Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1479

Chương 1479 Chương 1479

Sau khi vị y tá kia đặt đồ xuống, còn rất khách khí mà nói với tôi một câu: “Tiên sinh, nhân lúc còn nóng, ngài mau ăn đi!”

Tôi gật đầu, cầm đũa lên chuẩn bị bắt đầu ăn.

Kết quả là tôi vừa bưng bát lên thì giọng nói của tiền bối bỗng lọt vào tai tôi: “Nhóc con, nếu cậu thật sự uống bát cháo này thì có thể xuống dưới đó gặp sư phụ của mình rồi đấy…”

******

Vừa bưng bát cháo lên, bên tai đã vang lên giọng nói của tiền bối.

Sau đó tôi nhìn chằm chằm vào món cháo rau ở trước mặt, trong lòng lập tức “Lộp bộp” một tiếng, sau đó ngây ngẩn cả người, nếu chiếu theo ý này của tiền bối thì món cháo này có độc sao?

Nhưng làm sao tiền bối có thể biết được? Chẳng lẽ ông ấy cũng có thể cảm nhận được có độc hay không có độc sao?

Đang trong lúc tôi nghĩ như vậy, vị y tá đứng ở trước mặt lại đột nhiên mở miệng nói: “Tiên sinh, tại sao ngài không ăn?”

Nghe đến đó, tôi chậm rãi ngẩng đầu lên.

Bởi vì khoảng cách rất gần nên tôi vừa ngước lên thì đã thấy rõ cặp mắt bị lộ ra của người y tá này có vấn đề.

Bởi vì đôi mắt kia của cô ta không phải là đôi mắt của con người.

Mặc dù đã được ngụy trang rất kỹ nhưng đồng tử ở trong mắt của cô ta lại là đồng tử của động vật, mà đồng tử giữa con người và dã thú ít nhiều gì cũng có một chút khác biệt.

Ví dụ như: mắt chó, mắt mèo, mắt hồ ly.

Mặc dù cấu trúc gần như giống nhau nhưng nếu nhìn kỹ bằng mắt người thì vẫn có thể nhìn ra sự khác biệt về con ngươi, từ đó có thể thấy đôi mắt của nữ y tá ở trước mặt tôi không phải mắt người mà là cặp mắt của dã thú, hơn nữa còn là đôi mắt của một con mèo.

Nói cách khác, tên này không phải là con người mà là một con mèo.

Tuy nhiên, tôi lại không cảm nhận được yêu khí. Theo quan điểm của tôi thì có hai khả năng.

Thứ nhất, tên này là giáo đồ của tà giáo Nhật Nguyệt, do có yêu khí cho nên đã khiến cô ta bị biến dị, sau khi biến dị thì mới không xuất hiện yêu khí.

Thứ hai, tên này là một yêu thú nhưng do đạo hạnh của cô ta rất cao, cho nên mới có thể hoàn mỹ che giấu yêu khí của chính mình, từ đó mới khiến tôi không cảm giác ra được.

Nghĩ đến đây, tôi chỉ cảm thấy ớn lạnh sống lưng và nổi da gà từng lớp một.

Không ngờ bản thân lại bị một yêu nghiệt của tà giáo tiếp cận.

Đồng thời trong lòng tôi cũng cảm thấy rất tức giận, bản thân mới hồn hồi được có mấy ngày mà đã bị đối phương tìm tới tận cửa rồi?

Thật đáng chết mà, nếu đã bị tôi phát hiện thì không còn gì để nói nữa.

Ánh mắt tôi bắt đầu trở nên sắc bén, sau đó âm thầm vận chuyển đạo khí của mình, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Nhưng cái tên y tá giả có đôi mắt dã thú đang đứng ở trước mặt tôi vẫn còn nhìn chằm chằm vào tôi rồi nói: “Tiên sinh, có phải tiên sinh ngài không muốn uống cháo đúng không? Vậy ngài uống chút canh gà này đi, sẽ có lợi cho cơ thể của ngài!”

Giọng điệu của đối phương rất nhẹ nhàng, rất tốt bụng.

Nhưng vào lúc này, khóe miệng của tôi lại hiện lên một tia cười lạnh: “Cháo này uống rất ngon sao?”

“Đương nhiên, món cháo này là do bệnh viện của chúng tôi đặc biệt chế biến.” Nữ y tá tiếp tục nói.

Trong quá trình đó, tôi càng thêm xác định đối phương có vấn đề, bởi vì cặp mắt kia của cô ta thực sự không phải là mắt của con người, hơn nữa ngay khi đồng tử vừa co rút lại thì đã biến thành con ngươi thẳng đứng.

Phải biết rằng, cho dù mắt của con người có co rút lại như thế nào thì đều là hình tròn, hoặc phóng đại hoặc thu nhỏ lại, nhưng tuyệt đối không có khả năng biến thành đồng tử thẳng đứng.

Từ đó chứng minh nữ y tá ở trước mặt tuyệt đối không phải là con người, hoặc không phải là con người bình thường.

Sau khi xác nhận đối phương không phải người bình thường xong, trong lòng tôi đã hiện lên sát ý.

Tên này hoặc chính là yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt, hoặc là đệ tử của tà giáo Mắt Quỷ.

Lúc này, biểu tình của tôi đã trở nên nhưng trọng và lạnh lùng mà nhìn nữ y tá ở trước mặt.

Nữ y tá thấy tôi không nhúc nhích gì mà lại nhìn chằm chằm như vậy thì cũng có chút nghi ngờ mà nói tiếp: “Tiên sinh, tại sao ngài không uống? Nếu không thì để tôi đút cho ngài được không?”

Nói xong, nữ y tá còn muốn bước tới.

Thấy vậy, tôi cũng không có ý định ngồi yên chờ chết.

Nếu đối phương đã lộ diện thì tôi cũng muốn xem thủ đoạn của đối phương, cho nên sắc mặt của tôi tối sầm lại: “Muốn uống thì tự mình uống đi!”

Nói xong mấy chữ cuối cùng, giọng điệu của tôi càng trở nên nghiêm túc hơn và nhìn chằm chằm vào người đối diện.

Điều này cũng khiến cho nữ y tá ngẩn người đứng tại chỗ: “Tiên, tiên sinh. Ngài nói vậy là có ý gì?”

“Ý gì? Ý của tôi là...” Vừa dứt lời, tôi đột nhiên xoay bát cháo rồi ném về phía nữ y tá đang đứng ở trước mặt tôi.

Nữ y tá kia cũng bị làm cho sửng sốt, nhưng phản ứng của cô ta cũng rất nhanh.

Ở trong một khoảng cách gần như vậy, vậy mà lại làm ra động tác né tránh ngay lập tức, khiến cho bát cháo và cháo theo cơ thể của cô ta mà văng thẳng lên tường.

Thậm chí bát cháo còn phát ra tiếng “tạch” rồi vỡ tan thành từng mảnh.

Bình Luận (0)
Comment