Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1010

Chương 1010 Chương 1010

“Xong rồi, Đinh Phàm công tử đã nổi lên sát tâm, tối nay chỉ sợ muốn nhuốm máu U Dạ sơn trang này!”

“……”

Nhất thời ở hiện trường đã bắt đầu nghị luận sôi nổi, nhưng không ai quen biết người áo đen kia cho nên cũng không ai tiến lên hỏi han giúp đỡ.

Huống chi tôi đã nổi lên sát tâm, lại mang theo khí tức mạnh mẽ như thế nên càng làm cho mọi người không ai tiến lên tự tìm mất mặt.

Cùng lúc đó, mấy người Mộ Dung Ngôn, Chu Vận, Lương Sở, Vương Bảo Thành, Đằng Ngưu cũng đều lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, kinh ngạc nhìn tôi, khiếp sợ đến mức chưa kịp hồi phục tinh thần.

Mà tôi thì đã đi đến trước mặt gã đầu trâu kia rồi.

Mũ trùm đầu của gã đã bị bung ra, lộ ra một cái đầu trâu.

Hai cái sừng trâu màu xanh xám nhưng không quá dài, mắt to như chuông đồng, chiếc mũi sẫm màu cùng với chiếc khuyên màu bạc sáng bóng.

Miệng mũi gã đầy máu, nhưng lại không phải là màu đỏ như máu bình thường, mà là mang theo một vệt xanh biếc.

Cơ thể run rẩy, lúc này đang nhìn chằm chằm tôi với vẻ không thể tưởng tượng được.

Trên mặt mang theo vẻ hoảng sợ, hai mắt lóe ra ngữ khí suy yếu nói: “Mày, mày, mày sao có thể có, có Vô Thường, Vô Thường đại nhân, thần lực...”

Giọng nói của gã rất nhỏ, chỉ tôi mới nghe thấy được.

Nghe gã mở miệng, tôi bỗng hừ lạnh một tiếng: “Liên quan rắm gì tới mày, hiện tại liền đi chết đi!”

Giọng điệu của tôi rất nghiêm nghị, linh đao trong tay đã giơ lên muốn một đao giải quyết tên này.

Nhưng ngay tại thời điểm mấu chốt này thì một tràng âm thanh dồn dập lại bỗng nhiên truyền đến: “Đinh huynh, đao hạ lưu người!”

Bỗng nhiên nghe được âm thanh này, tôi bất giác dừng lại một chút, nhìn lại theo hướng phát ra giọng nói.

Phát hiện người lên tiếng chính là Dạ Phog, mà Dạ Hinh cũng đi theo bên cạnh.

Vừa rồi Dạ Phong hẳn là không có ở chỗ này, sau đó Dạ Hinh thấy sự tình trở nên nghiêm trọng nên mới rời đi tìm anh mình trở về chủ trì đại cục.

Dù thế nào đi nữa thì Dạ Phong và Dạ Hinh đều là chủ nhân nơi này, hôm nay lại là sinh nhật của Dạ Hinh.

Tuy rằng tôi rất muốn giết tên này nhưng cũng không thể không nể mặt hai người đó được.

Ngoại trừ những thứ này, một điểm quan trọng nhất đó là U Dạ sơn trang này cũng có thế lực nhất định, hơn nữa bọn họ cũng đã đồng ý tham gia bao vây và trấn áp núi Lang Nha.

Vậy nên tôi đã ngừng lại, sau đó mở miệng nói: “Dạ Phong, tên này vừa rồi muốn bóp nát hồn phách của tôi, hiện tại tôi muốn dùng thủ đoạn này để trả thù gã.”

Dạ Phong cùng Dạ Hinh lúc này đều cảm giác được trong thân thể tôi toát ra loại khí tức mạnh mẽ thì có chút kinh ngạc, mặc dù không rõ vì sao nhưng lúc này cũng bất chấp sự tò mò.

Chỉ nghe Dạ Phong lần nữa mở miệng nói: “Đinh công tử, không được không được, anh cũng đã biết thân phận của gã. Nếu anh giết gã thì trong thiên địa này khó có chỗ cho anh đặt chân rồi! Anh phải suy nghĩ thật kĩ!”

Tiếng Dạ Phong dồn dập, vô cùng hoảng hốt mở miệng.

Dạ Phong vừa dứt lời, Dạ Hinh cũng nói: “Đinh Phàm công tử, thật sự không được đâu. Xin hãy khoan dung độ lượng, vạn lần không thể giết được!

“Thân phận? Gã có thân phận gì?” Tôi cất tiếng hỏi.

Nhưng không đợi Dạ Phong trả lời, gã đầu trâu kia đã phát ra tiếng cười khanh khách, lộ ra vẻ mặt cuồng ngạo: “Nhóc con, bổn sứ là âm tướng của Minh phủ, là thủ hạ của Ngưu A Bàng đại nhân, Ngưu sứ quan của núi Thanh Thạch,......

******

Giọng nói của gã đầu trâu áo đen cũng không lớn, thậm chí còn mang theo vẻ suy yếu, nhưng âm thanh này lại vô cùng kiêu ngạo.

Nhưng mà tôi đứng ở bên cạnh khi nghe được những lời này, sắc mặt cũng không khỏi biến sắc.

Âm tướng của Minh phủ, Ngưu A Bàng.

Mấy chữ này đại diện cho cái gì? Tôi e rằng với tư cách là một người trừ tà thì không ai không biết, không ai không rõ.

Bởi vì cái tên Ngưu A Bàng này, là một trong mười đại âm tướng của địa phủ, tên là Ngưu Đầu.

Truyền thuyết kể rằng Ngưu Đầu này trước khi trở thành âm tướng của địa phủ, lúc ở nhân gian có tên là “A Bàng”, bởi vì không hiếu thuận nên sau khi đến địa phủ, với đủ loại nhân tố đã bị biến thành một con trâu.

Cuối cùng trải qua “cải tạo”, mới trở thành một trong những quỷ sai nổi tiếng về thưởng phạt công minh, Đầu Trâu đại nhân.

Sau đó chữ A Bàng này, phía trước đã được thêm một chữ Ngưu.

Nói đến đầu trâu mặt ngựa thì ai mà không biết, ai mà không hiểu chứ.

Mà ý của tên này thì gã chính là một quan viên dưới quyền Ngưu A Bàng, đầu trâu quỷ sứ, là một gã minh quan* của địa phủ. ( minh quan: quan viên của địa phủ )

Hơn nữa còn là quỷ sứ lớn nhất quản lý khu vực Thanh Thạch của chúng tôi, có địa vị không nhỏ.

Trong nháy mắt trong đầu tôi nghĩ đến những thứ này thì sao có thể khiến tôi không kinh ngạc, không giật mình chứ?

Là một người trừ tà bình thường, sao chúng tôi có thể chọc tới quỷ sai này được? Thậm chí ở trong mắt những quỷ sai này, đối với quỷ bình thường thậm chí còn có quyền sinh sát, căn bản không cần thông báo mà chỉ cần tùy tiện tìm một cái cớ là có thể trực tiếp giết chết một con quỷ nào đó.

Sự tồn tại và địa vị như vậy khiến tôi cảm thấy sốc và choáng ngợp.

Bình Luận (0)
Comment