Mà ở trước mặt chúng tôi cũng xuất hiện một tấm bia đá, ở trên tấm bia đá đó có viết ba chữ "Thôn Dã Quỷ", còn đường Hoàng Tuyền ở dưới chân của chúng tôi cũng dẫn thẳng vào bên trong thôn Dã Quỷ.
Tôi chỉ nhìn lướt qua tấm bia đá rồi đi thẳng về phía trước.
Kết quả là chưa đi được mấy bước thì ở trước mặt chúng tôi đã xuất hiện một bà lão mộc mạc đến chào hỏi, ở trong tay của bà lão cầm theo một chiếc giỏ tre đựng một ít thức ăn ở trong đó.
Vừa đến trước mặt chúng tôi thì đã nhiệt tình nói: "Bốn vị, có phải một đường đi trên đường Hoàng Tuyền này vất vả lắm đúng không? Đến đây đi, ăn thử bánh bao do dì làm đi, mùi vị rất ngon!”
Tôi và Mộ Dung Ngôn quét mắt nhìn một cái, hoàn toàn không mở miệng mà cứ thế đi thẳng về phía trước, còn cái tên Chu Kiệt kia lại cười nói: "Dì, chúng cháu không cần!"
Nhưng cái người dì này lại nắm lấy tay Chu Kiệt rồi nói: "Anh bạn trẻ, lại đây ăn một cái đi! Bánh bao này của dì ngon lắm!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, ba người chúng tôi đã dừng lại.
Chu Kiệt có chút xấu hổ, ngượng ngùng cười: "Vậy, vậy cũng được, để cháu ăn một cái!"
Nói xong, cậu ta đưa tay cầm lấy một cái bánh bao.
Khi tôi nhìn thấy điều này thì nhướng mày một cái, muốn ngăn cậu ta lại.
Nhưng Vương Hải đứng ở bên cạnh Chu Kiệt lại càng trực tiếp hơn, lập tức đánh thẳng vào tay của Chu Kiệt rồi nói: “Cậu là quỷ, cũng sẽ không cảm thấy đói! Ăn cái gì mà ăn?"
Ngay sau khi tay của Chu Kiệt bị đánh một cái như vậy, chiếc bánh bao kia “Bang” một tiếng rồi rơi xuống đất.
Nhưng ngay tại lúc bánh bao kia vừa rơi xuống đất thì đã lập tức thay đổi, sau đó biến thành một khối đá đen như mực.
Chu Kiệt thấy vậy thì sắc mặt đại biến, vội vàng lùi lại phía sau. Nhưng khi ngước nhìn về phía trước lần nữa thì làm gì còn có bà lão nào nữa?
Bà lão vừa rồi sớm đã biến mất không thấy.
Chu Kiệt vẫn còn cảm thấy sợ hãi: “Bà, bà ta biến mất rồi.”
“Nói nhảm, vừa rồi suýt chút nữa là cậu đã cắn một cục đá rồi đấy!” Vương Hải nói.
Tôi còn bổ sung thêm một câu: "Vừa rồi là ai nói sẽ không có bất cứ thứ gì có thể khơi dậy sự ham muốn của cậu? Chỉ một cái bánh bao thôi mà cậu đã suýt chút nữa trở thành kẻ chết thay của người khác rồi đấy. Lần sau cẩn thận một chút đi!"
Trong lòng của Chu Kiệt vẫn còn cảm thấy hoảng sợ, thầm nghĩ: thôn Dã Quỷ này thật nguy hiểm.
Thấy Chu Kiệt đã nhớ kỹ rồi, tôi lại tiếp tục nói: "Được rồi, chúng ta đi thôi! Mọi người nhất định phải nhớ cho thật kỹ, lần này đừng tin tưởng vào bất cứ điều gì, cứ tiến thẳng về phía trước thôi."
Chu Kiệt và Vương Hải gật đầu, sau đó chúng tôi lại tiếp tục tiến về phía trước.
Nhưng khi chúng tôi càng đi đến gần cửa thôn thì càng có nhiều người tới bắt chuyện với chúng tôi. Có người mời chúng tôi uống nước và thưởng thức bữa ăn, có người mời chúng tôi xem múa lân sư tử, còn có người mời chúng tôi ngâm thơ và làm thơ, thật đúng là con mẹ nó nhiều chuyện mà.
Dù sao cũng là đủ loại bắt chuyện và các loại chắp nối.
Nhưng trong lòng của tôi và Mộ Dung Ngôn đều biết rất rõ, những con quỷ này đơn giản là muốn chúng tôi làm kẻ chết thay cho bọn chúng, chỉ là cách thức có chút khác biệt mà thôi!
Chúng tôi vội vã tiến về phía trước và nhanh chóng đi vào bên trong thôn.
Thôn trang này rất lớn, bên trong thôn trang này lại càng giống với một thị trấn nhỏ hơn.
Có đủ tiện nghi, có rất nhiều người đẹp mặc đồ hở hang đứng ở trước cửa phòng bắt chuyện khiến trong lòng người xem ngo ngoe rục rịch.
Đột nhiên, một cặp chị em sinh đôi chợt xuất hiện ở trước cửa một ngôi nhà ngay trước mặt chúng tôi. Dáng dấp của đôi chị em này rất xinh đẹp, dáng người quyến rũ nóng bỏng, trông rất hấp dẫn.
Cùng lúc đó, một người phụ nữ xinh đẹp trong đó đã dùng thanh âm rất ỏn ẻn mà nói về phía chúng tôi: "Các anh đẹp trai, đèn điện nhà em hỏng rồi, có thể vào nhà giúp chúng em sửa đèn được không!"
*******
Trong nhóm của chúng tôi có bốn người, ba nam và một nữ.
Đột nhiên ở phía trước xuất hiện hai người đẹp sinh đôi như vậy, còn hướng về phía chúng tôi nói một câu như thế.
Ba người đàn ông chúng tôi đương nhiên là bị thu hút ngay lập tức. Mới vừa nhìn thấy hai người phụ nữ ở phía bên kia có làn da trắng như tuyết, mày liễu mắt hạnh, đôi môi mỏng hơi hé mở, chiếc lưỡi thơm tho hơi thè ra.
Thậm chí hai người phụ nữ quyến rũ như yêu nữ này còn mỉm cười với chúng tôi.
Không chỉ có như thế, hai người bọn họ còn ngoắc đầu ngón tay về phía chúng tôi.
Chuyển động này, sự cám dỗ này, quá thô thiển và rõ ràng.
Rõ ràng việc sửa bóng đèn là giả và họ muốn chúng tôi tiến vào nhà của bọn họ mới là thật.
Còn việc phải làm gì thì tùy người xem.
Không biết tại sao, tuy rằng đã sớm biết xung quanh mình sẽ có rất nhiều rất nhiều sự cám dỗ, cũng biết chính mình không nên để bị lừa, bởi vì tất cả những thứ đó đều là ảo tưởng.
Nhưng ngay khi nhìn thấy ánh mắt của hai con yêu nữ này, thân thể lại đột nhiên xuất hiện một cỗ nóng bừng không thể giải thích được.
Trong lòng “lộp bộp” một tiếng, thầm nghĩ không ổn, sau đó vội vàng nhắm hai mắt, xoay đầu, đồng thời khiến cảm xúc của bản thân bình tĩnh lại.