Phong ca vừa nghe lời này, sắc mặt đại biến, lập tức trở nên cảnh giác.
Khí tức cả người cũng theo đó nâng cao, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Lúc này tôi cũng khôi phục đạo khí.
Bởi vì Long Tiên Đan có dược lực siêu cao, lại có đạo khí trợ giúp.
Cơn đau này đã bắt đầu giảm bớt.
Tôi cũng đứng dậy và sẵn sàng chiến đấu.
Hơn nữa một bàn tay khác đã kết thành pháp ấn.
Âm thầm kích hoạt ấn đen, trong miệng lẩm bẩm một cái tên: “Mộ Dung Ngôn.”
Tất cả những điều này chỉ xảy ra trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Chờ sau khi chúng tôi sẵn sàng chiến đấu, đối phương cũng kịp phản ứng.
Sau đó, một lượng lớn giáo đồ của tà giáo Nhật Nguyệt, tất cả đều vọt ra bao vây chúng tôi.
Lăng Thiên lạnh lùng cười: "Không sai, không sai, không nghĩ tới các người còn có bí pháp như vậy! Nhưng ở chỗ này là do tôi định đoạt, không ai có thể từ nơi này đi ra ngoài được.”
Độc đạo trưởng không để ý tới gã, mà quay đầu mở miệng nói với chúng tôi: "Tôi chỉ có thời gian mười phút, phải nắm chắc.”
Nói xong, Độc đạo trưởng ngừng lại, bỗng nhiên rít gào một tiếng "Ngao" về phía đám người Lăng Thiên ở trước mặt.
Âm thanh kia giống như tiếng sói rống, âm lượng cực lớn.
Theo đó, ông ấy lập tức xông ra ngoài, muốn giúp chúng tôi mở ra một con đường máu...
******
Vừa dứt lời, Độc đạo trưởng hóa thành người sói và trực tiếp xông lên.
Tốc độ kia vô cùng nhanh, hơn nữa còn rất cuồng bạo, hung hãn.
Ngoài ra, người thứ hai xông lên chính là Phong ca.
Phong ca lúc trước mặc dù bế quan nhưng sau khi ra ngoài thì ý chí chiến đấu cũng dâng cao.
Anh ấy cũng là người có tu vi mạnh nhất trong số chúng tôi.
Lúc này đang vận chuyển tu vi, chuẩn bị chiến đến cùng với mấy tên yêu đạo của tà giáo Nhật Nguyệt.
Ngay sau đó chính là lão Phong, sắc mặt cậu ấy dữ tợn, đang cực kì phẫn nộ.
Người của Nhật nguyệt giáo đã khiến Độc đạo trưởng biến thành bộ dạng như bây giờ.
Cậu ấy là đồ đệ của ông ấy nên ngàn vạn lần càng không thể nhịn được.
Trong lòng không có gì ngoài sự phẫn nộ.
Ba người họ hành động với tốc độ rất nhanh, nhưng tôi lại đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Bởi vì tôi đang gọi Mộ Dung Ngôn, tôi biết rất rõ thực lực của Lăng Thiên mạnh bao nhiêu.
Cho dù mấy người chúng tôi cộng lại cũng chưa chắc là đối thủ của gã.
Trừ phi tôi sử dụng sức mạnh Vô Thường.
Mà sức mạnh Vô Thường là át chủ bài lớn nhất của tôi, kế tiếp tôi còn phải xuống địa phủ nữa.
Những nguy hiểm phải đối mặt chắc chắn sẽ rất lớn.
Trong tình huống vẫn còn lựa chọn thì tôi sẽ không sử dụng sức mạnh Vô Thường mà gọi Mộ Dung Ngôn đến giúp đỡ.
Trong nháy mắt, Độc đạo trưởng cùng nhóm Phong ca đã tiếp xúc với Nhật Nguyệt giáo ở phía đối diện.
Chỉ nghe Độc đạo trưởng gầm lên một tiếng, móng vuốt sắc bén trên tay đột nhiên vung ra.
Mấy tên tay sai nhỏ bé kia làm sao có thể chống đỡ được?
Mấy tên tay sai này đều là đệ tử đã trải qua yêu hóa giai đoạn một và giai đoạn hai, hoàn toàn không có năng lực ngăn cản Độc đạo trưởng.
Bởi vì ông ấy ngoại trừ đã hoàn thành yêu hóa giai đoạn ba ra thì tu vi bản thân cũng đã đạt tới Đạo Sư đỉnh phong.
Bởi vậy, lúc này là thời điểm Độc đạo trưởng mạnh nhất, sức mạnh cường hãn đến đáng sợ.
Ông ấy bây giờ mạnh tới mức không ai có thể ngăn cản nổi.
Phong ca cũng quyết tâm tiêu diệt đến cùng đám yêu đạo độc ác này.
Một chút cũng không khách khí, giáp mặt là giết, một chiêu lập tức mất mạng.
Đạo hạnh của lão Phong mặc dù yếu một chút nhưng cậu ấy đảm bảo phía sau lưng hai người đó sẽ không có bất cứ lo lắng gì.
Lúc này tôi gọi ra tiếng thứ hai: “Mộ Dung Ngôn.”
Một tiếng này vừa phát ra ấn đen kia đã biến thành hình Âm Dương Bát Quái.
Hơn nữa tôi có thể cảm nhận được một trận khí lạnh bắt đầu tràn ra bên ngoài.
Mà Lăng Thiên, Linh Lan và cả Thấm Tuyết ở phía xa đều chưa hề hay biết, chỉ để cho thủ hạ của bọn họ đấu với Độc đạo trưởng.
Nhưng đúng lúc này, Lăng Thiên đột nhiên chú ý đến tôi.
Đôi mắt của gã chợt nheo lại, sau đó là thần sắc hoảng hốt.
Gã vội vàng nói với giáo chúng của Nhật Nguyệt giáo: "Mau, mau chặn nó lại!"
Vừa nói xong, lập tức toàn bộ giáo chúng ở đây lần lượt nhìn về phía tôi.
Thấy thủ ấn trên tay tôi, còn tôi vẫn còn đang đứng yên ở đó.
Khắp cơ thể đã xuất hiện khí tức khác thường.
Bọn chúng không hề do dự, mạnh mẽ giơ vũ khí trong tay hoặc là móng vuốt sắc bén.
Đều rít gào một tiếng: "Giết!"
Sau đó liền vây quanh tôi, khiến tôi không khỏi nhíu mày.
Nhưng trong đầu tôi vẫn còn đang đếm thời gian và theo bản năng lùi sang một bên.
Pháp ấn trong tay lại không dám buông ra.
Độc đạo trưởng thấy một đám yêu đạo nhào về phía tôi thì mạnh mẽ quay đầu lại, lộ ra cái đầu sói dữ tợn.
Hai mắt đỏ như máu, gào thét một tiếng, thân thể nhảy lên chắn ở trước người tôi.
Mấy tên không biết sống chết vọt lên liền bị túm đi rồi bị một móng vuốt đập chết trên mặt đất.
Có thể thấy được lúc này Độc đạo trưởng khủng bố cỡ nào.
Lăng Thiên thấy thế, trong miệng hừ lạnh một tiếng.
Toàn thân gã run rẩy dữ dội, một khí tức thật mạnh tràn ra.
Sau đó gã thình lình xuất thủ, nhắm thẳng vào tôi mà đến.
Phong ca thấy khí thế của Lăng Thiên hung hăng như vậy thì muốn tới ngăn cản.