Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1494

Chương 1494 Chương 1494

Cho nên sau khi nghe xong những lời này, trong lòng tôi cũng không nhịn được mà cảm thấy lo lắng.

Sau đó nghĩ thầm, chẳng lẽ có người muốn hại tôi sao?

Nhìn thấy tôi rời khỏi nhà, cho nên đã làm ra một bài vị Linh Thần tới để hại chết tôi sao?

Tôi trầm mặt, trong lúc nhất thời không nói chuyện.

Nhưng đúng lúc này, Lão Tần Gia lại trực tiếp chen ngang vào nói: “Tiểu Phàm, nếu đã là như vậy thì con cũng không cần lo lắng quá. Mời Linh Thần, nói trắng ra chính là mời quỷ tới cửa làm hộ vệ.

Hiện tại mặc dù lão Độc và lão Đinh không còn ở đây nữa, nhưng các con đều là những cao thủ trong thế hệ trẻ tuổi, nếu thực sự có ác Linh Thần gì đó thì cứ giết chết đối phương là được.

Vấn đề duy nhất bây giờ là, sau khi chúng ta rời đi là ai đã bí mật mời Linh Thần cho con?” Lão Tần Gia vừa nói xong.

Lão Phong đã nói một câu: “Sau khi ăn tối xong, chúng ta lập tức đi bắt cái tên Linh Thần kia, sau đó tìm ra kẻ làm phép, đến lúc đó sẽ làm người kia khổ sở không thôi!”

Lúc nói ra lời này, trên người của lão Phong đã tỏa ra sát khí, bộ dạng này hoàn toàn khác với lúc còn ở trong Bách Thảo Đường, khi xem bệnh cho bà lão kia.

Tôi hít sâu một hơi, chuyện đã tới nước này thì cũng chỉ có thể làm như thế.

Những người còn lại cũng gật đầu, tỏ ý đồng ý với đề xuất của Phong Tuyết Hàn.

Tuy nhiên, ngoại trừ chuyện liên quan đến bài vị kia thì điều khiến cho tôi cảm thấy đau đầu chính là chuyện liên quan đến bản ghi nhớ và video ở trên điện thoại di động của mình.

Tôi thấy đồ ăn vẫn chưa được bưng lên nên tiếp tục nói với mọi người: “Ngoài chuyện này ra, còn có một chuyện khác khiến tôi có chút không hiểu ra sao!”

“Có chuyện gì cứ nói ra đi!” Dương Tuyết tỏ ra rất dịu dàng.

Những người còn lại cũng nhìn về phía tôi.

Tôi cũng không chút do dự mà mở bản ghi nhớ ở trên điện thoại ra.

Sau đó nói với mọi người: “Vừa rồi, ở trên điện thoại của tôi đột nhiên xuất hiện một bản ghi nhớ nhắc nhở. Mọi người nhìn xem.”

Ngay khi mọi người nghe thấy “bản ghi nhớ” gì đó thì cũng lộ ra dáng vẻ bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, có chút không thể hiểu được.

Nhưng bọn họ vẫn lần lượt thò đầu tới để kiểm tra nội dung của bản ghi nhớ trên điện thoại di động của tôi.

Sau khi mọi người xem xong bản ghi nhớ này thì sắc mặt của nguyên một đám đều lộ ra vẻ kỳ quái, nhưng cũng không có ai vội vã bình luận.

Bộ dạng này cũng giống với tôi trước đó, nhìn thời gian được cài đặt của bản ghi nhớ, vân vân.

Cuối cùng, tôi lại mở đoạn video đã quay sẵn trước khi Vượt Âm...

Rồi nhìn đến cảnh bản thân đang ngồi ở trên ghế sofa hút thuốc và sau đó nghe thấy giọng nói của mình: “Gửi tôi của tương lai, cậu đã hoàn dương rồi đúng không?

Tất nhiên là tôi cũng tin bản thân mình có thể sống sót trở về. Nếu cậu đã mở đoạn video này thì có nghĩa là cậu đã hoàn thành nghi thức, cũng đã quên mất một số chuyện.

Vì để phòng ngừa vạn nhất, cho nên tôi đã quay lại video này. Hiện tại hãy để tôi kể cho tôi của tương lai một chuyện, tôi…”

Giống như lần trước, video đột nhiên không có âm thanh, lão Phong liên tục tăng âm lượng cho điện thoại di động.

Nhưng hoàn toàn không ích lợi gì. Phải đến hơn ba phút im lặng thì video mới trở lại bình thường.

“Được rồi, đây là toàn bộ quá trình sự việc, tôi của tương lai đã nhớ kỹ chưa?”

Video kết thúc…

Mọi người xem xong thì ai nấy cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc, trong mắt của nguyên một đám đều tràn đầy sự nghi ngờ và khó hiểu.

Thấy mọi người đã xem xong, tôi lại nói: “Vị Linh Thần kia không tính là gì. Câu hỏi lớn nhất ở trong lòng tôi lúc này chính là đoạn video này.

Người trong video này chắc chắn là tôi rồi, thời gian và địa điểm hoàn toàn không có vấn đề gì.

Chỉ là hiện tại tôi đang nghĩ xem, rốt cuộc thì việc tôi Vượt Âm là để hoàn thành loại nghi thức nào? Hơn nữa tôi của quá khứ muốn nhắc nhở tôi về chuyện gì, tại sao lúc đó lại quay video để phòng ngừa việc sau khi tôi hoàn dương sẽ quên mất chứ?

******

Trong video và bản ghi nhớ, một số từ và thông điệp rất quan trọng đã xuất hiện.

Những chữ được thay thế bằng ký hiệu “Hoàn thành nghi thức”, “Sau khi hoàn dương sẽ quên”, “cô ấy”, vân vân…. đều là những tin tức rất quan trọng.

Rốt cuộc thì việc tôi Vượt Âm là để tìm thân kiếm của tiền bối hay là vì để hoàn thành một nghi thức thần bí nào đó?

Tôi đã quên mất cái gì, còn “cô ấy” ở trong bản ghi nhớ tượng trưng cho ai?

Mà những từ được thay thế bằng ký hiệu có phải là tên của một người không?

Đủ thứ chuyện liên tục vướng mắc trong tâm trí tôi, nhưng bản thân lại không có một chút manh mối nào cả.

Càng thêm quan trọng hơn chính là trong đầu của tôi lại không có bất cứ đáp án hay ký ức nào, hiện tại ngay cả phương hướng để tìm ra câu trả lời cũng không có.

Sau khi mọi người nghe câu hỏi của tôi, không ai trả lời tôi ngay lập tức, như thể bọn họ cũng đang cố gắng nhớ lại vậy.

Mãi một lúc sau, mới nghe được Từ Lâm Tĩnh là người đầu tiên lên tiếng: “Chú Đinh, tôi nhớ trước khi chú Vượt Âm đã mời chúng tôi ăn cơm, nghĩa là chú đến âm phủ để tìm về một thứ, một thứ nào đó rất quan trọng.”

Bình Luận (0)
Comment