Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1450

Chương 1450 Chương 1450

Thường xuyên có thể phát hiện ra ngay có quỷ sai đang đi tới phía sau mình, sau đó lại lên tiếng nhắc nhở tôi, tiếp theo đó là chúng tôi cùng trốn đi.

Cứ như thế mà một đường đi xuống này, chúng tôi đã liên tục gặp phải mấy chục lần nhưng đều có thể hoàn mỹ tránh đi mấy tên quỷ sai đó.

Mà điều này giống như việc bổ sung thêm một lớp bảo hiểm cho sự an toàn của chúng tôi vậy.

Nguyên nhân là do không có phương tiện đi lại nên chúng tôi phải đi bộ trên con đường này hơn nửa tháng thì mới đuổi tới Quỷ Môn Quan.

Nếu có quỷ mã thay vì đi bộ thì chúng tôi đã có thể đuổi tới Quỷ Môn Quan chỉ trong hai ngày, cho nên sự khác biệt về tốc độ giữa hai thứ này cũng có thể tưởng tượng được.

Tất nhiên, thời điểm chúng tôi rời đi là lúc trăng tròn vào ngày mười lăm, cho dù có chạy đến đó sớm thì chỉ có thể đợi ở cửa.

Tính toán thời gian, khoảng thời gian đến ngày trăng tròn mười lăm cũng chỉ còn có năm ngày, cho nên Mộ Dung Ngọc và tôi chỉ có thể trốn ở ngay phía sau rừng đá của Quỷ Môn Quan, chờ đến ngày mười lăm để đi qua cửa.

Tính từ vị trí mà chúng tôi đang ẩn náu, khoảng cách từ Quỷ Môn Quan đến chỗ của chúng tôi khoảng ba cây số.

Con đường lát đá màu vàng kia rõ ràng có thể nhìn thấy được, trên con đường Hoàng Tuyền này có vô số quỷ hồn đang dẫm lên.

Sau khi Mộ Dung Ngọc tới nơi này ẩn náu, cô ấy vẫn luôn khoanh chân ngồi trên mặt đất, thiền định và luyện công.

Còn tôi thì không thể ngồi yên được, cảm thấy buồn chán chết đi được, sau đó lại mang theo cảm giác thật nhàm chán đó mà nhìn về phía đường Hoàng Tuyền ở phía xa.

Nhìn những quỷ sai đang ra ra vào vào đó, nhìn những quỷ hồn vừa mới đặt chân lên đường Hoàng Tuyền, lúc này trên gương mặt họ vẫn còn rất kích động.

Họ không hề biết rằng, điều đang chờ đợi bọn họ sẽ là mấy cái cửa ải khủng bố của Âm phủ.

Thời gian từng ngày trôi qua, chớp mắt đã gần tới ngày mười lăm.

Có thể nhìn thấy rõ ràng, số lượng quỷ hồn tiến nhập vào Quỷ Môn Quan đã bắt đầu giảm dần và cuối cùng thậm chí là đã dừng lại.

Ngược lại, số lượng quỷ hồn tụ tập tại Quỷ Môn Quan ở hướng ngược lại bắt đầu tăng lên.

Lúc đầu tôi rất ngạc nhiên khi thấy nhiều quỷ hồn như vậy.

Vào đêm trăng của tháng 12 âm lịch, theo lý mà nói thì sẽ không xuất hiện nhiều nhóm quỷ như vậy mới đúng.

Nhưng lúc lắng nghe cuộc trò chuyện của bọn họ thì mới biết được, hôm nay ngay cả ông trời cũng giúp đỡ tôi rồi.

Bởi vì hôm nay là ngày 15 tháng 7, tức là giữa tháng 7, Quỷ Môn Quan không chỉ được mở ra mà còn thả ra một số lượng lớn quỷ hồn ra ngoài.

Những quỷ hồn này đều đến từ thành Uổng Tử và bị xích lại với nhau rồi tập hợp ở bên trong quan, chỉ chờ Quỷ Môn Quan mở ra rồi trở lại dương gian để tận hưởng sự cung phụng ngắn hạn.

Mà con số này cũng bắt đầu tăng lên không ngừng, từ vài trăm đến đông đúc không có điểm dừng như hiện tại.

Số lượng đó ít nhất cũng phải có đến hàng vạn con quỷ, nhiều quỷ như vậy nhưng tất cả bọn chúng đều tụ tập ở Quỷ Môn Quan, đương nhiên là chung quanh vẫn có một ít quỷ sai duy trì trật tự.

Nhìn thấy vậy, tôi lập tức nói với Mộ Dung Ngọc: “Mộ Dung Ngọc, hôm nay ông trời cũng giúp chúng ta rồi. Thời cơ sắp đến rồi, chúng ta cũng nhanh chóng đến đó thôi!”

Mộ Dung Ngọc từ từ mở mắt ra, gật đầu với tôi: “Được rồi! Nhớ kỹ, tôi có thể giết chết anh bất cứ lúc nào.”

Nghe vậy, tôi bất đắc dĩ cười khổ: “Chúng ta đã ở cùng nhau hơn nửa tháng rồi mà cô vẫn không tin tôi sao?”

“Tôi không tin bất luận kẻ nào!”Mộ Dung Ngọc nói.

Sau khi nghe điều này, tôi không tiếp tục nói gì thêm, còn Mộ Dung Ngọc thì nhìn tình hình bên ngoài rồi cong eo xuống, sau đó lại đi men theo nơi trú ẩn trong rừng đá và bắt đầu đi đến đường Hoàng Tuyền.

Lúc này, đường Hoàng Tuyền đã đầy rẫy quỷ hồn, số lượng dày đặc.

Tất cả bọn chúng đều đang chờ đợi được trở lại dương gian để ăn đồ cúng, ai nấy đều rất phấn chấn, thậm chí còn rất kích động.

“Ngày 15 tháng 7 cuối cùng cũng đến.”

“Sau bao lâu chờ đợi, cuối cùng tôi cũng có thể quay trở lại.”

“Tôi đã xuống đây hơn mười năm, nhưng đây là lần đầu tiên tôi trở về dương gian!”

“Mười mấy năm tính là cái gì? Tôi đã ở đây hơn trăm năm, lúc này cấp trên mới cho phép tôi đi lên ăn đồ cúng!”

“Thật ra thì đồ cúng có hay không cũng không quan trọng, tôi chỉ muốn quay về dương gian gặp vợ của mình!”

“Anh ơi, anh đã chết hai mươi năm, vợ của anh chắc đã lấy chồng khác rồi?”

“Ai! Quá khứ như gió thổi, cũng không biết con trai tôi như thế nào rồi...”

“...”

Những con quỷ ở trên đường không ngừng trao đổi với nhau, có tiếng thở dài, hưng phấn, kích động... Từ lời nói của bọn chúng có thể phán đoán được, những con quỷ này hẳn là quỷ dân của Âm phủ, cũng chính là loại quỷ có đủ tư cách cư trú chứ không phải là loại quỷ phải chịu hình phạt.

Sau khi những con quỷ này được cấp trên chấp thuận, cứ mỗi một lần vào ngày 15 tháng 7 hàng năm là có thể lên trên ăn đồ cúng, hoặc là nhìn ngắm cảnh vật trên dương gian, hoặc là đi thăm người thân của mình.

Sáng sớm ngày hôm sau, bọn họ sẽ bị kéo trở lại Âm phủ.

Bình Luận (0)
Comment