Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1499

Chương 1499 Chương 1499

Lão Tần Gia nhìn dòng chữ ở trên tấm bài vị rồi nói với tôi: “Nếu là do sư phụ của con tự mình khắc, vậy nó có nghĩa là sư phụ của con cũng biết đến chuyện này. Lúc con ở dưới đó, sư phụ có nói với con điều gì không?”

“Nói điều gì sao?” Tôi tự mình lẩm bẩm, nhớ lại mọi chuyện sau khi nhìn thấy sư phụ.

Nhưng sau khi nghĩ tới nghĩ lui thì cũng không có phát hiện ra điều gì, cuối cùng chỉ có thể mở miệng nói: “Không có. Lão Tần Gia có vấn đề gì sao?”

Lão Tần Gia vẫn cau mày lắc đầu, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Cứ như vậy, chúng tôi đứng ở trong phòng nhìn tấm bài vị này một lúc lâu.

Mãi một lúc sau, Lão Tần Gia mới mở miệng nói chuyện với tôi lần nữa: “Tiểu Phàm, tạm thời con cứ giữ tấm bài vị này đã, cũng đừng để người khác nhìn thấy, sau đó dùng bùa chú phong bế lại.

Bởi vì chuyện này có chút mâu thuẫn ở chỗ con lại chủ động để lại bản ghi nhớ. Cho nên mấy vấn đề này có thể không đơn giản như hiện tại chúng ta đang nghĩ.”

Nghe Lão Tần Gia nói xong, tôi gật đầu: “Cái này thì có thể. Lão Tần Gia, vừa rồi ông có nhắc tới sư phụ của con, có phải là ông đã nghĩ tới cái gì rồi không?”

Lão Tần Gia hít sâu một hơi, nói: “Ầy, khó mà nói được! Mặc dù tôi không hiểu lắm về việc mời Linh Thần.

Nhưng tôi cũng biết việc mời Linh Thần có tính nguy hại khá lớn, trước đây tôi còn cho rằng chính con là người mời vị Linh Thần này.

Nhưng sau đó tôi lại phát hiện chữ ở trên tấm bài vị này là do sư phụ của con viết lên.

Như vậy thì có khả năng, vị Linh Thần này là do con với sư phụ nhà con đã cùng nhau mời tới.

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, sư phụ của con là một người trừ tà của chính phái, cũng là một người tu hành chân chính.

Hơn nữa theo sự hiểu biết của tôi về ông ấy thì ông ấy là một người rất ngay thẳng, ông ấy không nên đi mời Linh Thần mới đúng, khiến tôi cảm thấy rất hoang mang…”

Lão Tần Gia nói ra nghi ngờ ở trong lòng của mình.

Lúc này Từ Lâm Tĩnh ở bên cạnh cũng mở miệng nói: “Đúng vậy, phần lớn những người mời Linh Thần là yêu đạo của tà giáo.

Hoặc chiếm đa số trong đó là dân cờ bạc và những người trên lưng đeo huyết hải thâm thù, mà bọn họ là những người vì muốn thay đổi vận mệnh của chính mình hoặc là tìm cách để báo thù.

Còn những người tu hành bình thường thì hầu như sẽ không bao giờ chạm vào Linh Thần mới đúng.”

Lão Tần Gia thở dài: “Đúng vậy! Chuyện này hiện tại cũng khiến tôi cảm thấy rất hoang mang, thật sự không biết lúc đó lão Đinh đã dựa vào ý nghĩ nào hay tình huống nào mà đi mời Linh Thần nữa.

Đúng rồi, Tiểu Tĩnh, chúng ta có thể tiễn vị Linh Thần này đi không?”

Mặc dù Từ Lâm Tĩnh là người nhỏ tuổi nhất nhưng cô ấy là đệ tử của phái Mao Sơn và thông thạo các loại bí thuật, cũng là người đã từng xem qua điển tịch và dã sử trong Đạo môn nhiều nhất.

Cho nên, sau khi Từ Lâm Tĩnh bị dò hỏi như vậy thì lắc đầu: “Hiện tại mà nói, ngoại trừ việc Linh Thần tự nguyện, nếu không thì không đưa đi được.

Đương nhiên, cũng có một cái biện pháp đơn giản và thô bạo, đó chính là trực tiếp giết chết cái tên Linh Thần này là được.”

Lão Tần Gia khẽ gật đầu: “Vậy thì càng kỳ lạ hơn. Nếu lão Đinh đã mời Linh Thần đến, vậy thì nếu muốn đuổi đối phương đi thì tại sao ông ấy không ra tay giết chết đối phương?

Chẳng lẽ vị Linh Thần này rất lợi hại, không thể đưa đi cũng không thể giết chết được, cho nên Tiểu Phàm nhất thiết phải đến Âm phủ để hoàn thành nghi thức nào đó thì mới có thể diệt trừ vị Linh Thần này?

Tuy nhiên làm sao Linh thần này lại có bản lĩnh như vậy, cần phải xuống Âm phủ để hoàn thành nghi thức?”

Lão Tần Gia liên tiếp nói ra mấy vấn đề, mỗi câu hỏi đều trúng đích và rất trực quan, mà mọi người nghe đến đó thì đều bắt đầu tự mình suy nghĩ.

Tuy nhiên, thực sự có quá ít manh mối. Hơn nữa hiện tại tất cả những gì hiện lên trong đầu chúng tôi đều do chính chúng tôi tự mình suy luận ra, hoàn toàn không có bất kỳ bằng chứng xác thực nào.

Cho nên nếu một phần suy luận ở trong đó là sai thì tất cả các liên tưởng và suy đoán đều có thể trở thành một sự sai lầm.

Mọi người thảo luận suốt một, hai giờ nhưng lại không có kết quả, nhưng mọi người lại có một điều, một cái quan điểm tương đối thống nhất.

Đó chính là tuyệt đối không thể thi triển thuật chiêu hồn để triệu hồi vị Linh Thần “Thi Muội” này trở về lần nữa.

Thỉnh thần thì dễ, đuổi thần mới khó.

Theo thời gian trôi qua, sắc trời cũng đang tối dần.

Bởi vì ngày mai còn phải đi học, cho nên Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh cũng dự định rời đi.

Cho nên lúc này, tôi và lão Phong đã tiễn hai cô gái tới nhà ga, Lão Tần Gia cũng đã quay trở lại lò hỏa táng.

Còn về những bản ghi nhớ, video trên điện thoại, Linh Thần ở trên bài vị thì vẫn chưa có câu trả lời trọn vẹn và vẫn còn vô số câu hỏi tràn ngập trong đầu của tôi.

Có lẽ bản thân tôi cũng sẽ không bao giờ tìm được câu trả lời cho câu hỏi này.

Thậm chí còn vĩnh viễn sẽ không biết được vị Linh Thần gọi là Thi Muội này là một sự tồn tại như thế nào, giữa tôi và cô ấy có mối liên hệ gì...

Bình Luận (0)
Comment