Mà lúc này, trong lòng tôi tràn ngập tức giận, hiện giờ đối phương đã đảo khách thành chủ, nếu chẳng may tên quỷ sai này là kẻ ngu ngốc mà tin tưởng vào việc này thì tôi cũng thật khó lòng giãi bày.
Cho nên tôi chỉ có thể cố gắng giải vây cho mình: "Âm sai đại nhân, ngài là người cao cao tại thượng, tiểu quỷ nào dám mắng ngài? Tất cả đều là do tên này vô cớ thêu dệt mà đổ lỗi cho tôi, còn người thực sự mắng ngài chính là tên này mới đúng!”
Vừa mới nói xong, Mộ Dung Ngôn ở bên cạnh tôi cũng đột nhiên nói thêm: "Đại nhân, tôi có thể làm chứng. Người thực sự mắng các ngài chính là cái tên mặc vest đen này. Hơn nữa ngoài mắng các ngài ra thì gã còn mắng, còn mắng..."
Mộ Dung Ngôn làm ra một bộ muốn nói lại thôi, như thể vẫn còn có chút sợ hãi.
Còn cái tên Âm sai đang ngồi ở trên quỷ mã thấy vậy, đột nhiên nhước mày một cái: “Gã còn nói gì?”
Mộ Dung Ngôn lộ ra một tia sợ hãi, sau đó nhỏ giọng mở miệng nói: “Gã, gã còn mắng các ngài trông thật xấu xí giống như đám mặt trắng hát tuồng vậy, lại còn mắng ngài là tên ngốc chết tiệt, hiện tại đã là thời đại nào rồi mà còn cưỡi ngựa…”
Rõ ràng vẻ mặt này của Mộ Dung Ngôn là đang bịa đặt mà. Mộ Dung Ngôn có đạo hạnh như thế nào? Chính là một quỷ tu siêu cấp có tu vi đạt tới cảnh giới Đạo Tôn, chỉ bằng mấy tên quỷ sai vô danh này lại có thể khiến cô ấy cảm thấy sợ hãi sao?
Nói đùa à, nếu Mộ Dung Ngôn nghĩ vậy thì hoàn toàn không cần phải nói mấy lời vô nghĩa này, chỉ cần trực tiếp ra tay là có thể trấn sát rồi, nhưng nếu làm như vậy thì hậu quả sau này chúng tôi sẽ không có cách nào gánh vác, cho nên chúng tôi chỉ có thể gậy ông đập lưng ông, ai kêu gã vu hãm tôi, hiện tại Mộ Dung Ngôn lại tặng thêm tội danh cho gã.
Tên áo vest đen kia nghe thấy lời này thì tức giận đến mức muốn bốc lửa, gã trừng lớn hai mắt rồi chỉ vào Mộ Dung Ngôn nói: “Cô, cô nói bậy!”
"Đại nhân, đại nhân, cô ta nói bậy..." Nói xong, cái tên mặc áo vest đen này lại nhìn về phía âm sai.
Nhưng kết quả thì tốt rồi, chỉ thấy sắc mặt của mấy tên quỷ sai này đều trầm xuống, hung tợn nhìn về phía cái tên mặc áo vest đen kia. Cùng lúc đó, tên quỷ sai dẫn đầu đột nhiên giơ roi dài lên.
“Bang” một tiếng, quất ra ngoài, mà một roi này lại vẽ thành một đường vòng cung, sau đó quất thẳng vào mặt của cái tên vest đen chưa kịp chuẩn bị này.
Chỉ nghe thấy cái tên mặc vest đen kia kêu lên một tiếng thảm thiết, cả người đã bị đánh ngã xuống đất.
Cùng lúc đó, tên quỷ sai cầm đầu đã hung ác nói: “Một quỷ hồn nho nhỏ, mày cho rằng bổn âm sai bị điếc à? Bổn âm sai đã sớm nghe ra thanh âm đó là của mày, vậy mà mày còn dám xảo ngôn quỷ biện. Còn nữa, mày dám nói ra những lời lẽ nhục mạ bổn âm sai như vậy, chính là tử tội. Cho nên hôm nay, bổn âm sai sẽ chấp pháp ở trước mặt chúng quỷ…”
Nói xong, tên quỷ sai kia đã hung hăng giơ cây roi đen ở trong tay lên. Đột nhiên, một luồng ánh sáng đen xuất hiện, đồng thời cũng có một cỗ khí tức đáng sợ xuất hiện, sau đó trực tiếp bao phủ ở trên người của cái tên áo vest đen kia.
Còn cái tên áo vest đen kia đột nhiên cảm nhận được một luồng áp lực và khí tức tử vong, đồng thời cũng nhìn thấy cây roi dài kia đang lao tới, cuối cùng theo bản năng mà hét lên: “Không, đừng…”
Kết quả là lời nói còn chưa nói xong thì cây roi dài đã rơi xuống.
Sau đó “Phanh” một tiếng trầm vang, một quỷ hồn sống sờ sờ cư nhiên bị một roi của tên quỷ sai này đánh cho nổ tung, sau đó hồn phi phách tán và biến mất ngay tại chỗ.
Mấy trăm quỷ hồn tụ tập tại hiện trường đều nhìn thấy toàn bộ quá trình một quỷ hồn bị một tên quỷ sai đánh chết tại chỗ, sau đó hiện trường đã ồ lên một trận, nguyên một đám đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Nói giết là giết, hơn nữa nguyên nhân cũng chỉ vì một câu chửi thô tục, mà cũng từ cảnh tượng này đã làm cho tất cả quỷ hồn ở đây trong lòng đều vang lên một tiếng chuông báo động.
Nơi này không phải là dương gian mà là Âm giới, nơi này có những luật lệ và trực tự không được đi quá giới hạn, càng thêm quan trọng chính là, ở chỗ này tuyệt đối không thể mạo phạm quỷ sai.
Trong khi tất cả các quỷ hồn có mặt đang cảm thấy bàng hoàng thì tên quỷ sai cầm đầu không hề cảm thấy tội lỗi đã cất roi dài đi.
Sau đó lại liếc nhìn về phía đám quỷ rồi lớn tiếng nói: "Nơi này có trật tự. Ở nơi này tuyệt đối không được phép mạo phạm quỷ sai, nếu không sẽ có kết cục giống như quỷ hồn vừa rồi, hồn phi phách tán!”
Tên quỷ sai này tự tin nói một câu như vậy, nói xong liền quay đầu ngựa, rồi mang theo mấy tên quỷ sai ở bên cạnh, sau đó không chút do dự mà bắt đầu chạy về phía Lưỡng Giới Sơn.
Khi tiếng vó ngựa xa dần, mấy tên quỷ sai này cũng biến mất khỏi tầm mắt, lúc này tâm treo đến cổ họng của tôi mới chậm rãi buông xuống.
Không ngờ ở trong thế giới của quỷ hồn vẫn còn tồn tại bản chất của con người, suýt chút nữa là đã bị cái tên mặc áo vest đen kia làm hại rồi, nhưng may mắn là mối nguy hiểm đã được giải quyết và mọi chuyện đều ổn.