Nếu như Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi đều không thể chống cự được và không thể trợ giúp tôi thoát khốn.
Nếu đổi lại là bản thân tôi, chỉ sợ là bản thân sẽ chết càng nhanh hơn.
Trong nháy mắt này, tâm lý của tôi đã dâng lên một loại cảm giác mặc cho số phận và tuyệt vọng.
Nhưng điều tôi không ngờ là đúng lúc tôi tưởng chiếc gai đen đó sẽ đâm vào cơ thể và giết chết tôi.
Hồ Thất Nãi vốn đang ở trong cơ thể tôi đột nhiên rời khỏi cơ thể và trực tiếp tách khỏi cơ thể tôi.
Phương hướng mà bà ấy rời đi là đi về phía trước chứ không phải lùi lại.
Mặc dù chỉ là một đạo hư ảnh nhưng đó lại là nguyên thần của Hồ Thất Nãi, thuộc về một loại lực lượng của thân thể.
Ngay khi bà ấy tách khỏi cơ thể tôi, bà ấy đã ở ngay trước mặt tôi.
Sau đó hình thành một tấm chắn hình người, một đôi lợi trảo sắc nhọn giơ lên tóm lấy chiếc gai đen do Quỷ Tam Nguyên đâm tới.
Nhưng Hồ Thất Nãi làm như vậy là cực kỳ nguy hiểm, bởi vì nếu nguyên thần của bà ấy bị thương, vết thương này sẽ gấp mấy lần vết thương trên cơ thể, thậm chí có thể gây tử vong.
Cùng lúc đó, Hồ Lục Gia cũng nhanh chóng khống chế cơ thể tôi rồi đột ngột lùi lại phía sau.
Một chặn một lui này cư nhiên đã khiến tôi một người đang bị mắc kẹt trong tình huống tử vong, thoát khỏi nguy hiểm ngay lập tức.
Trong khoảnh khắc, tôi có một loại kích động sống sót sau tai nạn.
Nhưng cái tên Quỷ Tam Nguyên đang cầm gai đen kia lại lộ ra vẻ mặt vô cùng bất mãn.
Ông ta nhìn về phía hư ảnh của Hồ Thất Nãi ở trước mặt, có chút nổi giận nói: "Con hồ ly chết tiệt kia, xem mày có thể bảo vệ thằng nhóc kia được bao lâu!"
Giọng điệu của Quỷ Tam Nguyên cuối cùng cũng trở nên dữ tợn.
Hơn nữa vừa nói ra lời này, ông ta lại dùng thêm sức lực mà đẩy tay về phía trước khiến cho chiếc gai đen ở trong tay của ông ta đâm thẳng về phía trước, cho dù Hồ Thất Nãi có ra sức ngăn cản thì cũng khó có thể ngăn cản được.
Kết quả là chiếc gai sắt đen đã đâm thẳng vào nguyên thần của Hồ Thất Nãi.
Đồng thời, hư ảnh của Hồ Thất Nãi đột nhiên chớp động một chút, sau đó “Phanh” một tiếng liền phát nổ và hóa thành một làn sương khói.
Hồ Lục Gia đang điều khiển cơ thể của tôi thấy vậy, sắc mặt của ông ấy lập tức thay đổi.
“Thất Muội!”
Tôi thấy vậy thì cũng có chút hoảng sợ: “Thất, Thất Nãi…”
Nhưng thanh âm của tôi chỉ có thể vang vọng trong ý thức của tôi, còn người ngoài không có cách nào nghe được.
Cùng lúc đó, tại miếu Thành Hoàng ở thị trấn Thanh Thạch, Hồ Thất Nãi đột nhiên mở hai mắt ra, đồng thời “Phụt” một tiếng, một ngụm máu tươi lập tức phun ở trên mặt đất, hai mắt vừa lật đã trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Hồ Lục Gia vẫn tiếp tục khống chế thân thể và ổn định thân hình của tôi.
Sau đó ông ấy hung tợn nhìn chằm chằm vào Quỷ Tam Nguyên, tức giận nói: "Quỷ Tam Nguyên, dám làm thương tổn nguyên thần của Thất Muội nhà tao. Tao với mày thế bất lưỡng lập!”
(*) Thế bất lưỡng lập: Hai bên đối nghịch không thể cùng lúc tồn tại.
Nhưng Quỷ Tam Nguyên lại lộ ra nụ cười khinh miệt rồi nói: "Chỉ bằng ông? Không biết tự lượng sức mình!"
Nói xong, Quỷ Tam Nguyên đang muốn tiếp tục tấn công tôi và Hồ Lục Gia.
Nhưng Trương Tử Đào ở phía xa, lại lần nữa hô to một tiếng: "Quỷ Tam Nguyên, mẹ nó, ông đang làm cái quái gì vậy? Tại sao còn chưa tới cứu tôi nữa, tôi mà có sơ xuất gì thì cha nuôi của tôi sẽ giết chết ông.”
Nghe đến đó, Quỷ Tam Nguyên cau mày, trong lòng có chút không vui.
Nhưng vì áp lực bức bách cho nên ông ta chỉ có thể quay đầu lại nhìn xung quanh.
Sau đó phát hiện Trương Tử Đào hiện đang bị đám người Phong ca vây công, còn ở trong tay của Trương Tử Đào lại có thêm một lá cờ nữa.
Đây là một lá cờ màu đỏ, mỗi một lần huy động đều sẽ tỏa ra mùi máu tanh.
Đây hẳn là một kiện bảo vật tà ác, uy lực của nó cũng khá mạnh mẽ.
Nếu không thì chỉ với chút đạo hạnh này của Trương Tử Đào thì đã sớm bị ba người lão Phong giết chết rất nhiều lần rồi.
Khi Quỷ Tam Nguyên nhìn thấy điều này, sắc mặt của ông ta lập tức tối sầm lại.
Mặc dù việc giết chết tôi rất quan trọng, nhưng bảo vệ Trương Tử Đào cũng quan trọng không kém.
Sau này nếu muốn giết chết tôi thì vẫn còn cơ hội khác, nhưng nếu để Trương Tử Đào xảy ra chuyện thì đừng nói đến việc giết chết tôi, cái vị cấp cao của Mắt Quỷ kia, cha nuôi của Trương Tử Đào sẽ rất tức giận, sớm muộn gì đối phương cũng sẽ tìm đến Quỷ Tam Nguyên gây phiền phức.
Hơn nữa thân là yêu đạo của tà giáo, nếu chẳng may bị người tới gây phiền phức thì kết quả cuối cùng e là hồn phi phách tán, thân tử đạo tiêu.
Huống chi Quỷ Tam Nguyên đã trà trộn ở trong giang hồ nhiều năm như vậy rồi, cho nên rất nhanh ông ta đã đưa ra sự lựa chọn chính xác nhất.
Sau đó ông ta lập tức từ bỏ việc tiếp tục đuổi giết một tên đã được Hồ tiên nhập thân là tôi đây mà xoay người đi trợ giúp cho Trương Tử Đào.
Hồ Lục Gia thấy thế, đồng tử của ông ấy đột nhiên giãn ra đồng thời cũng biết đây là một cơ hội tốt.
Bởi vì vừa rồi mặc dù ông ấy và Hồ Thất Nãi liên thủ với nhau, nhưng vẫn đánh không lại cái tên Quỷ Tam Nguyên này, nếu ở chỗ này chỉ có một mình ông ấy thì chỉ có thể chờ chết, mà hiện tại đúng là cơ hội tốt để đưa tôi rời khỏi đây.