Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1187

Chương 1187 Chương 1187

Hiện tại xem ra khả năng thứ hai này thực sự rất lớn.

Tôi trầm mặc hồi lâu, sau đó nói với Mộ Dung Ngôn: “Nói như vậy, muốn ngăn chặn sự xói mòn hồn lực này, chỉ có một cách. Chúng ta phải mau chóng giải trừ hôn ước trên người, như thế mới giải trừ được quỷ chú!”

Mộ Dung Ngôn trực tiếp gật đầu: “Đúng vậy, đây cũng là suy đoán của em trong mấy ngày qua! Nhưng mà, nếu chúng ta thực sự giải trừ hôn ước, sau này hai chúng ta đều sẽ quên đi đối phương.”

Vừa nói, Mộ Dung Ngôn vừa nhìn tôi, trong đôi mắt ấy tràn đầy sự dịu dàng.

Nhưng tôi sẽ để ý tới mấy thứ linh tinh cô ấy đã nói sao? Tôi bình tĩnh đáp lại Mộ Dung Ngôn: “Chỉ cần em có thể sống sót, anh nhất định có thể nhớ ra em một lần nữa!”

Mộ Dung Ngôn cười cười, không nói gì.

Tôi thấy cô ấy không lên tiếng, bèn tiếp tục nói: “Nếu sức khoẻ của em không tốt, sao chúng ta không Vượt Âm sớm hơn, đi tới Âm Tào Địa Phủ sớm một chút?”

Mộ Dung Ngôn khẽ lắc đầu: “Chưa được đâu, trong địa phủ vẫn có rất nhiều nguy hiểm. Không chỉ có núi Kim Kê và đồi Ác Khuyển, nơi đó còn có rất nhiều quỷ sai và vong hồn. Nếu không đạt tới thực lực nhất định, tuyệt đối không thể mạo hiểm.”

“Vậy phải đạt tới trình độ tu vi nào mới có thể tới âm phủ?” Tôi lại hỏi.

Mộ Dung Ngôn sửng sốt một chút, sau đó trả lời: “Đạo Quân. Đó là đường ranh rới quan trọng nhất trong tu hành. Chỉ cần đạt tới cảnh giới Đạo Quân, liền có thể khống chế đạo khí rời khỏi thân thể. Hồn lực ở giai đoạn này cũng sẽ trải qua biến hóa về chất, tới lúc ấy anh mới được coi là đủ tư cách để Vượt Âm!”

Tôi hít một hơi thật sâu, Đạo Quân sao!

Tu vi hiện tại của tôi mới chỉ đạt tới cảnh giới Đạo Sư, còn cách cảnh giới Đạo Quân một bước mà thôi.

Tuy rằng chỉ có một bước, nhưng có khả năng chỉ trong gang tấc mà biến thành khoảng cách trời biển.

Độc đạo trưởng chính là minh chứng rõ ràng nhất, tu vi của Độc đạo trưởng đã sớm đạt đến Đạo Sư đỉnh phong.

Tuy nhiên, hơn mười năm qua, ông ấy vẫn không thể nào bước thêm được một bước nữa, vẫn luôn không thể đột phá đến cảnh giới Đạo Quân.

Chỉ tới khi ông ấy thi triển một số bí thuật trong Đạo Môn, phải tiêu hao sức mạnh trong cơ thể thì mới đạt được tới cảnh giới Đạo Quân.

Điều này có nghĩa là, tôi muốn vượt qua con đường ranh rới này, vô cùng khó khăn.

Mà muốn đạt được cảnh giới này, tôi cũng phải trả một cái giá vô cùng lớn.

Tôi trầm mặc một chút, không nói chuyện.

Mộ Dung Ngôn bên cạnh lại cất lời “Sao thế? Không có lòng tin sao? Không tin trong vòng một năm, anh có thể đột phá tới cảnh giới Đạo Quân à.”

Trái tim tôi lỡ nhịp, không chỉ vì tôi mà còn là vì Mộ Dung Ngôn.

“Có thể, anh nhất định có thể đột phá.” Tôi trịnh trọng nói.

Mộ Dung Ngôn khẽ mỉm cười, khoanh hai tay lại, nói: “Nhưng anh cũng đừng có quá áp lực, không khéo còn tẩu hỏa nhập ma đấy. Em đã độc thân lâu như vậy, vất vả lắm mới có được bạn trai, không muốn anh bị tẩu hỏa nhập ma nhanh như vậy đâu!”

******

Nghe Mộ Dung Ngôn nói vậy, lòng tôi chợt thấy ấm áp.

Nhưng không chờ tôi đáp lời lại, Mộ Dung Ngôn đã tiếp tục nói: “Được rồi! Cứ như vậy đi, em phải đi rồi. Anh tu luyện cho tốt nhé!”

Thấy Mộ Dung Ngôn định rời đi, tôi chần chờ một chút, sau đó cười “Hắc hắc hắc” mấy tiếng.

“Thi Muội, cái đó, cái đó, em có thể đừng đi được không?”

Mộ Dung Ngôn nghe vậy, nghiêng đầu nhìn tôi: “Không đi? Vì sao lại không đi?”

“Cái đó, thì em xem đi! Em không phải đã là bạn gái của anh rồi hay sao? Giường nhà anh vừa to lại vừa rộng, hay là, hay là chúng ta làm quen một chút, làm quen…”

Vừa nói, tôi vừa để lộ ra biểu cảm lưu manh.

Kết quả, sắc mặt của Mộ Dung Ngôn tối sầm lại, cô nàng lập tức trợn trắng mắt: “Đồ tra nam chết tiệt, đi chết đi.”

Nói xong, cô gái này còn không hề khách khí chút nào.

Vừa rồi còn tỏ ra thẹn thùng, dịu dàng như thiếu nữ, thế mà lúc này lại biến thành dáng vẻ của khủng long bạo chúa rồi.

Mộ Dung Ngôn nhanh chóng nhấc chân lên, đạp tôi một cái, làm cho bụng tôi thấy tê ran.

Cả người bị đá bay lên ghế sô pha, tạo ra một tiếng “Phanh”.

“Ai da, ai da. Bạn trai mình mà em cũng đánh sao?” Tôi rên rỉ.

Ai ngờ Mộ Dung Ngôn lại nói: “Hừ, ai bảo anh biến thái như vậy. Đồ tra nam chết tiệt!”

Nói xong, Mộ Dung Ngôn còn vung ống tay áo lên.

Sau đó cô ấy hóa thành một làn sương trắng, biến mất ngay tại chỗ.

Tôi ôm bụng, ngồi trên sô pha.

Tôi còn có thể làm gì ngoài bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, nhìn dáng vẻ này của Mộ Dung Ngôn, cho dù cô ấy có trở thành bạn gái của tôi, thì cái tính cách y như khủng long bạo chúa kia vẫn chẳng thể thay đổi.

Xem ra, trước khi bản thân mình có thể trở nên mạnh mẽ hơn, tôi không thể có suy nghĩ bất chính nào với Mộ Dung Ngôn được rồi.

Xoa xoa bụng, nhắm hai mắt lại, bắt đầu sắp xếp lại những gì Mộ Dung Ngôn đã nói với tôi trong ngày hôm nay.

Có kinh ngạc, có vui mừng, cũng có cả sầu lo.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, vẫn có điều gì đó đáng để chúc mừng.

Rốt cuộc tôi cũng có bạn gái rồi, lần này là bạn gái chân chính.

Chỉ là mối quan hệ của chúng tôi có chút đặc biệt, rõ ràng là vợ chồng, thế mà bây giờ vẫn giống như một đôi tình nhân mới yêu nhau.

Bình Luận (0)
Comment