Hơn nữa phương pháp này, là ai đã nói cho tôi biết? Còn không phải là Độc đạo trưởng sao?
Cho nên mới nói, Độc đạo trưởng đã biết đến chuyện Mộ Dung Ngôn và tôi nhất định sẽ xuống âm phủ. Nếu không, một trong hai chúng tôi sẽ phải có một người bị hồn phi phách tán.
Sau khi Độc đạo trưởng nói ra lời này, cuối cùng còn vỗ nhẹ vào vai tôi, sau đó lộ ra một vẻ mặt.
Rõ ràng là đang cho tôi một gợi ý, mà cũng nêu lên nội dung của gợi ý đó.
Ngay trong câu cuối cùng, trăm năm sau, sau khi chúng tôi đi xuống thì sẽ gặp lại bọn họ.
Nói như vậy, Độc đạo trưởng là đang nói đến việc sau khi tôi và Mộ Dung Ngôn đi xuống là có thể tìm tới bọn họ sao?
Bởi vì lúc đó, Độc đạo trưởng chắc chắn là đã trở thành công dân của âm phủ và quen thuộc với nơi đó.
Có người dẫn đường, khi đi xuống đó chẳng phải sẽ càng có lợi cho tôi và Mộ Dung Ngôn hơn là đi lang thang sao?
Đột nhiên những suy nghĩ này lại hiện lên trong đầu tôi.
Trong lòng có chút kích động và kinh ngạc mà nhìn về phía lão Phong, sau đó nói: "Ý của Độc tiền bối chính là bảo tôi sau khi xuống đó thì đến tìm ông ấy sao?"
Lão Phong nghe xong thì lập tức gật đầu: "Không sai, chuyện giữa cậu và cô ấy là do sư phụ của tôi đề ra biện pháp giải quyết, cho nên ông ấy đương nhiên biết sau đó cậu muốn làm gì! Sư phụ tôi một đời vệ Đạo, cho nên sau khi xuống đó, cho dù không được phong thưởng thì cũng sẽ không gặp phải trắc trở. Nếu ông ấy muốn trở thành một quỷ dân bình thường, e rằng sẽ không có khó khăn gì.”
“Sư phụ nhất định là đã biết đến chuyện này, cho nên mới cố ý nói cho cậu một câu như thế, còn về phần gợi ý cho cậu chính là muốn kêu cậu sau khi xuống dưới đó thì tìm cách đến gặp ông ấy. Đến lúc đó, sư phụ của tôi nhất định có thể cung cấp cho cậu..."
Sự hiểu biết của lão Phong về Độc đạo trưởng rõ ràng là xem đến càng thêm thấu triệt hơn so với tôi.
Tôi hít một hơi thật sâu rồi nói với lão Phong:"Đúng vậy! Tôi không ngờ sau khi Độc đạo trưởng chết rồi mà vẫn còn nghĩ đến chuyện giúp đỡ tôi. Tôi thực sự không biết phải làm thế nào để báo đáp phần đại ân này!"
Tôi nói ra lời từ tận đáy lòng, tâm tình thật lâu cũng không thể bình tĩnh. Sau khi lão Phong hít một hơi thật sâu thì lại mở miệng nói với tôi: "Được rồi, lão Đinh, mấy ngày tiếp theo cậu cứ chăm chỉ tu luyện là được. Tranh thủ sớm ngày đột phá, đợi đến lúc đó cũng sẽ không uổng phí phần tâm ý này của sư phụ nhà tôi.”
Tôi nghe vậy thì gật đầu nhưng không nói gì. Lúc này, lão Phong đã đứng dậy thu dọn đồ đạc ở trong phòng.
Chuyện này của Độc đạo trưởng xem như là đã hiểu rõ, còn chuyện sau đó thì chính là báo thù rửa hận. Nhưng việc này thì phải làm từ từ, bởi vì chỉ trong thời gian ngắn thì chúng tôi cũng không thể đối phó được đám tà giáo Nhật Nguyệt đó.
Cứ như vậy, lão Phong và tôi cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, đồng thời trò chuyện với nhau thêm một lúc.
Khoảng một giờ sáng, tôi rời khỏi Bách Thảo Đường và quay trở lại cửa hàng của mình.
Hiện giờ có lời nói của Độc đạo trưởng, ông ấy sẽ ở dưới đó hỗ trợ tôi.
Bằng cách này, sau khi tôi và Mộ Dung Ngôn đi xuống, mọi chuyện chắc chắn sẽ suôn sẻ hơn rất nhiều.
Nhưng bây giờ, tôi chỉ cần đề cao tu vi của mình lên nữa là được.
Nhưng vừa về đến nhà, tôi lại không cảm thấy buồn ngủ chút nào, cho nên bản thân đã dứt khoát ngồi ở trên giường bắt đầu tu luyện Hỏa Thiên công. Hiện tại tu vi của tôi đã đạt tới bình cảnh, lại có Bách Hoa Đan phụ trợ, đột phá đã là một kết cục tất yếu.
Trước mắt mà nói, điều đó chỉ còn phụ thuộc vào thời điểm đột phá diễn ra nữa mà thôi. Nếu chỉ đơn thuần là tu luyện linh lực và đạo khí, e rằng sẽ không có cách nào có thể kịp thời đột phá.
Bởi vì cấp Đạo Quân chỉ cần tập hợp dũng khí, đạo khí và tinh thần lực là có thể đột phá.
Đối với những người đã tu luyện mấy chục năm như Độc đạo trưởng, lẽ ra phải đột phá từ lâu rồi mới đúng. Nhưng muốn làm được điều đó thì còn phải sử dụng một số phương tiện phụ trợ, mà tôi đã lựa chọn Hỏa Thiên công.
Chỉ cần Hỏa Thiên công được đề thăng là có thể thúc đẩy tu vi của bản thân.
Đạo khí của tôi hiện không thể tu luyện lên được nữa, cho nên nếu tôi tu luyện Hỏa Thiên công nhất định là sẽ có hiệu quả.
Hỏa Thiên công có chín tầng, hiện tại tôi đã đã tu luyện tới tầng thứ ba, khoảng cách cũng chỉ còn mười mấy cái huyệt vị nữa là có thể hoàn thành đột phá.
Chỉ cần hoàn thành sơ đồ tu luyện này là Hỏa Thiên công có thể đạt tới tầng thứ ba.
Chỉ cần có thể đạt đến tầng thứ ba, kết hợp với dược lực cường đại của Bách Hoa Đan nhất định sẽ đột phá bình cảnh.
Trong đầu tôi nghĩ như vậy, cho nên tôi đã bắt đầu tu luyện Hỏa Thiên công.
Tôi vận chuyển Hỏa Thiên công, dẫn đến đạo khí ở trong cơ thể bắt đầu dao động, thậm chí là sôi trào. Khí tức toàn thân đều đạt tới chỗ mạnh nhất, mặc dù muốn đột phá rất gian nan, nhưng tôi vẫn không ngừng đánh sâu vào huyệt vị…
Chờ đến khi tôi bình ổn lại khí tức và mở mắt ra lần nữa thì phát hiện sắc trời đã sáng, nhìn thời gian thì đã tám giờ sáng.