Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1481

Chương 1481 Chương 1481

Cho nên chỉ nghe một tiếng kêu “Meo meo” thảm thiết như bị xé rách, bàn chân trước của con Mèo Yêu này đã bị gãy xương ngay tại chỗ, toàn bộ lợi trảo đều bị vỡ vụn và máu tươi đầm đìa.

Về phần cơ thể của Mèo Yêu thì càng phải chịu một cỗ lực vô hình đánh sâu vào và bay ngược ra phía sau ngay tại chỗ, rồi nện thật mạnh vào mép giường bên cạnh.

Dù trong lòng đã có sự chuẩn bị sẵn nhưng tôi biết vỏ kiếm do thân thể của tiền bối biến thành nhất định là phải có sức mạnh đặc biệt, cho nên mới có thể được sử dụng như một pháp khí bình thường.

Nhưng hiện tại xem ra, cái này có thể so sánh với pháp khí bình thường sao?

Uy lực này cường đại như vậy, sức mạnh này khiến tôi có chút khiếp sợ mà nhìn vào vỏ kiếm ở trong tay.

Thứ này vẫn chỉ là một cái vỏ kiếm, nếu lấy được thanh kiếm ở trong vỏ kiếm thì sao, vậy chẳng phải là…?

Ngay khi tôi đang khiếp sợ không thôi thì con Mèo Yêu lại đang muốn đứng lên lần nữa.

Kết quả vừa mới động đậy một cái thì đã lập tức cảm nhận được một cỗ hỗn loạn dâng trào ở trong cơ thể.

“Phụt” một tiếng rồi phun ra một ngụm máu tươi, sau đó lập tức bị thương nặng.

Miệng của con Mèo Yêu này nhiễm đầy máu tươi, sau đó nó lại nhìn miêu trảo bị đánh cho gãy nát xương, máu thịt mơ hồ.

Mặc dù ở trong đôi mắt của nó đã tràn đầy sự hoảng sợ, nhưng trên mặt của nó vẫn hiện lên vẻ dữ tợn: “Mày, vật ở trong tay mày là, là cái thứ gì, vậy mà lại, lại lợi hại như vậy…”

Giọng điệu đứt quãng, mang theo lửa giận rất lớn xen lẫn với sự hoảng sợ.

“Muốn biết? Đi xuống mà hỏi Diêm Vương đi!” Tôi không chút khách khí mà mở miệng nói, càng không có chuyện nói cho nó biết sự thật.

Cho nên tôi giơ vỏ kiếm ở trong tay và coi như gậy gộc mà vung mạnh nó lên.

Còn con Mèo Yêu đã bị thương một trảo kia cũng đã nhận thức được sự lợi hại của vỏ kiếm trong tay tôi, cho nên ngay khi lại thấy tôi nhào về hướng nó lần nữa thì không còn dám cùng tôi liều mạng nữa, lập tức nắm lấy lợi trảo bị thương của mình, đột nhiên lắc mình sang bên cạnh.

Bản thân tôi chắc chắn là không muốn buông tha cho nó nên đã nhanh chóng ép sát.

Mặc dù đạo hạnh của con yêu đạo Mèo Yêu này không cao bằng tôi, nhưng đối phó với nó cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng của tôi.

Ngay trong nháy mắt mà tôi đến gần nó, cái đuôi ở trên mông của con Mèo Yêu này chợt vung lên.

Sau đó đập về phía tôi “Bang” một tiếng, tốc độ của cực nhanh làm tôi có chút trở tay không kịp.

Nhưng tôi vẫn nhanh chóng né tránh, nhưng ai ngờ do thân thể của tôi quá mức suy yếu, hơn nữa đã hơn một tháng nay cũng không vận động qua, cộng thêm việc hiện tại lại đang ở trong trạng thái đói khát, cho nên tốc độ phản ứng chậm hơn một chút.

Kết quả là đuôi mèo kia đã “Vèo” một tiếng đập vào vai trái của tôi.

“A!” Tôi theo bản năng kêu lên một tiếng, thân thể cũng không ngừng lùi về phía sau, sau đó chỉ cảm thấy bả vai trái đau nhức vô cùng.

“Mèo Yêu, mày chết chắc rồi!” Tôi phẫn nộ rít gào một tiếng, siết chặt vỏ kiếm rồi tiếp tục lao về phía trước.

Sau một trận giao chiến ngắn ngủi, con Mèo Yêu này hiểu rõ nếu liều mạng đối đầu trực diện với tôi thì không đời nào có thể trở thành đối thủ của tôi, ngay cả khi bây giờ thân thể của tôi rất yếu nhưng bản thân tôi không chỉ có tu vi cao hơn nó mà trong tay còn có một pháp khí lợi hại để trợ giúp.

Nếu tôi dùng vỏ kiếm đánh nó lần nữa, không chết thì cũng bị thương, chắc chắn khó có thể sống sót.

Trong trường hợp này, Mèo Yêu cũng đã đưa ra phán đoán rất chính xác, tức là phải nhanh chóng trốn thoát và từ bỏ ý định giết chết tôi, cho nên sau khi nó quất đuôi về phía tôi một cái thì đã xoay người lại lập tức chạy ra khỏi phòng bệnh.

Đương nhiên là tôi sẽ không để nó trốn thoát dễ dàng như vậy, cho nên tôi nắm chặt vỏ kiếm và bắt đầu đuổi theo.

Kết quả là tôi vừa đuổi theo nó ra khỏi phòng bệnh thì đã nhìn thấy một y tá đang nằm ở hành lang, cô y tá đó chính là người đã chăm sóc cho tôi.

Từ đó có thể hiểu rõ là con Mèo Yêu này đã dựa vào cách nào đó mà biết tôi đang ở đây, nó muốn thông qua phương thức ngụy trang để ám sát tôi nhưng lại không ngờ, nó lại bị tiền bối phát hiện ra, từ đó cứu tôi một mạng, khiến cho kế hoạch của nó thất bại.

Mà giờ phút này, con Mèo Yêu kia đang điên cuồng chạy xuống dưới lầu, tôi cũng liều mạng đuổi theo xuống dưới lầu.

Do con Mèo Yêu kia đã bị thương, một lợi trảo của nó cũng đã bị tôi đập đến gãy xương, khiến cho tốc độ của nó cũng không nhanh lắm, cho nên tôi mới có thể miễn cưỡng đuổi kịp.

Dọc theo hành lang, tôi vẫn luôn đuổi theo nó xuống tầng dưới.

Nhưng vừa xuống đến tầng dưới thì tôi đã cảm thấy hơi khó thở, chắc là do thân thể quá mức hư nhược rồi, cho nên chưa được bao lâu thì đã cảm thấy chân mình mềm xuống.

Chẳng lẽ cứ như vậy mà từ bỏ sao? Hiển nhiên không có khả năng, nếu thực sự thả hổ về rừng thì về sau cũng không biết sẽ gây ra bao nhiêu phiền phức cho chính mình, cho nên tôi cắn răng, tiếp tục đuổi theo.

Cứ như vậy, hai người chúng tôi một trước một sau, mà đuổi thẳng ra khỏi cổng bệnh viện.

Bình Luận (0)
Comment