Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1332

Chương 1332 Chương 1332

Lúc này, rất nhiều quỷ hồn đều đang nhìn chằm chằm vào tấm bia đá, trong cơn mơ hồ còn có thể nghe được có tiếng người đang nói chuyện.

"Đồi Ác Cẩu? Đồi Ác Cẩu là gì?"

"Cái này mà còn phải hỏi sao? Ở trên này có chó dữ!"

"Trời ạ, ở trên đường Hoàng Tuyền mà cũng có chó dữ sao, thật mẹ nó chết tiệt mà."

"Tôi, tôi, tôi sợ chó!" Một người phụ nữ trẻ tuổi sợ hãi nói.

Kết quả là bị một gã to lớn trực tiếp nói đỡ: “Em gái đừng sợ, nhà tôi bán thịt chó, cho nên chỉ có chó sợ tôi, lát nữa mọi người đều đi theo tôi đi. Đồi Ác Cẩu là cái gì chứ, nếu thật sự có chó dữ tới, tôi nhất định sẽ đánh chết chúng…”

Kết quả là tên to lớn này vừa dứt lời thì ngay sau đó đã vang lên tiếng “Gâu”.

Một con chó hung ác lông xám đột nhiên từ phía sau bia đá nhảy ra.

Đôi mắt của con chó dữ này tràn đầy sự hung tợn, lộ ra hàm răng sắc nhọn, miệng đầy nước bọt, to như một con cừu.

Đúng lúc này lại bất ngờ nhảy ra và cắn vào cổ của cái tên tự xưng là nhà bán thịt chó.

Bởi vì cái tên bán thịt chó này hoàn toàn chưa kịp có phản ứng gì thì đã hét thảm một tiếng rồi bị ghìm xuống đất ngay tại chỗ.

Con chó dữ kia “Ngao” một tiếng, trực tiếp xé xuống một miếng thịt lớn.

Khi những người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này thì sắc mặt của nguyên một đám đều thay đổi.

Từng người trong số họ phát ra một tiếng hét chói tai, sau đó quay người bỏ chạy, nhưng kết quả là lại nghe được mấy tiếng chó sủa“Gâu gâu”, sau đó lại có thêm nhiều con chó dữ khác lao ra.

Cuối cùng là lần lượt hạ gục những con quỷ đang đứng ở trước tấm bia đá, rồi ấn ở trên mặt đất liều mạng cắn xé, sau đó kéo bọn họ về phía dãy núi.

Còn chúng tôi thì ở phía xa xa, cho nên không thể nhìn rõ lắm, nhưng cảnh tượng đó lại vô cùng tàn nhẫn.

Chẳng bao lâu sau, một đàn chó dữ lớn lại xuất hiện, vây quanh bọn họ và cắn xé thịt từ tay chân của bọn họ, còn đám quỷ kia lại không có sức phản kháng, chỉ có thể mặc cho những con chó dữ này tùy ý cắn xé và phát ra những tiếng kêu chói tai.

Tất nhiên là những con quỷ này không thể chết được. Mặc dù từng vết cắn của những con chó dữ này sẽ mang đến cảm giác đau đớn, nhưng bọn chúng chỉ cắt đứt ba loại lệ khí và chấp niệm “tham, sân, si” ra khỏi cơ thể của đám quỷ mà thôi.

Nếu trên người của tên quỷ nào có chấp niệm “tham, sân, si” tương đối nặng thì sẽ trở thành điểm tập trung trọng điểm, có khả năng bị cắn xé ở đây từ ba đến năm tháng.

Ngược lại, nếu chấp niệm của người đó không nhiều, sau khi bị cắn xé một thời gian thì rất nhanh sẽ được thông qua, còn nỗi đau phải chịu cũng sẽ không kéo dài lâu như vậy...

Sau này tôi mới biết, âm phủ đã tạo ra những thứ này là để “tra tấn” quỷ hồn.

Một là tạo điều kiện thuận lợi cho những lần đầu thai tiếp theo và giảm bớt một số quá trình.

Thứ hai là để những quỷ hồn này biết, một đời hồng trần thì nên sống và trân trọng nó.

Nếu lúc còn sống không lo làm một người tốt mà lại đi làm bụng dạ hẹp hòi, sát sinh làm ác, không lo làm việc thiện, sau khi chết nhất định sẽ không có quả lành để ăn.

Hơn nữa những thứ này chỉ mới là sự khởi đầu.

Sau khi vượt qua đồi Ác Cẩu này, vẫn còn ba cửa ải khác đang chờ đợi bản thân.

Tôi nhìn cảnh tượng đẫm máu như vậy, mặc dù chính mình đã biết nguyên nhân nhưng trong lòng vẫn cảm nhận được sự đau đớn.

Nếu chẳng may bản thân thật sự bị cắn xé thành bộ dáng như thế thì không biết sẽ đau đến thế nào?

********

Mộ Dung Ngôn và tôi chỉ dám đứng từ xa chứng kiến tất cả những chuyện này mà không dám lại gần, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn chằm chằm những quỷ hồn đó bị chấp niệm “Tham sân si” hóa thành đàn chó dữ cắn loạn.

Cuối cùng là từng chút một bị kéo vào trong sườn núi, theo đó là nghe được một trận lại một trận hàng loạt tiếng kêu la thảm thiết khiến người ta tê cả da đầu.

Tôi hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng cảm thấy cửa ải đồi Ác Cẩu này quá mức khủng bố. Sau đó lại tự suy nghĩ về chuyện tại sao ở bên trong âm phủ này đã có mười tám tầng địa ngục rồi, mà còn làm ra một cửa ải tra tấn quỷ hồn như vậy làm gì?

Nhưng lúc này, chúng tôi không dám tiếp tục ở lại nơi này nữa, chỉ nghe Mộ Dung Ngôn đột nhiên nói với tôi: “Đồ tra nam, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này thôi!”

Nghe Mộ Dung Ngôn nói như vậy, tôi cũng lập tức tỉnh táo lại, sau đó gật đầu nói với cô ấy: “Ừ! Được, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này đi, nơi này quả thực quá khủng bố rồi.”

Nói xong, Mộ Dung Ngôn và tôi cẩn thận đi lên núi từ khu rừng nhỏ gần đó.

Mặc dù tôi và Mộ Dung Ngôn rất cẩn thận và cảnh giác với những chuyển động ở xung quanh, nhưng ngay cả khi nơi này của chúng tôi không phải là con đường chính của đường Hoàng Tuyền thì khi chúng tôi càng tiến về phía trước, số lượng chó dữ vẫn tiếp tục gia tăng.

Lên được nửa đường sườn núi, Mộ Dung Ngôn và tôi đã núp ở phía sau một tảng đá lớn, còn ở trước mặt chúng tôi lúc này là hai con chó dữ đang cắn xé một quỷ hồn, mà quỷ hồn kia đã bị cắn xé đến mức máu thịt lẫn lộn, mặc dù không thể chết được nhưng và vẫn có thể cảm nhận được sự đau đớn.

Bình Luận (0)
Comment