Tôi cảm thấy sau khi cơ thể của tôi thiết lập mối liên hệ với một vị Hồ tiên khác, một con hồ ly khác được hội tụ từ sương mù của cây nhang ngắn lại nhào về phía tôi một lần nữa.
Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã tới cực hạn.
Tôi chỉ cảm thấy sau lưng ớn lạnh, trong cơ thể của mình lại có thêm một cổ lực lượng khác xâm nhập vào.
Trong lúc nhất thời, tôi chỉ cảm thấy chính mình như một quả bóng bay được thổi phồng lên, cảm giác đó rất không thoải mái, như thế muốn nổ tung vậy, cực kỳ khó chịu.
Mặc dù chính mình không có khả năng khống chế cơ thể nhưng nó vẫn khiến tôi cảm thấy rất khó chịu, như thể toàn bộ cơ thể tôi đang bị xé nát vậy.
Lúc này, Hồ Lục Gia đột nhiên nói chuyện với tôi ở trong cơ thể: “Xuất mã, cậu kiên trì một chút.”
Vừa nói xong, bên tai tôi cũng vang lên giọng nói của Hồ Thất Nãi: “Anh Lục, là Quỷ Tam Nguyên sao?”
“Đúng vậy, thậm chí lần này đã gặp được chính bản thể của ông ta, chỉ bằng một mình anh thì không phải là đối thủ của ông ta, cho nên chúng ta phải liên thủ và mang đám người xuất mã rời khỏi nơi này, bảo đảm sự an toàn cho bọn họ trước rồi nói tiếp.”
Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi đang ở trong cơ thể của tôi nói chuyện với nhau, ngoại trừ tôi ra thì không có một ai có thể nghe thấy được.
Mà Hồ Mỹ ở bên cạnh tôi cũng phát hiện ra Hồ Thất Nãi đang ở trên người tôi, cho nên cô ấy lại lần nữa tỏ ra cung kính và vui mừng hét lên: "Thất Nãi."
Ngay sau đó, Hồ Thất Nãi khống chế cơ thể tôi, nhìn thoáng qua Hồ Mỹ một cái rồi nói: "Tiểu Mỹ ngoan, lát nữa mở được đường rồi thì không được ham chiến mà phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.”
"Tiểu Mỹ tuân lệnh." Hồ Mỹ trả lời rất dứt khoát.
Bởi vì tình thế vừa xem là hiểu ngay, đối thủ của chúng tôi chính là Quỷ Tam Nguyên, mà tên yêu đạo này đã thành danh từ sớm trong giang hồ và thực lực rất cường đại, cho nên chỉ bằng mấy tên tiểu bối chúng tôi, thì đúng là không phải đối thủ của ông ta.
Cho dù Hồ Thất Nãi và Hồ Lục Gia có dùng chân thân để gặp ông ta thì bọn họ cũng chưa chắc có thể thắng được.
Dưới tình huống như vậy, chúng tôi chỉ có thể vừa đánh vừa lui mà thôi.
Về phần giết chết Quỷ Tam Nguyên sao?
Có vẻ hơi khó khăn nhưng không phải là không cơ hội, chỉ là nếu làm như vậy thì cái giá phải trả sẽ hơi cao.
Ngay lúc chúng tôi ở phía bên này bắt đầu triển khai bố trí.
Quỷ Tam Nguyên vẫn luôn im lặng hồi lâu lại lần nữa mở miệng nói: “Các người có ổn hay không vậy? Bần đạo đã chờ mấy người rất lâu rồi đấy? Đúng rồi, lát nữa phải dùng hết sức lực chứ đừng nương tay đó! Bần đạo đã im hơi lặng tiếng được một thời gian rồi, cho nên đêm nay cũng phải nhường cho bần đạo hoạt động gân cốt một chút.”
Trong khi nói, Quỷ Tam Nguyên đã bắt đầu tiến về phía trước, trên gương mặt của ông ta cũng hiện lên dáng vẻ vô cùng bình tĩnh.
Như thể ở trong mắt của ông ta, đám người chúng tôi đây, ngay cả những người đang lăn khiếu ở trên người tôi là Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi cũng chỉ có như thế, giống như đám người chúng tôi chỉ có thể làm mấy cái bao cát để ông ta luyện tập vậy.
Hồ Lục Gia nghe đến đó thì lập tức nổi giận ngay tại chỗ: "Quỷ Tam Nguyên, ông đúng là cuồng vọng quá rồi!"
"Anh Lục, đừng nhiều lời với ông ta làm gì nữa, anh em chúng ta cùng nhau liên thủ, coi như không có chân thân ở đây, cũng chưa chắc không thể giết ông ta!” Hồ Thất Nãi cũng cảm thấy tức giận.
“Ha ha ha! Không tồi, thứ mà bần đạo muốn chính là loại phẫn nộ này. Đến đây đi! Để bần đạo xem Hồ tộc nhà các vị có thể làm ra thủ đoạn gì,...”
Nói xong, cơ thể của Quỷ Tam Nguyên đột nhiên run lên. Một luồng khí âm sát cường đại đột nhiên bùng nổ mà ra từ cơ thể của ông ta.
Ngay sau đó, Quỷ Tam Nguyên xòe lòng bàn tay ra. Một cây gai sắt màu đen trượt thẳng từ trong tay áo của ông ta ra ngoài.
Đồng thời, chỉ thấy tên Quỷ Tam Nguyên này cầm cây gai sắt màu đen đó lao về phía tôi, tốc độ của ông ta cực kỳ nhanh, mà ở bên trong đó còn ẩn chưa một cỗ khí tức âm sát cực kỳ cường hãn.
Về phần Trương Tử Đào ở phía sau ông ta cũng gầm nhẹ một tiếng: “Quỷ nô, xé xác chúng nó cho tao!”
Vừa dứt lời, bảy nữ quỷ áo trắng ở xung quanh đang vây khốn chúng tôi lập tức giơ lợi trảo lên, trong miệng cũng phát ra một tiếng “A” rít gào rồi vọt về phía chúng tôi.
Lão Phong, Hồ Mỹ và Phong ca thấy vậy thì sắc mặt của bọn họ cũng lập tức tối sầm lại, đồng thời nguyên một đám cũng lần lượt vận khí để ra tay.
Cuộc chiến hết sức căng thẳng, nhưng trận đối mặt này lại là chân thân và thật thể của Quỷ Tam Nguyên sau khi vết thương đã khỏi hẳn.
Mặc dù bản thân tôi không thể đích thân ra tay nhưng bản thân tôi vẫn phải gánh chịu những tác dụng phụ sau khi Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi nhập thân gây ra.
Tôi kiên trì càng lâu thì thời gian mà bọn họ nhập thân cũng càng lâu.
Nếu ý chí của tôi không đủ kiên định và mất đi sức lực thì Hồ Thất Nãi có khả năng sẽ không thể lăn khiếu được tôi.
Nếu bà ấy cưỡng ép muốn lăn khiếu, vậy đối với cơ thể của tôi mà nói sẽ là một đòn đả kích mang tính chất hủy diệt.