Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc Kinh

Chương 8

Khi tôi về đến nhà thì anh ra mở cửa.

Nhưng nhìn anh có vẻ hơi gấp.

Chắc là vừa nghe tiếng chuông đã vội vã chạy ra.

Nghĩ đến hôm nay là ngày đầu năm mới, tôi mỉm cười với anh: "Chúc mừng năm mới."

Rồi tôi lấy ra một bao lì xì thật lớn đưa cho anh.

Bên trong là tám vạn tám.

Tiền này là mẹ tôi cho, nhưng tôi lôi ra để làm màu.

Anh cười nhận lấy, sau đó bất ngờ nắm lấy tay tôi, tiến gần hơn, một tay anh vòng qua sau gáy tôi, giữ chặt, rồi hôn…

Trong đầu tôi mơ màng nghĩ chắc anh phải cảm động lắm nên mới chủ động như vậy.

Sau đó tôi cũng không cưỡng lại được, cứ thế chìm đắm trong sự dịu dàng của anh...

Khi tỉnh lại đã là hơn bốn giờ sáng.



Đầu óc tôi vốn đã hơi mơ màng giờ càng rối bời hơn.

Tôi để mặc anh giúp tôi tắm rửa, thay đồ, sấy tóc.

Anh đúng là người thù dai.

Chỉ vì tôi buột miệng nói một câu: "Người đàn ông kia, tốt nhất là nên biết giữ gìn chút sự rụt rè đi. Ánh trăng sáng của tôi chắc chắn sẽ không trơ trẽn như anh."

Vậy mà anh cứ "trừng phạt" tôi suốt, liên tục hỏi xem tôi có còn dám nhắc đến người đàn ông khác trên giường nữa không...

Sức tôi sao mà đấu lại được với anh...

Cuối cùng, tôi chỉ có thể tạm thời đầu hàng.

Tôi mệt mỏi quá nên lại ngủ thiếp đi.

Nhưng tôi có cảm giác chỉ vừa chợp mắt một chút đã bị ai đó lay tỉnh.

Mở mắt ra, tôi phát hiện mình đang ở trong xe, mà xe thì đang đỗ ngay trước biệt thự nhà tôi.

 
Bình Luận (0)
Comment