Sau đó bản thân nó lấy tôi làm trung tâm, đồng thời xuất hiện một cổ cảm giác đè nén cực kỳ mãnh liệt.
Mà cỗ cảm giác đè nén cực kỳ mãnh liệt này có sự ảnh hưởng nhất định đối với dạng tồn tại là hồn phách.
Sau khi Phong ca cảm nhận được khí tức của Hỏa Thiên khí thì cũng theo bản năng lùi lại phía sau hai bước, bởi vì loại thuộc tính áp chế kia khiến anh ấy cảm thấy rất khó chịu.
Hơn nữa, anh ấy cũng mơ hồ nhận thấy được, sau khi tôi vận chuyển loại công pháp này, tròng mắt của tôi cũng bắt đầu nhanh chóng sưng huyết, sau đó trở nên đỏ như máu.
Sau khi vận chuyển Hỏa Thiên khí, thực lực của tôi cũng đã được tăng lên rất nhiều lần, trực tiếp đạt tới cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong.
Như cho dù có như thế, bản thân tôi vẫn không thể đối kháng và địch lại cái tên Quỷ Tam Nguyên này.
Nhưng điều mà tôi muốn làm cũng không phải là đánh bại Quỷ Tam Nguyên, mà là nhổ hai lá cờ kia ra để giải cứu Hồ Mỹ, cho nên tôi điên cuồng vận chuyển Hỏa Thiên khí, sau đó lại lần nữa nhắm về phía hai lá cờ kia.
Trong phút chốc, cỗ khí đen cường lực kia lại lần nữa chấn động mà đến, cỗ cương khí mãnh liệt này muốn hất văng tôi đi.
Thế nhưng lần này, nó lại không được như ý nguyện, bởi vì tôi đã dựa vào đạo khí đặc biệt của Hỏa Thiên công mà chống lại hai lá cờ Quỷ Quái đang tản ra cương khí kia.
Sau đó tôi đột nhiên duỗi tay ra và nắm lấy hai lá cờ Quỷ Quái này.
Đồng thời tôi cũng có thể cảm nhận rõ ràng, ở bên trong hai lá cờ này đang tản mát ra một luồng sức mạnh âm hàn cực kỳ mãnh liệt.
Loại khí tức này sinh ra bài xích với tôi và muốn hất văng tôi ra, nhưng dưới sự áp chế của Hỏa Thiên khí thì nó đã không thể làm được ...
Quỷ Tam Nguyên ở phía xa nhìn thấy như vậy, trên gương mặt vốn đang mang vẻ đắc ý, nhưng giờ phút này lại lộ ra vẻ mặt tràn đầy sự khiếp sợ, trong mắt cũng tràn đầy không thể tin được.
"Cái này, cái này, sao có thể? Cậu ta, tu vi của cậu ta chỉ mới đạt tới Đạo Quân, tại sao lại có thể khắc chế được sức mạnh âm sát vô cùng mãnh liệt do hai lá cờ “Quỷ Quái” kia tản mát ra chứ?
Quỷ Tam Nguyên lẩm bẩm một mình, lộ ra bộ dáng có vẻ hơi khó tin.
Còn tôi thì vẫn ôm chặt lấy cột cờ và nói với Hồ Mỹ sắp mất đi ý thức: "Tiểu Mỹ, cô có thể nhịn được!”
Nói xong, trong miệng của tôi lập tức phát ra một tiếng bạo rống: "Lên cho tôi!”
Vừa dứt lời, hai tay của tôi đột nhiên dùng sức, sau đó quả thực là đã rút hai lá cờ “Quỷ Quái” kia ra khỏi mặt đất.
Bởi vì cột cờ đâm xuyên qua tay của Hồ Mỹ, cho nên ngay khi cột cờ bị rút ra, hai tay của Hồ Mỹ cũng truyền đến cảm giác vô cùng đau nhói, máu tươi cũng không ngừng chảy ra ngoài, từng trận đau đớn đó cũng làm Hồ Mỹ tỉnh táo lại không ít, đồng thời cũng không nhịn được mà phát ra một tiếng hét thảm.
"A...”
Cũng may là tốc độ của tôi rất nhanh, cho nên chỉ trong chớp mắt đã rút hai cột cờ này ra ngoài và giúp Hồ Mỹ thoát khỏi sự khống chế của hai cái lá cờ Quỷ Quái kia…
******
Sau khi tôi rút hai lá cờ này ra, khí đen ở bên trong những lá cờ kia lập tức bao quanh lấy tôi.
Hơn nữa, tôi có thể cảm giác được cỗ khí đen kia muốn xâm nhập vào bên trong cơ thể của mình.
Tuy nhiên, dưới sự phản kháng của Hỏa Thiên khí, cỗ khí đen này đã không đạt được mong muốn của mình.
Tôi nhìn vào hai chiếc lá cờ có viết hai chữ “Quỷ Quái” ở trên đó và cũng biết được cái thứ này là một kiện bảo vật cực kỳ lợi hại và tà ác.
Hiện tại nó đã ở trong tay của tôi và bản thân tôi đương nhiên là muốn phá hủy nó.
Cho nên tôi đã nắm chặt hai lá cờ này và lập tức mở miệng nói: “Hôm nay, tôi sẽ phá hủy hai lá cờ Quỷ Quái này của ông!”
Nói xong, tôi gấp cờ lại và muốn bẻ nó.
Nhưng vào đúng lúc này, Quỷ Tam Nguyên đang đứng ở trên một tảng đá xanh lớn ở phía xa cũng đã từ trong sự khiếp sợ mà lấy lại tinh thần.
Mặc dù bản thân ông ta cũng rất kinh ngạc về việc tôi cư nhiên có thể dựa vào tu vi Đạo Quân của mình mà phá vỡ được tấm lá chắn âm sát của hai lá cờ Quỷ Quái này.
Nhưng cảm giác này cũng chỉ là trong một lát mà thôi, hiện tại nhìn thấy tôi muốn bẻ gãy hai lá cờ Quỷ Quái này, làm sao ông ta có thể để cho tôi được như ý chứ?
Cho nên một tay của ông ta nhanh chóng kết ra một đạo kiếm chỉ, trong miệng đột nhiên nói một câu: "Trở về!"
Giọng điệu trầm thấp nhưng lại vang vọng khắp khu rừng, sau khi thanh âm này vang lên, hai lá cờ Quỷ Quái đang bị tôi nắm chặt ở trong tay giống như một con cá chạch vậy.
Thế mà lại “Vèo” một tiếng rồi từ trong lòng bàn tay của tôi trượt xuống, đồng thời phóng thẳng lên trời và cuối cùng là bay vào trong tay của Quỷ Tam Nguyên.
Bởi vì không thể bẻ gãy hai kiện bảo vật tà ác này, cho nên mặc dù không cam tâm nhưng tôi cũng không thể làm gì được.
Mà đây cũng chính là sự chênh lệnh về thực lực, sự chênh lệch về đạo hạnh của chúng tôi với thực lực bản thể của Quỷ Tam Nguyên quá lớn và hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.