Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1482

Chương 1482 Chương 1482

Trước cổng bệnh viện có một con đường thẳng dài hơn 200m, bên cạnh là một công viên nhỏ và một khu dân cư, nhưng do tốc độ của con Mèo Yêu này luôn nhanh hơn tôi, cho nên ngay khi mắt thấy đối phương đang chạy càng lúc càng xa, còn bản thân sắp không thể đuổi kịp.

Nhìn thấy tình trạng này, tôi đang chuẩn bị cầu xin tiền bối tương trợ thì đúng lúc này, tôi lại bất ngờ phát hiện, ở ngay phía trước mặt có hai người đang hướng về bệnh viện đi tới.

Sau khi nương theo ánh đèn thì tôi đã có thể nhìn thấy rõ.

Hai người này không ai khác chính là lão Phong và Dương Tuyết.

Lúc này có lẽ hai người họ vừa mới đi ăn bữa khuya ở bên ngoài, thậm chí là vừa đi dạo vừa chơi đùa với nhau, cho nên hoàn toàn không có chú ý tới tôi và con Mèo Yêu kia đang lao ra khỏi bệnh viện.

Mà tôi nhìn thấy như vậy thì vội vàng la lớn: “Lão Phong, Dương Tuyết, mau chặn con yêu nghiệt đó lại!”

Hai người vốn đang trò chuyện với nhau thì đột nhiên nghe thấy giọng nói của tôi, cả hai đều theo bản năng ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy tôi và con Mèo Yêu kia đang lao về phía bọn họ.

Hai người họ cũng là những người trừ tà, cho nên vừa liếc mắt một cái là đã nhận ra con Mèo Yêu đang chạy về phía trước và tôi đang đuổi theo ở phía sau.

Sau đó, phản ứng của bọn họ cũng không chậm, lúc này cũng không lo tới chuyện chơi đùa nữa.

Dương Tuyết đột nhiên vận chuyển đạo khí rồi phóng về phía trước, chuẩn bị chặn con Mèo Yêu kia lại.

Thậm chí lão Phong còn không hề nghĩ ngợi mà vứt bỏ điện thoại ở trong tay, hai tay đột nhiên kết ấn, trong miệng cũng gầm nhẹ một tiếng: “Lâm binh đấu giả tất cả trận liệt tiến lên, bách hoa ấn!”

Vừa dứt lời, chú ấn ở trong tay của lão Phong đã chỉ về phía trước.

Trong khoảnh khắc, một cổ cương khí đột nhiên bộc phát từ trong thủ ấn của lão Phong, sau đó bắn thẳng về phía con Mèo Yêu đang chạy vội ở phía trước.

Còn con Mèo Yêu kia đột nhiên nhìn thấy lão Phong và Dương Tuyết chặn đường ở phía trước thì lập tức chuyển hướng chuẩn bị trèo qua hàng rào mà xông vào công viên nhỏ ở bên cạnh.

Kết quả là không đợi nó tới gần rào chắn, lão Phong đã đánh ra trận gió kia, dưới khoảng cách mười mét như vậy mà cũng đánh trúng con Mèo Yêu đang chạy trốn.

Mèo Yêu chỉ cảm thấy một cổ cương khí đánh úp lại, cũng không kịp làm ra phản ứng gì thì đã “Meo” một tiếng hét thảm, toàn bộ thân mình đã bị gió mạnh quật ngã xuống đất.

Mặc dù bản thân bị ăn đau, nhưng nó vẫn cắn răng nhanh chóng đứng dậy, muốn tiếp tục chạy trốn.

Kết quả là mới vừa đứng đậy thì Dương Tuyết đã giết tới.

Trong khoảng khắc Dương Tuyết đã giơ tay lên, một lá bùa vàng bắn ra, chỉ thẳng vào con Mèo Yêu kia...

*****

Dương Tuyết có kỹ thuật điều khiển bùa chú tốt nhất trong ba người chúng tôi.

Hơn nữa, lúc Độc đạo trưởng và sư phụ còn sống, bọn họ cũng từng khen ngợi kỹ thuật điều khiển bùa chú của Dương Tuyết rất lợi hại. Độc đạo trưởng đã từng nói, phóng mắt nhìn vào tất cả các giáo phái lớn trên giang hồ, chỉ sợ cũng không tìm ra mấy người trẻ tuổi xuất sắc giống như Dương Tuyết.

Cho nên hiện tại Mèo Yêu đã bị thương nặng, còn bị trúng một một chiêu đạo thuật không biết tên của lão Phong, như vậy thì nó còn có thể tránh được đòn công kích bằng bùa của Dương Tuyết sao?

Chỉ thấy sau khi bùa chú của Dương Tuyết được giải phóng và hóa thành một tia sáng màu vàng.

“Bang” một tiếng đã đập thẳng vào trán của con Mèo Yêu này.

Ngay sau đó, một tay của Dương Tuyết đã kết ra một đạo kiếm chỉ ấn, đồng thời trong miệng cũng khẽ kêu lên một tiếng: “Cấp tốc nghe lệnh, phá!”

Chú lệnh vừa ra, lá bùa vàng kia đã lóe lên một luộng ánh sáng trắng.

“Phanh” một tiếng bạo vang, một luồng sức mạnh từ trong bùa chú lập tức được phóng thích ngay tại chỗ, khiến cho con Mèo Yêu kia lại lần nữa phát ra từng trận kêu la thảm thiết.

Toàn bộ thân thể của nó cũng lập tức bị thổi bay ra xa hơn ba mét.

Lúc này, trên mặt của nó đầy máu, cho dù có vùng vẫy mấy lần nhưng vẫn không thể đứng dậy được.

Nhìn thấy vậy, tôi biết con Mèo Yêu này đã mất khả năng trốn thoát. Tiếp theo, chỉ có thể bị chúng tôi xâu xé mà thôi.

Tôi thở hổn hển, ôm bụng bước nhanh về phía trước.

Lão Phong và Dương Tuyết cũng đi tới vây quanh lại đây.

Chờ đến khi tôi đến chỗ của con Mèo Yêu, nó vẫn đang trừng cặp mắt mèo nhìn về phía chúng tôi, mặc dù thân bị trọng thương nhưng dáng vẻ vẫn tỏ ra cực kỳ thù địch với chúng tôi.

Sao đó tôi thở hổn hển nói: “Còn muốn giết tao sao? Mày đến giết tao đi? Giết cho tao xem đi?” Nói xong, tôi còn giơ chân đạp con Mèo Yêu này thêm một cái.

Nó giãy giụa một chút, trong miệng còn gầm lên một tiếng “Meoooo” đầy giận dữ, tỏ vẻ bất mãn…

Dương Tuyết nhìn thoáng qua Mèo Yêu, sau đó nói với tôi: “Đinh Phàm, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Tôi nhìn chằm chằm con Mèo Yêu ở dưới đất, đồng thời mở miệng nói: “Vừa rồi , nó đã giả làm y tá và muốn ám sát tôi. Nhưng kết quả là bị tôi phát hiện ra, sau đó chúng tôi lao vào đánh nhau, cưới cùng là đuổi tới nơi này...”

Tôi giải thích ngắn gọn quá trình.

Kết quả là vừa dứt lời, con Mèo Yêu kia còn hung ác nói với tôi: “Hừ, đều do tao quá sơ suất. Không, không có nghe lời của chị gái. Nếu không, nếu không thì làm sao mày còn có thể kiêu ngạo được như thế?”

Bình Luận (0)
Comment