Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1269

Chương 1269 Chương 1269

Nghe thấy câu này, trong lòng tôi lại dâng trào một trận thương cảm.

Sau khi thở dài một hơi thì mới mở miệng trả lời: "Độc đạo trưởng đã qua đời, hôm nay bọn anh đã làm lễ an táng cho Độc đạo trưởng. Về phần nguyên nhân vì sao bọn anh lại đánh nhau với đám yêu đạo của tà giáo Nhật Nguyệt, cái này cần phải bắt đầu nói lên từ khi bọn anh lên Thương Quan tham quan trở về …”

Sau đó, tôi một năm một mười kể cho Mộ Dung ngôn nghe những gì mà chúng tôi đã gặp phải trước đó.

Mộ Dung Ngôn nghe xong thì cũng không khỏi thở dài.

Cái chết của Độc đạo trưởng thật bi tráng, mà cái bọn tà giáo Nhật Nguyệt này thực sự là có mặt ở khắp mọi nơi.

Vốn tưởng rằng sau sự kiện ở công ty hậu cần Minh Hậu và công ty khoa học kỹ thuật Minh Thị kết thúc, trong khu nội thành sẽ gần như không còn đám yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt.

Nhưng ai biết được, người ta lại chạy tới vùng ngoại thành, có trời mới biết bọn chúng đang âm mưu gì.

Sau khi tôi nói xong, Mạc bà bà ở bên cạnh lại đột nhiên nói với Mộ Dung Ngôn: “Tiểu thư, ngài có muốn giám sát cứ điểm kia không?”

Mộ Dung Ngôn nghe xong, khẽ gật đầu: “Được, nhưng đừng rút dây động rừng. Nếu có thể thì diệt luôn nơi này đi!"

Sau khi Mộ Dung Ngôn nói từng câu từng chữ này, tôi đứng ở bên cạnh cũng có chút hưng phấn.

Sau đó cũng phụ họa: “Nếu lúc đó có động thủ thì nhất định phải thông báo một tiếng cho anh và lão Phong, để đám người bọn anh cũng có thể kịp thời đến đó báo thù!”

Mộ Dung Ngôn liếc mắt nhìn tôi một cái rồi trực tiếp gật đầu, sau đó “Ừ” một tiếng.

Tiếp theo, tôi và Mộ Dung Ngôn đã trò chuyện thêm vài câu.

Sau đó lại phát hiện ra thảm thực vật xanh tươi ở đây đều là Âm Thảo được trồng bằng Bích Lạc Thủy thu được từ viên Bích Lạc Thạch do chúng tôi mang về.

Loại cỏ này có thể củng cố hồn cách ở trong cơ thể của bọn họ, đồng thời cũng là chỗ dựa lớn nhất cho bọn họ sau khi thoát khỏi Mắt Quỷ.

Nhưng do tình trạng về thân thể của Mộ Dung Ngôn, cho nên cô ấy đã nhanh chóng bế quan ở trong đó.

Nhưng lần này, cô ấy đã có được Ngọc Khóa Hồn, tình huống của bản thân hẳn là sẽ tốt hơn rất nhiều.

Nhìn thấy Mộ Dung Ngôn lại khoanh chân ngồi xuống rồi vận chuyển công pháp, Mạc bà bà và tôi cũng định rời đi.

Nhưng trước khi rời đi thì tôi đã nhìn thấy Mộ Dung Ngôn hít một hơi trên viên ngọc kia. Sau đó có từng sợi sương trắng xuất hiện, cuối cùng bị cô ấy hấp thu, mà cảnh tượng này trông rất quỷ dị.

Vốn muốn ở lại xem Mộ Dung Ngôn thêm lát nữa, nhưng nếu ở lại đây thì rất có thể sẽ khiến cô ấy bị phân tâm.

Vì vậy, tôi chỉ có thể cực kỳ không nỡ mà rời đi.

Sau khi trở lại mặt đất một lần nữa, thông đạo trước đó đã bị khép kín, trước mắt lại lần nữa biến thành một hồ nước.

Lúc này Mạc bà bà cũng quay đầu lại nhìn tôi, sau đó nói: "Cô gia, sắc trời còn sớm, có muốn ở lại uống trà không?"

Tôi nhìn đồng hồ thì phát hiện thời gian của lúc này đã là rạng sáng, cái này mà nói là vẫn còn sớm sao?

Không có Mộ Dung Ngôn, tôi cảm thấy việc ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì nhiều, cho nên tôi cũng không có ý định ở lại mà nói với Mạc bà bà: “Cảm ơn lòng tốt của Mạc bà bà, tôi vẫn là nên trở về. Hy vọng sớm ngày đột phá, sớm ngày đạt tới cảnh giới Đạo Quân..."

Mạc bà bà mỉm cười: "Được rồi cô gia, để tôi tiễn ngài..."

Tôi gật đầu, sau đó đồng hành cùng với Mạc bà bà mà đi ra khỏi Mộ Dung phủ.

Sau đó lại dựa theo con đường cũ mà trở về.

Khi tôi về đến nhà thì đã là một giờ sáng.

Tôi cũng không về nhà mà lại chạy đến nhà hỏa táng một chuyến.

Khi đến nhà hỏa táng, tôi đi thẳng đến chỗ đặt linh đường của Độc đạo trưởng.

Sau đó thấy lão Phong đang quỳ ở trên mặt đất, vẫn đang hoá vàng mã.

Tôi trực tiếp bước tới, cũng cầm lấy cây nhang mà bái lạy Độc đạo trưởng, sau đó cũng đốt vàng mã.

Lão Phong thấy tôi hoá vàng mã thì hỏi tôi một câu, nói là tại sao tôi lại về nhanh thế.

Tôi cũng không giấu diếm, nói là Mộ Dung Ngôn đang bế quan.

Đồng thời cũng đem lời nói của Mộ Dung Ngôn nói lại cho lão Phong biết. Nói Mộ Dung Ngôn đã hạ lệnh, trợ giúp cậu ấy tìm kiếm Bách Hoa cung.

Lão Phong nghe xong thì cũng cảm thấy kinh ngạc và rất cảm kích.

Nhưng cũng vì lý do là Độc đạo trưởng đã bỏ mình, cho nên bản thân tôi cũng không vui lắm...

Lão Phong và tôi ở trong linh đường nói chuyện câu có câu không với nhau cho đến tận bình minh.

Chờ đến trưa ngày hôm sau, chúng tôi khiêng cỗ quan tài có chôn di vật của Độc đạo trưởng ra ngoài và chuẩn bị chôn cất.

Mộ của ông ấy nằm ngay bên cạnh mộ của sư phụ tôi, huyệt vị không tính là đặc biệt tốt nhưng cũng tạm được.

Những người đến tiễn đưa thì cũng chỉ có tôi, lão phong và lão Tần gia, ngoài ra thì không còn ai khác.

Sau khi nghi lễ hoàn tất, Độc đạo trưởng nhanh chóng được chôn cất, chúng tôi đốt tiền giấy xong rồi thì cũng rời đi.

Mặc dù di vật của Độc đạo trưởng đã được chôn cất nhưng trước mắt chúng tôi vẫn còn lo lắng một chuyện, đó chính là sau khi Độc đạo trưởng bị giết, liệu hồn phách của ông ấy có bị người của tà giáo Nhật Nguyệt bắt giữ hay không, hay vẫn còn ở đó.

Bình Luận (0)
Comment