Sư phụ nghe tôi dò hỏi, khẽ gật đầu: “Ừm, sư phụ và lão Độc trước kia còn sống đều là người trừ tà, nên sau khi xuống dưới này có thể dễ dàng lấy được chức vụ quỷ sai.”
“Cả hai chúng ta hiện tại đều đang là quỷ sai thực tập, nhiệm vụ chủ yếu của sư phụ bây giờ chính là chạy chút việc vặt tại điện Diêm Vương.”
“Còn về châm phù kia ấy à! Chính là thứ này, quỷ sai nào cũng có, chủ yếu dùng trong khi làm nhiệm vụ bắt ma quỷ ấy mà.”
Nói xong, sư phụ mở tay ra.
Chỉ thấy một tia sáng màu trắng chợt lóe lên, trong tay sư phụ dường như xuất hiện một thứ nhìn khá giống với kim chỉ nam ( la bàn ).
Bên trong đó có một chiếc kim nhỏ màu đen, thỉnh thoảng còn lắc lư.
“Chỉ cần viết sinh thần bát tự người cần tìm lên đây, trong một phạm vi nhất định là có thể theo dõi được người đó.”
“Tương tự như GPS ở trên dương gian vậy, đây có thể coi là mô hình GPS đơn sơ nhất, cho nên còn bị giới hạn về phạm vi.”
“Hồn châm của Hắc Bạch Vô Thường, đầu trâu mặt ngựa và mấy người khác mới được coi là lợi hại, có thể truy bắt được bất kỳ quỷ hồn nào, kể cả là ở trên dương gian…”
Nghe sư phụ giới thiệu từng câu từng chữ, mà tôi không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Khó trách lại xuất hiện những chuyện kỳ lạ ở trên dương gian, một khi bị quỷ sai câu hồn theo dõi, đương nhiên là sẽ không thể chạy thoát được.
Tôi vừa nghĩ tới đây, ngoài cửa lại vang từng đợt chuông cửa “Leng keng”.
Nghe được tiếng chuông cửa, tất cả chúng tôi đều đồng loạt nhìn qua.
Tôi càng ngạc nhiên hơn và nói: “Đây có phải là Độc đạo trưởng tới không?”
Nghĩ như vậy, tôi vội vàng đứng dậy muốn đi mở cửa.
Nhưng sư phụ lại kéo tay tôi lại, hô lớn với người đứng ngoài cửa: “Ai đó?”
Kết quả vừa dứt lời, ngoài phòng lại vang lên một giọng nói xa lạ, hơn nữa còn có chút không kiên nhẫn: “Điều tra hộ khẩu, mau mở cửa đi...”
******
Vừa nghe thấy người tới để điều tra hộ khẩu, tôi lập tức ngây ngẩn cả người.
Nơi này cũng điều tra hộ khẩu nữa sao? Tôi nghi ngờ nhìn sang sư phụ đang đứng bên cạnh.
Sắc mặt của sư phụ đã thay đổi, vội vàng hỏi tôi: “Các con đã đi nhận quỷ tâm chưa?”
Tôi trực tiếp lắc đầu: “Không, bọn con lén ngồi xe lửa tới đây.”
Sư phụ nghe tôi trả lời như thế, khẽ gật đầu: “Mau, mau lên lầu trên trốn đi.
Bởi vì cấp trên đã hạ lệnh truy nã, cho nên đây chắc là quỷ sai điều tra hộ tịch.
Không thể để bọn họ nhìn thấy các con được! Nếu không thân phận của các con chắc chắn sẽ bị bại lộ.”
Tôi thấy sư phụ khẩn trương như thế, còn nói ra một câu “Quỷ sai kiểm tra hộ tịch”.
Rồi lại nhìn hình bóng tên quỷ sai đứng ngoài cửa, đoán đây chắc là quỷ sai chuyên nhận nhiệm vụ quản lý hộ tịch ở nơi này.
Mấy kẻ “nhập cư bất hợp pháp” như chúng tôi, nếu bị tra được, nhất định là sẽ bị trói mang đi ngay, càng đừng nói đến việc chúng tôi đang bị truy nã.
Tôi và Mộ Dung Ngôn không dám chậm trễ, vội gật đầu với sư phụ một cái, sau đó nhanh chóng đi lên tầng.
Sau khi sư phụ thấy tôi cùng Mộ Dung Ngôn lên tầng rồi, lúc này mới đi ra cửa: “Tới đây!”
Nói xong, ông mở cửa nhà ra, tạo thành một tiếng “kẽo kẹt”.
Cửa phòng vừa mới mở ra, sư phụ đã nhìn thấy hai tên quỷ sai trên người mặc quan phục, trên tay cầm danh sách đang đứng ở trước cửa.
Vừa mới vào cửa, hai tên quỷ sai này đã để lộ thái độ không được tốt cho lắm.
Trong đó, một tên quỷ sai to con cầm đầu mở miệng hỏi: “Làm gì đấy? Động tác lề mề như vậy?”
“Đúng vậy, bổn âm sai không có nhiều thời gian đâu, mau báo tên của ông lên đi.” Một tên quỷ sai gầy gò khác quát lên.
Sư phụ cười “Ha hả” hai tiếng: “Hai vị, tôi tên là Đinh Hữu Thiện...”
Tên quỷ sai cao lớn nghe sư phụ nói thế, vội đối chiếu với danh sách trong tay một chút.
Danh sách liền tự động lật ra, sau đó thông tin danh tính của sư phụ lập tức xuất hiện.
“Ừm! Ông vừa mới chết không lâu, không thành vấn đề. Trong nhà ông có bao nhiêu quỷ đang ở?” Tên quỷ sai cao lớn tiếp tục hỏi.
“À, chỉ có một mình tôi mà thôi.” Sư phụ bình tĩnh trả lời.
“Phải không? Chỉ dựa vào lời nói của một mình ông thì không thể tin được, gần đây lại có lệ quỷ trốn vào trong thành Phong Đô. Vì sự an toàn của tất cả quỷ dân ở đây, chúng tôi phải lên trên tầng kiểm tra, đích thân xác nhận.” Quỷ sai cao lớn vẫn tiếp tục lên tiếng.
Sư phụ nghe đối phương nói muốn lên tầng kiểm tra, khẽ nhíu mày: “Quan gia, chắc là không cần đâu? Căn nhà này ngoài tôi ra thì không còn người khác nữa.”
“Ông có ý gì, muốn ngăn cản quỷ sai chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ sao?” Tên quỷ sai hỏi vặn sư phụ, trên mặt lộ ra vẻ khó chịu.
Sư phụ nghe được lời này, sắc mặt trầm xuống: “Quan uy cũng thật lớn đấy!”
Nói xong, sư phụ hơi nghiêng người và chắp hai tay ra sau lưng.
Hai gã quỷ sai thấy thế, lập tức trở nên khó chịu.
Tuy rằng bọn họ chỉ là quỷ sai quản lý hộ tịch, nhưng họ cũng có thể coi là những người có chút quyền thế trong khu vực này.
Hiện tại, chỉ một quỷ hồn nhỏ nhoi mà cũng dám khiêu khích uy nghiêm của bọn họ, làm cho bọn họ vô cùng khó chịu.
Ánh mắt của tên quỷ sai cao to liền lạnh xuống: “Lão già, không muốn phối hợp đúng không? Có tin tôi sẽ lập tức bắt giữ ông, đưa ông tới nhốt ở cổng thành Uổng Tử (chết oan) từ ba đến năm năm hay không?”