Không có cách nào khác, tôi căn bản không dám làm trái ý cô vợ quỷ này.
Đành tung ta tung tẩy đi pha mì gói, cùng lúc ấy Mộ Dung Ngôn lại cất tiếng hỏi: “Tra nam chết tiệt, tốc độ tu luyện Hỏa Thiên công của anh cũng rất nhanh đấy!
Không ngờ anh lại đột phá nhanh như vậy, nhanh hơn so với dự tính của tôi một năm.
Hiện tại, anh chỉ còn cách cảnh giới Đạo Quân một bước nữa thôi.”
“Có cách nào nữa đây, tại tôi quá thông minh mà!” Tôi mặt dày đáp trả cô ấy một câu.
Mộ Dung Ngôn lại nhếch miệng, muốn cười, nhưng vẫn cố nhịn xuống: “Tôi cho anh một chút màu sắc, anh lại tính mở phường nhuộm đấy à? (Ý bảo ông n9 mặt dày, người ta khen thế thôi mà lại tỏ ra đắc ý thái quá ) Anh pha mì xong chưa? Đang lục lọi cái gì đấy?”
“Tôi…”
Một lúc sau, tôi bưng mì gói đã pha xong ra, đồng thời thắp thêm một nén nhang, cúng cho Mộ Dung Ngôn.
Sau đó, Mộ Dung Ngôn bày ra dáng vẻ như chưa được ăn bao giờ, chẳng bận tâm đến hình tượng của mình một chút nào.
Mộ Dung Ngôn còn vừa ăn vừa nói: “Tra nam chết tiệt, tôi có một tin tốt và một tin xấu đây. Anh muốn nghe tin nào trước?”
Đột nhiên nghe Mộ Dung Ngôn hỏi như vậy, tôi không khỏi sửng sốt.
Sau đó, tôi nói thẳng: “Cô nói tin tức tốt trước đi!”
Mộ Dung Ngôn ăn một miếng mì, rồi nói: “Tin tốt là, dưới sự dẫn dắt của Long Tuyền chân nhân, các giáo phái trong Đạo Môn đã thành lập một liên minh, chuẩn bị bao vây và tiêu diệt Tà Giáo Mắt Quỷ. Hiện tại, các môn phái đã cho phần lớn đệ tử đi thu thập tin tức của đám Mắt Quỷ kia rồi.”
Vừa nghe được những lời này, trong lòng tôi đột nhiên chấn động.
Mẹ nó! Đây đúng là một tin tốt mà.
Từ ban đầu Đạo môn còn chưa phát hiện ra, đến khi cả Đạo môn chú ý và bắt đầu thành lập liên minh rồi.
Quá trình này mất tổng cộng hai năm, nhưng cũng may liên minh đã được hình thành.
Cứ như vậy, kế hoạch tiêu diệt Tà Giáo Mắt Quỷ của chúng tôi sẽ có thể được tiến hành một cách nhanh chóng.
Sau khi vui mừng được một lát, tôi lại hỏi: “Đây thật là một tin tốt, vậy còn tin xấu thì sao?”
Mộ Dung Ngôn nghe tôi hỏi, chậm rãi ngẩng đầu lên, sau đó thấp giọng nói: “Tin xấu là, tôi sắp hồn phi phách tán…”
*******
Mới vừa rồi tôi còn vô cùng mừng rỡ, bởi đám Mắt Quỷ chính là kẻ thù của Mộ Dung.
Nếu cả Đạo môn kết thành một liên minh, vậy chuyện tiêu diệt bọn chúng sẽ dễ hơn rất nhiều.
Toàn bộ Đạo môn cùng chống lại bọn Mắt Quỷ, so với thế lực của một mình Mộ Dung Ngôn, chắc chắn sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Chờ tới lúc ấy, hai bên sẽ cùng kết hợp lại.
Chuyện tiêu diệt thế lực của Mắt Quỷ chỉ còn là vấn đề về thời gian nữa mà thôi.
Nhưng ai mà biết được, tôi còn chưa kịp bình tĩnh lại, Mộ Dung Ngôn lại nói ra một câu như vậy.
Mộ Dung Ngôn nói, hồn phách của cô ấy sắp tan biến rồi.
Đùa giỡn cái kiểu gì vậy? Mộ Dung Ngôn lợi hại như vậy, sao có thể bị hồn phi phách tán được chứ?
Tôi nhìn Mộ Dung Ngôn vẫn còn đang ăn mì gói, bất an hỏi lại: “Mộ Dung Ngôn, cô, cô đang nói đùa với tôi phải không?”
Mộ Dung Ngôn không lập tức trả lời, mà bình tĩnh ăn đến miếng mì cuối cùng, thậm chí còn uống một ngụm canh, rồi mới từ từ đứng lên.
Cô ấy nhìn vẻ mặt khiếp sợ của tôi, trên môi lộ ra một nụ cười yếu ớt.
Tôi thấy Mộ Dung Ngôn cười, liền nói ngay: “Tôi biết ngay mà, cô nhất định là đang đùa tôi!”
Nhưng lần này, Mộ Dung Ngôn lại lắc đầu: “Tra nam chết tiệt kia, tôi không nói đùa với anh đâu. Lời tôi nói chính là sự thật, tôi phát hiện ra cơ thể mình đang ngày càng xấu đi. Có lẽ, tôi sẽ thực sự phải chịu cảnh hồn phi phách tán!”
Lúc này đây, Mộ Dung Ngôn rất nghiêm túc nói chuyện với tôi.
Sau khi nghe được những lời đó, trong đầu tôi chỉ còn lại những tiếng “ong ong” vang lên liên tục.
Cả người tôi đều run lên, tận trong đáy lòng, giông bão nổi lên càng lúc càng lớn.
“Không, không thể nào đâu! Cô, cô không phải vẫn đang khoẻ mạnh sao? Ai có thể làm tổn thương cô được chứ?” Tôi kinh ngạc nói.
Kết quả, Mộ Dung Ngôn lại thở dài: “Tôi cũng không biết vì sao, mấy ngày nay tôi cũng mới phát hiện ra được chuyện này. Hồn lực của tôi đang dần dần biến mất, tốc độ biến mất cũng rất nhanh.”
“Với tốc độ này, tôi có thể sống được khoảng một năm nữa thôi!”
“Một, một năm ư?”
Người tôi bỗng lạnh ngắt, tôi đã tìm ra cách để giải trừ được cuộc âm hôn này rồi.
Sau khi giải trừ hôn ước, cho dù tương lai chúng tôi sẽ quên mất nhau, nhưng ít nhất cả hai người chúng tôi vẫn có thể sống sót.
Hơn nữa, chỉ cần thông qua bạn bè thân thích, chúng tôi lại có thể nhớ ra được quãng thời gian trong quá khứ.
Thậm chí, chúng tôi còn có thể gặp lại đối phương, nếu có duyên, tự nhiên sẽ có thể ở bên nhau.
Nhưng bây giờ thì sao? Mộ Dung Ngôn lại nói với tôi lời này.
Hồn phách của cô ấy sắp tan biến rồi, làm sao tôi có thể chấp nhận được chuyện này chứ.
“Đây, đây rốt cuộc là vì sao? Vì sao đột nhiên lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy? Hiện tại, chúng ta còn cách nào để khắc phục hay không?” Tôi hỏi dồn dập.
Bởi vì lúc này tôi rất lo lắng, bởi vì tôi phát hiện ra, nếu Mộ Dung Ngôn thực sự tan biến, tôi sẽ không thể nào chịu đựng nổi.