Nghe đến đây, tôi cũng nhìn về phía Mộ Dung Ngôn.
Nhưng Mộ Dung Ngôn lại lắc lắc đầu: “Không biết. Có lẽ chỉ có những tên Mắt Quỷ nắm chức vụ cao mới biết được Thâm Uyên này ở đâu!”
Mộ Dung Ngôn không biết, vậy thì còn gì để nói đây.
Ngày sau nếu muốn đối phó Mắt Quỷ, chúng tôi còn phải tiếp tục đề cao cảnh giác.
Lúc này, chúng tôi đã bỏ sót con Mắt Quỷ, suýt chút nữa toàn quân tôi đã bị diệt rồi, lần sau nó còn xuất hiện…
Sau đó, thỉnh thoảng có quỷ tu tiến vào báo cáo kết quả trận chiến với chúng tôi.
Điều này có nghĩa là nơi này đã bị quét sạch, trở thành địa bàn của phe chúng tôi.
Hiện giờ mấy trăm quỷ chúng dường như đều đã tản ra.
Toàn bộ căn cứ tại núi Lang Nha giờ đều là người của chúng tôi rồi.
Đám người đuổi theo nhóm Quỷ Tam Nguyên vẫn còn chưa trở về.
Chúng tôi chỉ có thể tiếp tục chờ đợi thêm hai tiếng đồng hồ nữa.
Đám người Dạ Phong truy đuổi Quỷ Tam Nguyên rốt cuộc cũng đã dần dần trở lại, nhưng bọn họ không bay từ trong nước ra, mà là bay từ bên ngoài trở vào.
Thấy bọn họ trở về, chúng tôi đều rất lo lắng, ai cũng quan tâm tới kết quả cuộc chiến.
“Dạ Phong, thế nào rồi?”
Tôi vội vàng mở miệng.
Tuy nhiên, Dạ Phong lại lắc đầu.
Thấy anh ta như vậy, tôi liền có dự cảm chẳng lành, e là lần này sẽ không có thu hoạch gì rồi.
Kết quả, tôi còn chưa kịp mở miệng thêm lần nữa thì Lý Húc đã cất lời.
“Ai! Đáng tiếc quá, vốn dĩ chúng ta nên lập tức đuổi theo bọn chúng. Cuối cùng lại để cho bọn chúng chạy thoát! Chỉ giết được mấy tên lâu la.”
“Ai! Bọn chúng đã sớm có chuẩn bị, hệ thống đường hầm trong nước rất phức tạp, mà bọn chúng lại có cá lớn dẫn đường…”
Chu Vận cũng tiếc nuối lên tiếng.
Chúng tôi nghe thấy vậy đều không khỏi sửng sốt, cũng không hiểu rõ được tình huống này.
Chu Vận thấy chúng tôi như vậy, bèn kể lại rõ rành, tỉ mì quá trình truy đuổi cho chúng tôi nghe.
Cô ấy nói rằng sau khi mọi người nhảy vào trong hồ nước, thì phát hiện phía dưới hồ nước này giống như một cái hồ lô, vừa sâu vừa rộng.
Hơn nữa, trong hồ nước còn có rất nhiều quỷ nước.
Bọn chúng đều là quỷ nước do Tà Giáo Mắt Quỷ chế luyện ra, chẳng có đạo hạnh gì, cho nên cũng không tạo ra uy hiếp lớn lao gì cho bọn họ cả.
Nhưng đám quỷ nước này lại thành công kéo chậm tốc độ của bọn họ, hơn nữa đám người Quỷ Tam Nguyên còn được cá lớn dẫn đường.
Những con cá lớn đó có lưng và răng nanh màu đen và di chuyển cực nhanh trong nước.
Chúng nó dẫn Quỷ Tam Nguyên và những yêu đạo khác, không ngừng vượt qua hang động đá vôi, đồng thời tiến vào trong hệ thống sông ngầm.
Chờ đến lúc đám người Chu Vận đuổi theo, ngoại trừ nhìn thấy một vài thi thể của những tên yêu đạo không nín thở được mà chết chìm trong nước ra, còn lại căn bản không thấy dấu vết của đám yêu đạo Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân đâu nữa…
Họ đuổi theo hệ thống nước ngầm và cuối cùng bơi đến một hồ nước dưới chân núi Lang Nha.
Bởi vì không có dấu vết của Quỷ Tam Nguyên và những tên khác, cho nên bọn họ chỉ đành trở về theo đường cũ.
Nghe đến đó, tuy rằng có tiếc nuối, nhưng tôi cũng chẳng thể làm gì được.
Thỏ khôn thường có ba hang, huống chi là lũ yêu đạo này.
Mặc dù đã để hai tên đầu xỏ kia trốn thoát, nhưng cũng không phải chúng tôi không thu được gì.
Ít nhất một góc của núi Lang Nha hiện đã được dọn sạch hoàn toàn.
Từ giờ trở đi, nơi này sẽ không còn là căn cứ của lũ Mắt Quỷ nữa.
Tà Giáo Mắt Quỷ nếu muốn phát triển và lớn mạnh trong khu vực của chúng tôi, muốn vươn xúc tu về nơi này một lần nữa, sẽ không thể thành công trong chốc lát được.
Một trận chiến này, cũng đã tạo ra một khoảng không gian và thời gian an toàn cho chúng tôi tiếp tục phát triển.
Bây giờ trận chiến ở núi Lang Nha đã kết thúc, trời cũng sắp sáng rồi, tôi và lão Phong nên chuẩn bị rời đi thôi.
Sư phụ và Độc đạo trưởng vẫn còn ở lại thị trấn nhỏ ngoài núi, tình trạng của hai người cũng không tốt.
Còn về phần Mộ Dung Ngôn và những người khác, bọn họ sẽ đợi đến tối mai mới rời đi được.
Cho nên, sau khi từ biệt Mộ Dung Ngôn cùng rất nhiều quỷ tu, tôi và lão Phong liền rời khỏi nơi này…
Bên ngoài hang động, mặt trời cũng vừa mới mọc.
Mặt trời chiếu khắp nơi, khi ánh dương chiếu thẳng lên mặt tôi, tôi cảm nhận được từng luồng hơi ấm áp.
Tôi hít một hơi dài và cảm thấy mọi nỗ lực đều đáng giá.
Ngay sau đó, hai chúng tôi sải bước nhanh hơn, hướng về phía chân núi mà đi…
*****
Sau khi căn cứ của đám Mắt Quỷ bị dọn sạch, màn sương mù bao phủ bầu trời ở núi Lang Nha cũng bắt đầu tan biến dưới ánh nắng sớm mai.
Thi khí và sát khí vốn cao tận trời nay cũng đã tan biến được bảy, tám phần.
Bây giờ, ngoại trừ khu vực bên trong khe núi Lang Nha là còn sát khí và thi khí, còn những khu vực ngoài núi đã chẳng cảm nhận được nữa.
Tâm trạng của tôi và lão Phong đều khá tốt và tiếp tục tiến về phía trước.
Đồng thời, thỉnh thoảng chúng tôi lại nói về trải nghiệm suýt chết trong đêm qua.
Cuối cùng, cũng may tôi có Linh Đao trong tay, nếu không mọi người sẽ thật sự phải chấp nhận số phận rồi.
Khi chúng tôi đang trò chuyện, lão Phong đột nhiên nói với tôi.