Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1519

Chương 1519 Chương 1519

Sau khi xác định được vị trí của Nhị Thập Tứ Sơn trong Thập Nhị Cung của vị trí Bát Quái rồi lại thông qua kim đồng hồ của la bàn để xác định vị trí tương ứng với các ngôi sao ở trên bầu trời.

Sau đó lại tham chiếu với sơn thế sơn hình và cách cục của phong thủy ở trước mặt là có thể xác định được vị trí của Thiên Tinh, quá trình này có thể nói là khá phức tạp và kiến thức phong thủy được vận dụng ở trong đó cũng khá thâm ảo.

Trước kia tôi có nghe sư phụ nói, điều khó khăn nhất trong việc định vị Thiên Tinh là gặp phải từ trường ở xung quanh.

Bởi vì có liên quan đến từ trường, cho nên la bàn Phong Thủy không thể xác định được bất cứ phương hướng nào.

Vậy thì chỉ có thể dựa vào ánh mắt của thầy Phong Thủy để định vị, những thầy phong thủy đạt đến loại cảnh giới này đều sẽ là những cao thủ phong thủy hàng đầu.

Có một câu gọi là: Thập Nhị Cung của Bát Quái đều ở trong lòng bàn tay, mà cái câu này thì được dùng để miêu tả thầy phong thủy đứng đầu.

Loại thầy phong Thủy này chỉ cần mở năm ngón tay ra là đã có thể xem như là một la bàn Phong Thủy, có thể nói là cực kỳ khủng bố, nhưng một sự tồn tại như vậy đương nhiên là chúng tôi chưa từng được tận mắt gặp qua.

Bây giờ Lão Tần Gia có thể xác định được vị trí Thiên Tinh trong vòng ba giờ cũng đã là một chuyện cực kỳ phi thường rồi.

Cho nên tôi lộ ra vẻ mặt trông rất hưng phấn: "Lão Tần Gia, ở đây ông là người có thẩm quyền nhất trong phong thủy. Nếu đã định vị thành công thì tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì."

"Đúng rồi đó sư bá, chúng ta trở về nghỉ ngơi đi!" Lão phong cũng mở miệng nói.

Còn Lão Tần Gia dường như cũng có cảm giác thành tựu, bởi vì trước đó ở bên cạnh ông ấy là sư phụ của tôi và Độc đạo trưởng, mà hai vị sư phụ này đều nghiền áp Lão Tần Gia về mọi mặt, cho nên mỗi khi Lão Tần Gia đứng ở trước mặt bọn họ cũng sẽ trở thành một người không nổi bật.

Nhưng hiện tại thì khác, Lão Tần Gia đã làm chủ lực, mặc dù thời gian có hơi lâu một chút nhưng chuyện này vẫn khiến ông ấy cảm thấy khá là vui vẻ, cho nên ông ấy hơi gập đầu rồi nói: “Được.”

Nói xong thì lại mở miệng nói với cha con nhà họ Nhậm: "Nhậm tiên sinh, công việc của tối nay cũng sắp xong rồi, hai người có thể trở về nghỉ ngơi, chờ tới ngày mai chúng ta lại đi lên đỉnh núi kiểm tra địa thế của phong thủy. Chậm nhất là buổi chiều, là có thể đoán được địa thế phong thủy hiện tại đã biến hóa như thế nào."

Cha con nhà họ Nhâm đều là người làm kinh doanh, mặc dù bọn họ hoàn toàn nghe không hiểu kiến thức chuyên môn về phong thủy, nhưng sau khi thấy chúng tôi lại định vị, lại xem ngôi sao ở trên bầu trời thì có niềm tin rất lớn vào chúng tôi, bây giờ nghe Lão Tần Gia nói như vậy thì lập tức gật đầu, sau đó liên tục nói lời cảm ơn.

Kế tiếp, chúng tôi xoay người rồi đi về phía đống lửa trại, mà đêm nay, chúng tôi cũng chỉ có thể ở chỗ này ăn ngủ ngoài trời.

Sau khi quay trở lại đống lửa trại, tôi thấy con hồ ly nhỏ kia đang ngủ ở trong một góc, ngay khi thấy chúng tôi trở về thì cũng híp nửa con mắt lại, sau đó liếc nhìn chúng tôi một cái rồi tiếp tục ngủ, cũng không thèm để ý đến chúng tôi nữa.

Còn chúng tôi ngồi ở bên đống lửa trại uống chút nước, trò chuyện một lúc rồi chia nhau ra tìm chỗ nằm xuống.

Lúc này trời đã khuya lắm rồi, hơn nữa mọi người đi xe đã mệt mỏi, lại phải lăn lộn lâu như vậy cho nên đã sớm mệt đến mức không chịu nổi nữa.

Cho dù lúc này ở trên núi có rất nhiều muỗi, mà dầu thơm đuổi muỗi cũng không có quá nhiều tác dụng, nhưng mọi người vẫn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Mọi chuyện đều bình thường, có thể nói là cực kỳ thuận lợi. Chỉ cần chờ đến bình minh là sẽ hoàn thành những bước cuối cùng, nhưng điều khiến chúng tôi không bao giờ ngờ tới, đêm nay chung quy lại là một đêm không ngủ được.

Ngay tại lúc chúng tôi ngủ chưa được bao lâu, giọng nói mơ màng của Hồ Mỹ đã đánh thức tôi dậy.

“Đinh Phàm, Đinh Phàm…”

Tôi mơ màng nghe thấy Hồ Mỹ gọi tên mình thì chậm rãi mở mắt ra.

Nhưng vừa mở mắt ra thì đã nhìn thấy Hồ Mỹ đang đứng bên cạnh mình, hiện tại cô ấy đã biến thành hình dạng con người, mở to hai mắt và đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Lúc này tôi đang cảm thấy mông lung và rất buồn ngủ, có chút không kiên nhẫn liền muốn mở miệng nói chuyện.

Nhưng ai ngờ, Hồ Mỹ đã lập tức che miệng của tôi lại, sau đó dùng thanh âm rất nhỏ mà nói với tôi: “Đừng nói chuyện, anh mau nhìn sang bên kia đi.”

Nói xong, Hồ Mỹ quay đầu nhìn vào một hướng.

Nghe đến đây, tôi theo bản năng sửng sốt một chút.

Bởi vì trong ngữ điệu của Hồ Mỹ, tôi có thể cảm nhận được sự nguy hiểm, cả người cũng lập tức lấy lại sự tỉnh táo không ít, đồng thời cũng theo đầu của Hồ Mỹ mà nhìn về phương hướng đó.

Thông qua những khoảng trống trong bụi cây, cùng với sự trợ giúp của ánh trăng trên bầu trời.

Tôi phát hiện ở phía đối diện của cái hồ nhỏ, lúc này có rất nhiều bóng đen đang nhảy lên nhảy xuống ở trên tảng đá, bởi vì khoảng cách quá xa cho nên tôi không thấy rõ đó là gì, nhưng nó lại khiến cho người ta có một loại cảm giác đó là một nhóm khỉ hoang dã, hoặc là một nhóm sinh vật giống với loài vượn.

Bình Luận (0)
Comment