Tôi vốn có ý định giết gã nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân, không muốn gây thêm nhiều rắc rối nên mới phải luôn kìm xuống.
Nhưng tượng đất cũng có ba phần lửa giận, tôi bắt đầu có cảm giác bản thân không thể áp chế được nữa, trong giọng nói đã hiện ra một chút sát ý.
Tuy nhiên tôi vừa dứt lời, sắc mặt đối phương cũng trở nên âm trầm thậm chí còn dữ tợn hơn.
Sau đó mở miệng nói: “Nếu không đồng ý thì tất cả những người và quỷ ở nơi này đều sẽ bị ném vào Cửu U, bị tra tấn trong địa ngục, vĩnh viễn không thể luân hồi...”
Đầu trâu ôm ngực, hung hăng nói, không che giấu điều gì.
Từ góc độ của gã thì chúng tôi không có bất kỳ con đường sống nào để lựa chọn, thậm chí không có chỗ để mặc cả với gã.
Bởi vì gã tin rằng địa vị của mình đủ cao và chỗ dựa cũng đủ lớn.
Bởi vì gã là quỷ sai, cai quản cả khu vực Thanh Thạch này, có địa vị và quyền lợi cao nhất.
Với thân phận này thì chỉ cần tùy tiện tìm cái cớ nào đó cũng có thể giết hết những người trước mắt mà không phải chịu tội.
Hôm nay cùng chúng tôi đàm phán điều kiện là đã tự hạ thấp mình rồi. Nếu lại để cho gã nhượng bộ, gã sẽ cảm thấy lần nữa chịu nhục.
Cho nên, tên đầu trâu đã vô cùng kiên định đối với điều kiện mà gã đưa ra.
Gã cũng cho rằng sau khi chúng tôi biết thân phận của gã nếu muốn hòa giải chuyện này cũng chỉ có thể có một lựa chọn đó chính là thỏa hiệp.
Chấp nhận điều kiện mà gã đưa ra, nếu không thật sự sẽ giống như gã nói, gã sẽ vận dụng mối quan hệ của mình sau đó lấy đủ loại lí do như hôm nay đã bắt giữ và ra tay với gã, hoặc là gã muốn truy bắt người.
Tuy nhiên, tên này có vẻ đã đánh giá quá thấp quyết tâm của tôi và đánh giá quá cao bản thân.
Vì Mộ Dung Ngôn, liệu tôi có thể từ bỏ mạng sống của mình để cô ấy đi hầu hạ gã sao? Tôi thà xuống địa ngục còn hơn.
Sắc mặt tôi vẫn âm trầm như trước, lần nữa mở miệng nói: “Đừng dùng địa ngục hù dọa chúng tôi, điều kiện của ông chúng tôi không thể nào chấp nhận và cũng sẽ không chấp nhận được.
“Quỷ linh này chính là điều kiện tốt nhất rồi, chấp nhận rồi cầm đi đi, nếu không thì không cần thương lượng nữa.”
Giọng điệu của tôi vô cùng kiên quyết, căn bản không vì thân phận Âm sai của đối phương mà tự vượt quá giới hạn của bản thân và chà đạp tôn nghiêm của chính mình được.
Âm sai kia cảm giác thân phận cùng địa vị của mình lần nữa bị một người bình thường khiêu chiến, khiến cho gã cực kỳ khó chịu.
Gã bị chọc tức đến nỗi ho khan vài tiếng, “Khụ khụ khụ”...
Khách khứa xung quanh cũng đều rất chấn động, không nghĩ tới tôi có thể nói ra lời như vậy.
Tất cả đều ngạc nhiên nhìn tôi và vô cùng bội phục dũng khí của tôi.
“Đinh Phàm công tử thật là khí phách!”
“Đinh công tử bất khuất, bội phục bội phục!”
“Haizz, đối phương chính là quỷ sai đó, hậu quả này...”
“Haizz, thật không biết nên giải quyết việc này như thế nào nữa!”
Đồng thời trấn an nói: “Minh sứ bớt giận, Minh sứ bớt giận.
“Điều kiện này quá hà khắc, nếu không, nếu không......”
Dạ Hinh còn chưa nói xong, tên đầu trâu đã hất Dạ Hinh đang đỡ gã ra, sau đó tức giận nói:“ Bản sứ chính là quỷ sai phụ cận, phụ trách trật tự sinh tử của quỷ hồn trong phạm vi trăm dặm, những tiện chủng này làm tổn thương thân thể kiều quý của bản sứ, không lấy tính mạng của mấy người đã là đặc biệt khai ân rồi, chút điều kiện này còn gọi là hà khắc à?”
Dạ Hinh có chút xấu hổ, sắc mặt Dạ Phong bên kia cũng có chút khó coi.
Anh ta cũng chưa từng nghĩ tới, mời được quỷ sai đến chính là việc vinh hạnh đến nhường nào, khiến cho U Dạ sơn trang cũng nở mày nở mặt không ít.
Nhưng sự tình phát triển đến nước này cũng khiến anh ta bất ngờ. Càng khiến cho anh ta không ngờ tới là Mộ Dung Ngôn một người mà mình vẫn luôn ngưỡng mộ, vậy mà đối phương lại đưa ra cái yêu cầu vô lễ này, cũng khiến cho Dạ Phong rất phẫn nộ.
Nhưng anh ta không giống tôi.
Người này lòng dạ thâm sâu, trong lòng tuy rằng phẫn nộ nhưng cũng không dám có bất cứ hành động gì vào lúc này.
Bởi vì anh ta e ngại thân phận của đối phương, sợ hãi mang đến tai họa cho U Dạ sơn trang.
Nhưng tôi thì khác, tôi không thể chấp nhận cho qua chuyện này được, đã đến nước này thì về sau nên làm gì thì làm.
Dù sao hành động “quỳ liếm” tôi không thể làm được, còn để cho vợ của mình đi hầu hạ loại này chính là sỉ nhục nhân cách, chà đạp tôn nghiêm của mình.
Cùng lúc đó những vị khách đang thảo luận xung quanh cũng đều dần dần lộ ra vẻ trầm mặc.
Nếu như nói trước đó chỉ là khiếp sợ, vậy thì tình huống hiện tại có vẻ không khả quan.
Rất nhiều khách mời ở đây đều là thành viên trong trận doanh của Mộ Dung Ngôn.
Hôm nay minh chủ gặp nạn, hơn nữa sự tình đã phát triển đến tình trạng giằng co này, tình huống vô cùng không ổn, khiến cho tất cả bọn họ đều lo lắng và hồi hộp quan sát diễn biến tình hình của sự việc.
Nếu như là kẻ thù bình thường còn được, bọn họ có thể đồng loạt xông lên, trực tiếp giết chết đối phương chấm dứt mọi chuyện, nhưng bên kia là quỷ sai thì rất khó để làm, bởi vì thân phận đặc thù của gã mà không ai dám động thủ.