Thi Muội (Dịch Full)

Chương 151

Chương 151 Chương 151

Nhưng cậu ta đã bị hút tinh khí hơn một tháng rồi. Cho nên cậu ta sẽ bị mất mười năm tuổi thọ.

Haizz. Sống ít hơn mười năm còn tốt hơn là bị giảm thọ ba mươi năm.

Lý Đại Sơn làm ra chuyện sai lầm, phạm vào kiêng kị của người chết. Có thể giữ được một mạng, cũng coi như không tồi.

Chuyện của Lý Đại Sơn xem như đã được giải quyết, nhưng sau khi trải qua việc tối hôm qua, tôi càng quan tâm đến chuyện của Mộ Dung Ngôn và Chu Vận nhiều hơn.

Kí hiệu ác quỷ ba mắt tượng trưng cho điều gì? Ai đã hại Mộ Dung Ngôn và Chu Vận?

Là ai có bản lĩnh thông thiên, có thể phong ấn Chu Vận, còn có thể khống chế việc đi đầu thai chuyển thế của bọn họ.

Đủ thứ chuyện khiến tôi như chìm trong sương mù.

Tất cả những điều này dường như đã đạt tới một độ khó rất lớn, và nó hoàn toàn không phải là chuyện mà một đạo sĩ nhỏ bé mới vào nghề như tôi có thể giải quyết.

Tôi lộ ra một tia u buồn, cuối cùng vẫn nghĩ tới câu nói kia của Mộ Dung Ngôn.

Cô ấy nói tôi đừng quan tâm đến chuyện này, còn nói sau khi thương thế của cô ấy lành lại, liền sẽ nghĩ cách giải trừ âm hôn quỷ thuật, trả lại tự do cho tôi.

Tối hôm qua không có thời gian để suy nghĩ, hôm nay tôi mới có thể suy nghĩ kỹ càng.

Thời điểm Mộ Dung Ngôn kết âm hôn với tôi, là đang bị thương, thậm chí hiện tại thương thế của cô ấy còn chưa có lành.

Phải biết rằng một người mạnh mẽ như Mộ Dung Ngôn, đạo hạnh cũng không đơn giản như vậy, là ai có bản lĩnh làm cô ấy bị thương?

Hơn nữa, việc kỳ quái nhất chính là, Mộ Dung Ngôn cũng không phải là du hồn dã quỷ bình thường.

Nếu Mộ Dung Ngôn không đồng ý, cho dù thuật triệu hồn của sư phụ có lợi hại đi chăng nữa, cũng sẽ không thi triển được.

Nhưng Mộ Dung Ngôn đã cố tình đồng ý kết âm hôn cùng tôi, tình huống này là gì?

Chẳng lẽ âm hôn, có thể trợ giúp Mộ Dung Ngôn chữa thương?

Cho nên lúc ấy Mộ Dung Ngôn mới mượn lời kêu gọi của sư phụ, kết thân cùng tôi.

Sau đó lợi dụng đặc tính của đồng sinh đồng tử, lợi dụng mệnh nguyên của tôi, để chữa trị vết thương?

Nghĩ đến đây, tôi trực tiếp quay đầu nói với sư phụ: “Sư phụ, âm hôn quỷ thuật, một khi kết thành có phải sẽ đồng sinh cộng tử?”

Hai mắt của sư phụ đang lim dim, đột nhiên nghe tôi nhắc tới âm hôn quỷ thuật, bỗng nhiên hai mắt trợn tròn.

“Sao tự dưng lại hỏi chuyện này?” Biểu tình của sư phụ ngưng trọng, rốt cuộc vấn đề này có chút cấm kỵ.

“Con chỉ muốn hỏi một chút, sau khi kết âm hôn, còn có thể giải trừ không? Có phải còn có thể chia sẻ cho đối phương một ít mệnh nguyên của bản thân?” Tôi tiếp tục hỏi.

Sư phụ nghe tới đó đã trực tiếp đứng lên từ trên ghế bập bênh, nhưng sư phụ cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi.

Có lẽ sư phụ nhìn thấy vẻ mặt của tôi vô cùng nghiêm túc, cuối cùng sư phụ vẫn giải thích: “Âm hôn quỷ thuật là một thuật pháp cấm kỵ, sư phụ đã tự học được, thuật này không thể giải được. Còn chuyện sau khi hoàn thành, chắc chắn tính mạng của hai người sẽ có mối liên kết với nhau. Còn những cái khác, sư phụ cũng không biết.”

Nghe thấy sư phụ trả lời như vậy, tôi không khỏi hít một hơi thật sâu. Xem ra Mộ Dung Ngôn kết âm hôn cùng tôi, cũng có chỗ lợi, có thể nhanh chóng khôi phục vết thương.

Nhưng muốn cởi bỏ mối âm hôn này, cơ hồ là không có khả năng.

Nếu không thể, vậy thì về sau Mộ Dung Ngôn vẫn sẽ đồng sinh cộng tử cùng tôi, vẫn là vợ của tôi.

Cô vợ trẻ gặp nạn, sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn? Thậm chí cô ấy còn bị yêu nhân làm hại, vĩnh viễn không thể đi vào luân hồi.

Nếu đối phương là một yêu đạo hung ác, tôi là người trừ tà, hơn nữa việc này còn có quan hệ với vợ của mình, tôi tuyệt đối không thể khoanh tay ngồi nhìn.

Nhưng có một vấn đề rất thực tế, đó là đạo hạnh của tôi rất thấp.

Nếu tôi thật sự muốn trợ giúp Mộ Dung Ngôn, giúp cô ấy báo thù, tôi nhất định phải đề cao sức mạnh của mình, bằng không hết thảy đều uổng phí.

Nghĩ vậy, trong lúc nhất thời tôi lộ ra trầm mặc.

Sau đó tôi còn hỏi sư phụ, làm thế nào mới có thể đề cao đạo hạnh.

Ông cảm thấy đồ đệ của mình hôm nay rất kỳ quái, nhưng vẫn rất kiên nhẫn trả lời câu hỏi của tôi.

Nói chung trong nghề này, muốn trong một thời gian ngắn nâng cao thực lực, ngoại trừ thiên phú, thì thứ quan trọng nhất chính là rèn luyện.

Nói xong những điều này, sư phụ hỏi tôi sao lại hỏi về những thứ này.

Tôi chỉ cười nhẹ cũng không nói gì.

Chỉ nói hiện tại tôi đã là người trừ tà, chỉ muốn toàn tâm toàn ý làm cho thật tốt.

Nhưng sư phụ nào biết, tôi thật ra là muốn trợ giúp Mộ Dung Ngôn.

Tôi muốn giúp cô ấy báo thù, tôi muốn vén bức màn bí mật về ác quỷ ba mắt và tìm ra kẻ đã làm Mộ Dung Ngôn và Chu Vận vĩnh viễn không thể đầu thai.

Bình Luận (0)
Comment