Hai nghệ sĩ trong công ty tôi nhờ đóng một bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết biến thái mà tôi thích, giờ đã nổi đình nổi đám.
Nay thì ai cũng bận rộn với hàng loạt hợp đồng quảng cáo, kịch bản thì tới tấp gửi về.
Hạ Yến Nghiêu cười mỉa: "Tôi chỉ sợ em lại nhập tâm quá sâu."
Tôi bĩu môi, đẩy anh ra: "Chuyện của tôi, anh đừng xen vào."
Ra đến cửa, tôi quay lại hỏi: "Điện thoại của tôi đâu rồi?"
Anh nhún vai, cười nhẹ: "Chuyện của em, tôi nào dám quản."
Tôi xì mũi, tỏ vẻ không vui.
Anh cầm điện thoại từ sofa lên đưa qua cho tôi: "Thưa đại tiểu thư, lần này lại có chuyện gì thế?"
Tôi lườm anh: "Dạo này miệng anh càng ngày càng cứng rồi đấy."
Anh ghé sát lại, khẽ thì thầm: "Còn có chỗ cứng hơn nữa."