Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1257

Chương 1257 Chương 1257

Hiển nhiên Mộ Dung Ngôn đã nổi giận rồi, cô ấy vì tôi mà nổi giận.

Lúc này muốn đại khai sát giới vì tôi.

Cảm thụ được khí tức cuồng mãnh vô song của Mộ Dung Ngôn, đệ tử Nhật Nguyệt giáo làm sao có thể ngăn cản được?

Đều lui về sau, cuối cùng lùi đến bên đám người Lăng Thiên.

Lão Phong, Phong ca, Độc đạo trưởng lúc này cũng đứng lên, cũng lui tới bên cạnh tôi và Mộ Dung Ngôn.

Nhưng vào lúc này, giọng nói trầm thấp của một lão già đột nhiên vang lên.

“Cô chỉ là một quỷ tu, sao dám lớn tiếng như vậy? Cô dám coi thường phân đà thứ bảy của Nhật Nguyệt Giáo tôi sao?” Giọng nói không lớn nhưng ai nấy đều nghe rất rõ ràng.

Sau đó, đám người kia lần lượt lui ra, sau đó liền nhìn thấy một lão già dáng người gầy mặc đồ đen từ ngoài đi vào.

Chúng đệ tử của Nhật Nguyệt giáo nghe thấy thì đồng loạt chắp tay cung kính: "Trưởng lão!"

Thấm Tuyết và Lăng Thiên thấy, lúc này cũng trở nên rất cung kính, hô một tiếng: "Thất sư thúc."

Hiển nhiên, lão già này mới là người làm chủ ở đây.

Ngay cả Lăng Thiên và Thấm Tuyết đều phải gọi "Sư thúc", hiển nhiên địa vị của người này rất cao.

Ở bên trong Nhật Nguyệt giáo này, nhất định là một trong những người đứng đầu.

Mộ Dung Ngôn lại không sợ chút nào, lạnh giọng mở miệng nói: "Để tôi xem, các người có bao nhiêu bản lĩnh!"

********

Mộ Dung Ngôn vừa nói ra lời này, một cỗ khí tức cường đại đột nhiên bộc phát.

Váy trắng bồng bềnh, tóc dài tung bay, trong chốc lát khí thế cả người đạt tới đỉnh điểm.

"Vù vù vù". Âm khí không ngừng thổi tới khiến cho nhóm yêu đạo đứng ở một bên khác trong lúc nhất thời đứng không vững.

Họ cảm thấy sợ hãi, cảm thấy áp lực.

Lão già cầm đầu Nhật Nguyệt giáo kia sắc mặt khẽ biến, hiển nhiên ông ta hoàn toàn không nghĩ tới khí tức của Mộ Dung Ngôn lại mạnh mẽ như vậy.

Nhưng lời cũng đã nói ra, lại ở trước mặt nhiều giáo chúng như vậy ông ta cũng không thể để mất mặt.

Lúc này gầm nhẹ một tiếng, cũng vận chuyển đạo hạnh.

Nháy mắt trong thân thể cũng tản mát ra khí tức cường đại.

Hai luồng khí tức trong phút chốc va chạm liền phát ra một tiếng "Ong" lớn.

Đạo khí nổ tung không ngừng khuấy động bốn phía.

Lão già kia hừ lạnh một tiếng rồi nhanh chóng vọt tới.

Mộ Dung Ngôn không thèm để trong mắt mà trực tiếp nghênh đón.

Thấy vậy, tôi hít một hơi thật sau, sau đó vận chuyển Hỏa Thiên công, nhanh chóng đuổi theo.

Một cuộc chiến lớn là điều không thể tránh khỏi, cục diện tiếp theo chính là không chết không thôi.

Lão Phong, Độc đạo trưởng, Phong ca cũng đều như thế, tất cả đều lao ra chuẩn bị giao chiến cùng đối phương.

Trong nháy mắt, Mộ Dung Ngôn đã đánh nhau với lão già kia.

Ông ta quả thật có chút lợi hại, đối đầu với Mộ Dung Ngôn vậy mà còn có thể vượt qua được mấy chiêu.

Nhưng mà cũng chỉ có thể vài chiêu mà thôi.

Mộ Dung Ngôn mạnh như vậy, tên yêu đạo này hoàn toàn không có cửa chống lại được.

Cho dù cô ấy không đích thân tới thì linh môi của cô ấy cũng có thể đánh bại tên yêu đạo này.

Đạo khí khuấy động, rất nhanh ông già kia liền bị đẩy lui mấy bước, miệng phun ra máu tươi.

Đám người Lăng Thiên nhìn thấy vậy thì vội vàng xông lên đỡ lấy ông ta.

"Sư thúc!"

Sắc mặt của ông ta âm trầm, vung tay lên: "Bổn tọa không có việc gì, nếu không phải công pháp của bổn tọa chưa thành, sao có thể để cho nữ quỷ này cậy mạnh như thế.”

Nói xong lão yêu đạo này còn gắt gao trừng mắt nhìn Mộ Dung Ngôn.

Mộ Dung Ngôn lại hừ lạnh một tiếng nói: "Bớt nói nhảm, nạp mạng đi!”

Nói xong, thân thể cô ấy chợt lóe giống như hóa thành một vệt sáng, nhắm thẳng lên phía trước.

Phía trước có mấy tên thủ hạ còn muốn ngăn cản Mộ Dung Ngôn, kết quả này cũng có thể tưởng tượng được.

Trực tiếp bị Mộ Dung Ngôn giết không một chút nương tay.

Chúng tôi đi theo sau Mộ Dung Ngôn, ngăn cản mấy tên yêu đạo đang vây quanh.

Đối phương thấy Mộ Dung Ngôn hung hãn như thế, sao có thể liều chết được?

Cứ tiếp tục như vậy thì không một ai chịu nổi mất.

Cô gái Linh Lan kia đột nhiên ngưng tụ khí, một luồng khói màu xanh xuất hiện ở trước ngực.

Khoảnh khắc khi Mộ Dung Ngôn và chúng tôi tới gần, đã mãnh liệt đánh ra luồng khí xanh đó.

Luồng khí xanh hóa thành một luồng gió, "Vù vù vù" xông lên.

Linh Lan này chính là một độc nữ, là cao thủ dùng độc.

Luồng khí xanh này tất nhiên là khí độc.

Mọi người nhướng mày, theo bản năng bịt hết miệng mũi lại.

Mà Mộ Dung Ngôn dẫn đầu lại vung cánh tay lên.

Khói độc trong nháy mắt đã bị thổi tan, bay dạt sang hai bên.

Kết quả vừa vặn tiếp xúc với hơn mười tên đệ tử của Nhật Nguyệt giáo, bọn chúng vừa tiếp xúc với luồng khí màu xanh này thì lập tức mặt mũi tím tái.

Sau đó thân thể co rút, cũng không kêu ra tiếng, miệng sùi bọt mép rồi ngã xuống đất bỏ mạng.

Mẹ nó! Nó có độc đến mức nào vậy chứ? Gặp phải Huyết Phong Hầu sao? Này mẹ nó máu cũng không thấy mà người đã bị độc chết rồi.

Hơn nữa những người này còn không phải là con người thật sự.

Trong cơ thể bọn họ tồn tại yêu khí, là nửa người nửa thú có thể chất tốt hơn người bình thường.

Nhưng ngay cả như vậy cũng chỉ có thể bị đầu độc mà chết.

Lăng Thiên thấy không ngăn cản được nữa, gã đỡ lão già kia rồi bắt đầu lui về phía sau.

Bình Luận (0)
Comment