Thậm chí Chu Kiệt càng tỏ ra ngạc nhiên mà nói: “Trời ơi! Trước kia ngay trong lúc tôi và mẹ của mình đi lên núi bái phật thì đã từng nghe một vị trụ trì già nói, kiếp này chúng tôi có thể làm người.”
“Trên thực tế là do chúng tôi đã trải qua rất nhiều đau khổ ở kiếp trước hoặc nhiều kiếp, cho nên chỉ có thể vượt qua bảy kiếp nạn lớn ở trên đường Hoàng Tuyền thì mới có thể chuyển thế làm người.”
“Lúc đó tôi không hề coi trọng chuyện này, nhưng hiện tại nghe anh Đinh nói như vậy, hình như đúng là có chuyện như thế thật.”
Chu Kiệt vừa dứt lời, Vương Hải cũng mở miệng nói: “Người anh em Đinh Phàm, ba cửa ải đầu tiên là tham, sân, si, hận, ái, ác và dục. Vậy còn cửa ải thứ tư điện Mê Hồn đó là gì, chẳng lẽ cũng là một nơi khảo nghiệm gì đó sao?”
Tôi còn chưa kịp trả lời thì Mộ Dung Ngôn ở bên cạnh đã đột nhiên mở miệng nói: “Chỗ đó là nơi anh sẽ uống nước Mê Hồn. Ngay sau khi uống xong nước Mê Hồn này thì sẽ đi qua điện Mê Hồn. Cho dù bản thân có là Đại La Kim Tiên nơi hạ giới, cũng khó có thể quay trở lại dương gian…”
Vương Hải và Chu Kiệt nghe đến đó cũng không khỏi thở dài.
Hiển nhiên, ở trong lòng của mỗi một người trong số bọn họ còn có sự quyến luyến đối với dương gian. Nhưng hiện tại bọn họ đã chết rồi, cho dù có cố gắng đến mức nào thì cũng đều vô ích, cho nên chỉ có thể thành thật tiếp tục đi xuống dưới.
Mà tôi thấy sức lực của mọi người gần như đã khôi phục thì lại nói tiếp: "Được rồi, chúng ta cùng nhau lên đường đi! Cửa ải tiếp theo là thôn Dã Quỷ, chúng ta đi cùng nhau như thế này thì cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau."
Cả Chu Kiệt và Vương Hải đều gật đầu, sau đó chúng tôi đứng dậy rồi lại trở về đường Hoàng Tuyền, lại lần nữa đi lên con đường Hoàng Tuyền và quay đầu lại nhìn.
Núi Kim Kê vẫn như cũ, còn những con gà trống trước đó đuổi theo chúng tôi cũng đã sớm bay trở về tiếp tục mổ xẻ những quỷ hồn đi ngang qua.
Sau khi ngắm nhìn núi Kim Kê, chúng tôi lại tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng đi chưa được bao lâu thì đường Hoàng Tuyền lại có sương mù thêm lần nữa.
Sương mù càng ngày càng dày đặc, cuối cùng chỉ còn lại một con đường lát đá màu vàng cùng với dòng nước Hoàng Tuyền màu vàng đang lặng lẽ chảy xuôi ở ngay bên cạnh, có một mùi thơm thoang thoảng nhưng vô cùng độc hại.
Hiện tại trong nhóm của chúng tôi có bốn người, cho nên trên đường đi cũng rất náo nhiệt.
Bởi vì nguyên nhân Vương Hải và Chu Kiệt đã cứu chúng tôi một mạng, cho nên lúc đi ở trên con đường này, tôi cũng mở miệng hỏi bọn họ có người nhà nào ở trên dương gian không, địa chỉ của bọn họ ở đâu.
Bề ngoài là thuận miệng hỏi, nhưng trên thực tế là tôi đang suy nghĩ một vài thứ.
Nếu như tôi thật sự có thể hoàn dương, nếu sau này ở dương gian có đi ngang qua nhà của bọn họ thì tôi cũng có thể đi thăm hỏi thân nhân của bọn họ...
Cho nên trên con đường này, chúng tôi không cảm thấy cô độc.
Đi được khoảng hai ngày, sương mù dày đặc bắt đầu dần dần tiêu tán.
Tôi biết, có lẽ chúng tôi sắp đến cửa ải tiếp theo, thôn Dã Quỷ.
Tiếp tục đi về phía trước thêm hai tiếng đồng hồ nữa, ở phía xa xa mơ hồ truyền đến một trận chiêng trống ồn ào náo động và tiếng ồn ào huyên náo.
Cùng lúc đó, ở trước mặt chúng tôi cũng xuất hiện một tòa thôn trang.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tôi hơi nhướng mày, đây chắc hẳn chính là thôn Dã Quỷ rồi.
Người trẻ tuổi tên Chu Kiệt thấy vậy thì tỏ ra rất vui vẻ.
"Ha ha ha! Chúng ta đã đến thôn Dã Quỷ rồi. Tôi thực sự rất muốn xem, ở bên trong thôn trang này rốt cuộc có cái gì có thể gợi lên sự ham muốn của tôi."
Chu Kiệt mở miệng nói, đồng thời lộ ra dáng vẻ một bộ vạn dục không xâm*.
Nhưng tôi ở bên cạnh lại cẩn thận nhắc nhở: "Tiểu Chu, cậu đừng có bất cẩn. Trong truyền thuyết có nói u hồn dã quỷ ở bên trong thôn Dã Quỷ đó đều là những quỷ hồn đi trên con đường Hoàng Tuyền này. Sau khi bọn họ tiến vào bên trong thôn Dã Quỷ thì đã bị mắc kẹt và không thể tự thoát ra được, cho nên bọn họ không còn cách nào khác ngoài việc lại lừa gạt một người khác làm kẻ chết thay cho mình, từ đó bọn họ mới có thể tiếp tục đi về phía trước. Chính vì thế mà sau khi tiến vào bên trong thôn, cho dù mọi người có nghe được cái gì hay thấy cái gì thì cũng đừng có quan tâm đến, cứ tiếp tục đi thẳng về phía trước là được rồi!”
(*) Vạn dục không xâm: Không có bất cứ loại cảm xúc nào có thể gây xao nhãng tâm trí.
Chu Kiệt và Vương Hải nghe xong, đều gật đầu thật mạnh. Thậm chí, Vương Hải còn vỗ ngực nói: “Yên tâm, bản thân tôi là tứ đại giai không*, cho nên không có gì có thể mê hoặc được tôi!”
(*) Tứ đại giai không: Tất cả mọi thứ ở trên thế giới này đều là hư vô.
Tôi cười nhẹ, cũng không mở miệng, ngay sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.
Không lâu sau, chúng tôi đã đi tới cửa thôn, cũng đã có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng ở trước cửa vào thôn Dã Quỷ.
Ở nơi đó đang diễn ra múa lân, múa sư tử, khung cảnh rất náo nhiệt. Chung quanh cũng có đông đảo quỷ hồn đang vây xem, như thể đang tổ chức ngày hội trọng đại nào đó.