là phụ nữ, người già cùng trẻ em đứng ở phía sau bọn họ, bọn họ lẳng lặng mà đứng sừng sững, như một pho tượng cao quý trầm mặc, chờ đợi chiến đấu bất kỳ lúc nào khi một phút kia bắt đầu, mang theo một cổ sức mạnh yên lặng mà trang nghiêm.
Hiện tại còn chưa phải thời điểm bọn họ xuất động.
Bây giờ do dị năng giả chiến đấu.
Một mùi hôi thối theo gió đêm đánh úp lại, ánh mắt Cố Ninh đột nhiên sắc bén lên.
Hướng Hứa đang nhắm chặt mắt, rốt cuộc cũng mở ra, nhìn chăm chú vào bóng đêm vô biên, nói: “Tới.”
Trên tường vây, nhóm dị năng giả đang căng thẳng thần kinh, hình như nghe thấy tiếng bước chân vội vã cùng tiếng rống của những con tang thi tiến hóa hình cùng tang thi biến dị, khi khoảng cách dần được thu hẹp, chỉ thấy duy nhất một thứ đi ra từ trong bóng đêm nồng đậm, tiến vào trong phạm vi một trăm mét, thân hình của nó dần dần bại lộ dưới ánh sáng chiếu vào từ bóng đèn trên tường vây, đầu tiên là đầu, mình, cuối cùng là cái đuôi thật dài kéo ở phía sau. Đây là một con thú biến dị gầy trơ xương, thoạt nhìn như một con chó đất, da lông loang lổ, như trực tiếp bám vào xương cốt, nửa người cao, tứ chi cực dài, tốc độ của nó cực nhanh, từ trăm mét đã vọt tới phía dưới tường vây chỉ trong mấy lần hô hấp, giống như một đạo tia chớp màu xám.
Ở phía sau nó, vô số tang thi thú biến dị, tang thi thú tiến hóa hình từ trong bóng đêm chạy vội ra, bốn phương tám hướng rậm rạp giống như một trận hồng thủy cuộn trào dâng lên về phía căn cứ! Những gương mặt dữ tợn kh.ủng bố bại lộ dưới ánh đèn, giống như cánh cổng địa ngục được mở rộng ra.
Lúc này mọi người đứng trên tường vây đều rùng mình trong lòng.
Trong lòng Cố Ninh cũng kinh hãi, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ, xông vào đầu tiên đều là tang thi cùng tang thi thú chiếm ưu thế về tốc độ.
Mùi vị của người trong căn cứ làm cho chúng nó phát ra khát vọng cấp bách, chúng nó gào rống về phía tường vây, gấp không chờ nổi muốn vượt qua tường vây rồi vọt vào bên trong căn cứ để đại khai sát giới.
“Tất cả súng máy tay chuẩn bị!” Giọng nói bình tĩnh của Cố Ninh thông qua microphone loại nhỏ gắn trên cổ áo truyền tới lỗ tai của mỗi người trên tường vây, cô lạnh lùng nhìn chăm chú vào đám tang thi triều đang vọt tới, khi gần hai mươi mét thì mới quả quyết ra lệnh:
“Khai hỏa!”
Gần như tất cả súng máy tay nháy mắt đều được bóp cò súng ngay khi giọng nói của cô vang lên: “Phanh!”
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Nháy mắt toàn bộ đều vang lên tiếng súng máy không ngừng bắn trên tường vây, mười mấy km tường vây, cứ cách mười lăm mét liền có một đài súng máy, bên dưới súng máy tay đặt một rương đạn, tiếng súng nối thành một mảnh, bao phủ tường vây vang vọng cả khu căn cứ, vỏ đạn bay loạn khắp nơi, đụng vào trên tường, trên mặt đất phát ra tiếng va chạm thanh thúy, lại bị tiếng súng thật lớn bao phủ.
Từng hàng tang thi tiến hóa hình ngã xuống, tiếng rống phẫn nộ cùng tiếng súng nối thành một mảnh, hoàn toàn không nghe thấy tiếng gì khác, gần như muốn làm lỗ tai người ta bị điếc!
Mọi người trốn ở trong phòng nắm chặt binh khí, nghe thấy tiếng súng cùng tiếng gào rống của tang thi mà kinh hồn táng đảm, những người lớn thì bịt kín lỗ tai bọn nhỏ, người có gan lớn thì đi ra phòng từ trên ban công hoặc từ cửa sổ nhìn về phía tường thành, chân thành cầu nguyện tất cả những chuyện này có thể nhanh chóng trôi qua, binh lính cùng nhóm dị năng giả trong căn cứ có thể ngăn cản công kích của tang thi. Bọn họ nhìn từng thân ảnh kiên nghị trên tường vây, lại lần nữa cầu nguyện không cần có quá nhiều thương vong.
Không ngừng có tang thi, tang thi thú cùng tang thi biến dị, thú biến dị có ý đồ muốn bám lấy tường vây để đi lên.
Nhưng khi chúng nó nhằm về phía mặt tường, đã bị gai nhọn phía trên đâm thủng một đống lỗ trên người, có con trực tiếp bị đâm thủng óc, mà một lớp băng bao phủ kia, khiến tang thi căn bản không có cách nào để leo lên trên từ lớp băng!
Viên đạn vô tình xuyên qua đầu từng con tang thi, thậm chí toàn bộ thân thể trong lúc chạy vội đều bị vô số viên đạn bắn nát nhừ, tang thi tiến hóa hình cùng tang thi thú dũng mãnh không sợ chết, dưới mưa bom bão đạn, vẫn mạnh mẽ lao về phía trước như cũ, còn tang thi biến dị cùng thú biến dị lại nhảy sang trái phải để né tránh đạn, cuối cùng thậm chí có một vài con lặng yên không một tiếng động mà lui vào trong đêm tối lần nữa, Cố Ninh lạnh lùng mà nhìn chăm chú tất cả, cô biết chúng nó sẽ không dễ dàng rời đi, chỉ là đang chờ đợi thời cơ tốt nhất.
Cố Ninh gào rống trong tiếng súng: “Súng máy tay tạm dừng! Dị năng giả chuẩn bị!”
Tiếng súng dừng lại.
Phía dưới đã nằm đầy thi thể của tang thi và tang thi thú, mùi thối rửa bị gió đêm thổi tới làm người ta cảm thấy hít thở không thông.
Dị năng giả chuẩn bị! Giải quyết hết tang thi còn dư lại ở phía dưới!” Tốc độ của tang thi bình thường chậm hơn tang thi tiến hóa hình nhiều, ít nhất còn mười lăm phút mới có thể đuổi tới, bọn họ trước tiên cần phải giải quyết hết đám tang thi tiến hóa hình ở phía dưới, bằng không chờ đến lúc tang thi bình thường đuổi tới, những con tang thi tiến hóa hình cùng tang thi thú có động tác cực kỳ nhanh nhẹn sẽ lẫn vào trong đàn tang thi vậy thì sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều!
Phần lớn dị năng giả trong căn cứ đều là dị năng giả mới tiến hóa, năng lực thao túng dị năng của bọn họ còn chưa đủ để khiến bọn họ có thể công kích dị năng chuẩn xác vào trên người tang thi tiến hóa hình đang không ngừng di chuyển cùng tang thi thú được coi là nhanh nhẹn từ khoảng cách 10 mét.
Từng sợi dây leo từ trên tường vây rơi xuống, dị năng giả hệ tốc độ sẽ di chuyển trước, hơn bốn mươi dị năng giả tốc độ được Phương Pháp dẫn dắt bắt lấy dây leo để vượt ra khỏi thành tường, trên tường vây gai nhọn trên dây leo nháy mắt co rút trở về, bọn họ chớp mắt liền đáp xuống mặt đất, sau đó hóa thành từng cơn gió mạnh đánh về phía tang thi tiến hóa hình đang nhằm về hướng bên này!
Theo sát sau đó chính là 50 dị năng giả hệ thổ, nhảy dù là hạng mục chắc chắn cần phải huấn luyện khi bọn họ còn ở quân đội, cho nên “giá khinh tựu tục” (cưỡi xe nhẹ như đi đường quen)*, không có ai khiếp đảm hoặc chần chờ, bọn họ không chút do dự vượt qua tường vây, bắt lấy dây leo rồi trượt nhanh xuống mặt đất.
(*) ý chỉ thành thạo, quen tay quen làm việc gì đó.
Ngay sau đó là hệ hỏa, hệ mộc, hệ sức mạnh, hệ kim, lực lượng hệ, tất cả đều đáp xuống mặt đất.
Dị năng giả hệ mộc thao túng dây leo trải rộng trên mặt đất, chỉ cần tang thi hoặc tang thi thú một khi dẫm lên, dây leo lập tức leo lên trên giống như sinh vật còn sống, vây chặt tang thi trên mặt đất, dị năng giả hệ tốc độ giống như gió cuốn xẹt qua, lưỡi dao lập loè tia sáng tử vong, nhẹ nhàng xẹt qua cổ tang thi, từng cái đầu tang thi liền lăn xuống trên mặt đất.
Dị năng giả hệ thủy cùng hệ lôi là chiến hữu tốt nhất, mũi tên nước bay lên không trung rồi nổ tung trên đỉnh đầu tang thi, lôi long nháy mắt quấn quanh, tang thi tê gào đến cháy đen.
Dị năng giả hệ thổ tự mình chiến đấu, tường đất vây khốn, chông đất công kích, khiên đất ngẫu nhiên còn có thể ngăn cản một chút quả cầu hỏa chạy loạn về phía bọn họ.
Thanh niên giơ lên khiên đất che trên đỉnh đầu của mình, một quả cầu hỏa phóng ra xẹt qua khiên đất của cậu ta, cậu ta phẫn nộ mà nhìn về phía quả cầu hỏa được phóng ra: “Hừ! Nhắm chuẩn nhỉ!”
“Thực xin lỗi! Tôi không có cố ý!” Trong tay cô gái còn đang nắm một quả cầu hỏa cũng bị dọa sợ, bị thanh niên chất vấn làm cho khuôn mặt đỏ bừng, lắp bắp xin lỗi nói: “Thực xin lỗi! Tôi vừa mới tiến hóa ra dị năng chưa quá ba ngày, tôi quá căng thẳng, thật sự rất xin lỗi!” Sắc mặt cô gái chợt biến đổi, đột nhiên ném quả cầu hỏa đang cầm trong tay về phía cậu ta! Thanh niên hoảng sợ, còn chưa hiểu gì, thì quả cầu hỏa đã bay qua bên phải cậu ta! Phịch một tiếng! Đánh trúng thứ gì. Cậu ta kinh ngạc quay đầu lại, chỉ thấy một con tang đúng lúc thi bị quả cầu hỏa đánh trúng, tức khắc cả người đều bùng lên ngọn lửa. “Nó chạy đến sau lưng anh!” Cô gái khẩn trương giải thích.
Thanh niên nhấp nhấp miệng, sau đó nói: “Cô đi theo tôi!”
“Có thể chứ?!” Cô gái vừa mừng vừa sợ, người giống như thỏ con mà chạy tới, dán sát bên cạnh thanh niên, thanh niên không kiên nhẫn nói: “Không cần sát như vậy, cách xa một chút!”
“Được được được!” Cô gái vội vàng lui ra sau một chút, khẩn trương hỏi: “Như vậy được chưa?”
“Đi theo tôi, đừng có chạy.” Thanh niên nói xong chạy tới chỗ có tang thi ở phía trước, cô gái đi theo sát cậu ta ở phía sau, thỉnh thoảng nhìn xung quanh, đồng thời nắm quả cầu lửa trong tay giống như nắm quả bowling.
“Tôi chưa từng thấy dị năng giả hệ hỏa ném quả cầu lửa như vậy.” Thanh niên quái dị hỏi.
Cô gái dừng một chút, sau đó nói: “Ách. Như vậy mới có thể ném chuẩn hơn một chút.” Cô vừa dứt lời, đột nhiên kêu đau một tiếng: “A!”
“Làm sao vậy”, thanh niên lập tức quay đầu lại.
Cô gái kéo ống quần nhìn thoáng qua, sau đó nhìn về nơi xa có một cái bóng nhỏ màu đen đang bỏ chạy: “Hình như chỉ là chuột.”
Thanh niên ngồi xổm trên mặt đất, kéo ống quần cô gái lên rồi nhìn thoáng qua, sau đó ngẩng đầu lên, tràn đầy kinh hãi: “Là tang thi chuột.”
Sắc mặt cô gái nháy mắt tái nhợt.
“Nằm xuống!” Thanh niên đột nhiên nói, sau đó đứng lên, rút đao bên hông ra.
Cô gái kinh sợ nhìn cậu ta: “Anh muốn làm gì?!”
Thanh niên nói: “Căn cứ chỉ còn có thuốc giải độc số 1, không giải được virus của tang thi thú. Tôi hiện tại cần phải chém đứt chân của cô, như vậy mới có thể phòng ngừa cô bị nhiễm bệnh! Mau nằm xuống!”
“Không cần! Tôi không cần!” Cô gái hoảng sợ mà lui về phía sau.
Thanh niên phẫn nộ kêu lên: “Cô muốn chết sao?!”
“Nếu không có chân! Tôi tình nguyện chết!” Cô gái tuyệt vọng mà hướng về phía cậu ta kêu lên.
“Cmn!” Thanh niên phẫn nộ mắng một câu, sau đó xông tới, bắt lấy tay cô gái rồi chạy về phía tường vây bên kia, đánh mấy cái thủ thế với phía trên, phía trên liền rơi xuống một cây dây leo.
Bọn họ được người kéo đi lên.
Lưu Hân mang theo hòm thuốc cùng mấy nhân viên y tế theo sau vội vàng chạy lại đây: “Cô ấy làm sao vậy?”
Thanh niên vội vàng nói: “Không biết cô ấy bị chuột tang thi hay chuột biến dị cắn. Cô ấy tình nguyện chết cũng không muốn bị chém đứt chân, làm phiền mấy người đưa cô ấy tới bệnh viện tìm bác sĩ Cao. Làm ơn!”
Lưu Hân nhìn thoáng qua chỗ bị cắn của cô gái, sau đó tiêm cho cô một mũi thuốc giải độc số 1.
“Tôi sẽ chết hả?” Cô gái bất an nhìn Lưu Hân.
“Tôi không biết.” Lưu Hân mặt vô biểu tình nói xong, quay đầu lại gật đầu với những nhân viên y tế đó, bọn họ nhanh chóng tiến lên, nâng cô gái lên cáng rồi đi xuống.
“Cố Ninh, cô không cảm thấy Lưu Hân cũng càng ngày càng giống bác sĩ Cao sao?” Trương Tiểu Bạch nhìn Lưu Hân mang theo hòm thuốc, tiếp tục đi tới, tìm kiếm người cần trợ giúp tiếp theo, đột nhiên hỏi Cố Ninh đang chặt chẽ chú ý chiến cuộc ở một bên.
“Có cái gì không tốt sao?” Cố Ninh hỏi ngược lại.
“Ách, không có.” Trương Tiểu Bạch nói.
“Tang thi triều còn năm phút nữa sẽ đuổi tới……” Hướng Hứa dừng một chút, phảng phất như “thấy” hình ảnh cực kỳ đáng sợ, trong giọng nói mang theo một tia run rẩy không bình thường: “Vô cùng vô cùng rất nhiều……”
Cố Ninh cúi đầu liếc mắt nhìn Hướng Hứa một cái, phát hiện sắc mặt cô bé vô cùng tái nhợt, biểu tình rùng mình, lại gọi lần nữa: “Tất cả dị năng giả chú ý, tang thi triều sau năm phút nữa sẽ tới chiến trường, xin nhanh chóng rút lui!”
“Ba phút……”
“Hai phút……”
“Chúng nó tới rồi.” Hai mắt Hướng Hứa nháy mắt khôi phục tiêu cự, nhìn chỗ bóng đen cùng ánh sáng giao nhau mà nhẹ giọng nói.