Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1520

Chương 1520 Chương 1520

Nhưng nếu thứ ở nơi đó chỉ là một đám khỉ thì Hồ Mỹ cũng sẽ không khẩn trưởng đến như vậy.

Tôi cau mày, hạ thấp giọng hỏi:“Những thứ kia là gì vậy?”

Hồ Mỹ nghe vậy thì lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, đồng thời lắc đầu nói: “Không biết, nhưng tuyệt đối không phải là thứ tốt lành gì.

Hơn nữa, dường như bọn họ đã phát hiện ra chúng ta, còn lộ ra bộ dạng cảm thấy rất hứng thú đối với chúng ta nữa.”

“Chẳng lẽ, những thứ đó là một đám yêu vật?" Sắc mặt của tôi lập tức tối sầm lại, đồng thời bắt đầu tiếp tục quan sát tình hình ở bên kia hồ nhỏ.

"Có khả năng này, anh mau đi đánh thức bọn họ dậy, còn tôi thì sẽ đi qua đó kiểm tra…”

Vừa dứt lời, cũng không chờ tôi kịp trả lời thì Hồ Mỹ đã lắc mình huyễn hóa ra bản thể, sau đó lại lắc mình một cái rồi lập tức lao vào bụi cây gần đó.

Sau khi Hồ Mỹ rời đi, tôi lại cẩn thận quan sát những bóng đen đó, số lượng của chúng nó càng ngày càng nhiều.

Lúc này dường như đã tụ tập hơn mời mấy bóng dáng ở phía bên kia hồ. Hơn nữa, sau khi bọn chúng xuất hiện đều nhìn sang phía bên này của chúng tôi.

Thậm chí còn chỉ chỉ trỏ trỏ về phía bên này của chúng tôi, thỉnh thoảng phát ra những âm thanh “chi chi chi” kỳ lạ, khiến cho tôi có cảm giác như chúng nó đang thảo luận điều gì đó.

Trực giác của người trừ tà mách bảo cho tôi biết, đây không phải là chuyện tốt lành gì, cho nên tôi cũng không dám chậm trễ mà nhanh chóng đi tới bên cạnh Lão Tần Gia và lão Phong, sau đó đánh thức hai người bọn họ dậy.

Lão Phong và Lão Tần Gia bị đánh thức thì đều có chút ngơ ngác, nhưng tôi đã nhanh chóng giải thích tình hình hiện tại cho hai người họ nghe.

Mà hai người họ nghe xong thì sắc mặt cũng không khỏi thay đổi, sau đó cũng bắt đầu quan sát tình hình ở phía đối diện.

Tiếp theo, tôi lại đánh thức cha con nhà họ Nhậm, hai cha con nhà này bị tôi đánh thức thì cũng rơi vào trạng thái ngơ ngác không hiểu gì.

Nhưng tôi chỉ nói cho bọn họ biết là hiện tại đã xuất hiện một biến cố, cho nên yêu cầu bọn họ đừng ngủ nữa, mà hai người họ vừa nghe xong thì đều có chút mơ hồ, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Về phần chúng tôi thì cũng đã lấy thuốc mở thiên nhãn ra và bôi lên mí mắt, ngay khi cảm giác lạnh băng xuất hiện, Thiên Nhãn cũng lập tức được mở ra.

Đêm tối đột nhiên trở nên rõ ràng hơn, ngay khi chúng tôi một lần nữa phóng mắt nhìn về phía bên kia của hồ nhỏ.

Cuối cùng thì chúng tôi cũng đã nhìn thấy rõ ràng những thứ giống như khỉ đó là gì, chỉ thấy những vật đó có kích thước bằng một đứa trẻ ba tuổi, toàn thân gầy còm có màu đỏ nhưng cái đầu thì lại cực kỳ to, ngũ quan dữ tợn cùng với cái miệng có hàm răng sắc bén, bọn chúng có thể đứng thẳng, nhưng chủ yếu là bò.

Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, ba người chúng tôi đều vô thức mà hít vào một hơi khí lạnh.

“Mẹ nó, mấy thứ này là cái gì vậy?” Tôi có chút kinh ngạc.

"Tại sao bộ dáng lại giống với đám quỷ anh vậy?” Lão Tần Gia cũng nhíu mày nói.

Nhưng Phong Tuyết Hàn ở một bên thì lại lắc đầu nói: “Chúng nó đều có thực thể, cho nên không phải là quỷ anh. Nhưng nhìn dáng vẻ này hẳn là một loại tà vật nào đó…”

*****

Mặc dù không biết thứ ở phía bên kia hồ nhỏ là gì, nhưng tôi lại khá đồng ý với những gì mà lão Phong nói.

Toàn thân của chúng nó gầy còm và đỏ như máu, miệng to đầy răng nanh và một bộ móng vuốt sắc nhọn, thậm chí còn xuất hiện thành đàn ở trong ngọn núi già này, cho nên đây chắc chắn không phải là thứ tốt lành gì.

Nhưng để nói đây là thứ âm sát tà vật gì thì trước mắt tôi không cảm nhận được bất cứ âm sát yêu khí nào, cho nên tôi chỉ nhìn chằm chằm về phía đối diện của hồ nhỏ này và tiếp tục quan sát.

Mặc dù trình độ phong thủy của Lão Tần Gia cao hơn tôi và lão Phong nhưng về phương diện đuổi yêu bắt quỷ thì lại không bằng.

Cho nên lúc này ông ấy cau mày nói: "Tiểu Phàm, Tiểu Phong, bây giờ chúng ta nên làm gì?"

"Lão Tần Gia, tạm thời không cần vội, Tiểu Mỹ đã đi qua đó để tìm hiểu tình hình, một lát nữa sẽ lập tức quay trở về, cho nên chúng ta cứ đợi thêm một lát nữa đã.” Tôi mở miệng nói, đồng thời cũng cảnh giác với xung quanh.

Đúng lúc này hai cha con nhà họ Nhậm đi tới, trên mặt lộ vẻ có chút không hiểu ra sao, cũng không nhìn thấy cái gì.

Bởi vì bọn họ không thể mở Thiên Nhãn, cho nên không thể nhìn thấy tình huống thực tế ở phía đối diện, cùng lắm chỉ có thể nhìn thấy một số bóng đen giống như trẻ con.

Cho nên Nhậm Bảo đã mở miệng hỏi: “Ba vị đạo trưởng, đó là gì vậy? Có phải là một đám khỉ hoang không?”

“Không phải, tạm thời còn chưa biết thứ đó là gì, nhưng chắc chắn không phải là thứ tốt lành gì, cho nên vì để phòng ngừa vạn nhất, hai vị phải theo sát chúng tôi.” Tôi nghiêm túc nói.

Hai cha con nhà họ Nhậm nghe tôi nói xong thì cũng không nhịn được mà lộ ra sắc mặt hoảng sợ và căng thẳng.

Cứ như vậy, chúng tôi đã mượn nhờ sự che phủ của bụi cây ở nơi này để quan sát một hồi lâu.

Mà lúc này, ở bên trong bụi cây gần đó đột nhiên chớp động khiến cho tất cả chúng tôi đều giật cả mình, đồng thời vội vàng quay đầu lại nhìn.

Bình Luận (0)
Comment