Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1541

Chương 1541 Chương 1541

Sau đó trực tiếp cắt đứt khí quản và cổ của chúng tôi, khiến chúng tôi chết ngay tại chỗ.

Quỷ Tam Nguyên liếc nhìn chúng tôi một cái rồi nhìn về phía lão Phong đang bị bóp chặt cổ kia, cuối cùng là lộ ra nụ cười lạnh khát máu: "Dám đối nghịch với bần đạo, hiện tại bần đạo lập tức lấy mạng của mấy người!”

Vừa dứt lời, đồng tử của Quỷ Tam Nguyên đột nhiên co lại, sau đó ông ta định bẻ gãy cổ của lão phong và giết chết cậu ấy ngay tại chỗ.

Mặc dù Phong ca và tôi đang bị siết chặt cổ, cả người cũng đã khẩn trương tới cực hạn, đồng thời nhìn chằm chằm vào động tác của Quỷ Tam Nguyên, nhưng không ai có thể làm gì được.

Hồ ly nhỏ ở phía nơi xa cũng chỉ có thể nỗ lực giãy giụa một chút mà giơ được hai cái móng vuốt đã phủ đầy máu tươi lên, nhưng bởi vì thiếu hụt yêu lực mà cả người lại ngã thật mạnh xuống mặt đất, cuối cùng là hôn mê bất tỉnh.

Giờ khắc này, chúng tôi đều cho rằng lão Phong chết chắc rồi, bởi vì đám người chúng tôi đã không còn sức lực để phản kháng và cứu được lão Phong nữa.

Nhưng vào lúc này, một giọng nam quen thuộc đột nhiên vang lên: "Dừng tay!”

Vừa nghe thấy giọng nói này, Quỷ Tam Nguyên vốn định hạ sát thủ, đột nhiên ngừng lại.

Đám người chúng tôi cũng bị thu hút, sau đó cũng theo bản năng mà hướng về phương hướng phát ra âm thanh mà nhìn qua đó.

Chỉ thấy bên trong một khu rừng ở nơi xa kia, lúc này xuất hiện người đàn ông, sắc mặt của người đàn ông này tái nhợt, biểu tình phù phiếm, bên người còn đi theo năm sáu con Thi Yêu da đỏ.

Mà người này không ai khác chính là bạn học cũ Trương Tử Đào của tôi đã gia nhập tà giáo Mắt Quỷ.

“Thiếu chủ? Sao cậu lại tới đây?” Quỷ Tam Nguyên do dự một lúc rồi nói.

Trên gương mặt của Trương Tử Đào lộ ra biểu tình tuỳ tiện, sau đó quét mắt liếc nhìn toàn bộ hiện trường một cái:

"Ông nói tôi tới đây làm gì? Đương nhiên là muốn làm thịt bọn họ bằng chính đôi tay của mình rồi. Quỷ Tam Nguyên, ông đừng động thủ, để tôi tới!”

Thực ra thì trong lòng Quỷ Tam Nguyên không mấy vui vẻ với cái tên Trương Tử Đào này, tu vi thấp không nói, ngày nào cũng đi ra làm trò hề ở trước mặt ông ta.

Nếu không phải ông ta coi trọng cha nuôi tương đối lợi hại của gã thì sau khi cái tên Trương Tử Đào này làm mất cứ điểm ở núi Lang Nha, Quỷ Tam Nguyên chắc chắn là đã giết chết gã rồi đem đi luyện thành quỷ nô từ lâu rồi.

Càng sẽ không thay đổi xưng hô, gọi cái tên Trương Tử Đào này thành “Thiếu chủ”, mặc dù trước đó gã được gọi là “Tử Đào” hoặc “Tiểu Trương”.

Nhưng trước khác nay khác, nếu sau này bản thân ông ta vẫn muốn tiếp tục lăn lộn ở bên trong tà giáo Mắt Quỷ này thì chỉ có thể dựa vào cha nuôi của Trương Tử Đào mà thôi.

Bởi vậy, ngoại trừ việc thay đổi cách xưng hô ra, ở ngoài mặt ông ta vẫn phải mỉm cười vui vẻ: “Thiếu chủ, nếu như cậu đã muốn tự mình ra tay, vậy thì đến đây đi!”

Nói xong, trên tay của Quỷ Tam Nguyên hơi dùng sức, sau đó lập tức ném thẳng lão Phong ra xa mấy mét, khiến lão Phong lăn ở trên mặt đất mấy vòng mới dừng lại, vừa hay lăn tới bên cạnh chúng tôi...

Về phần Trương Tử Đào, bộ dạng cũa gã trông có vẻ rất kiêu ngạo, sau đó gã rút ra một con dao găm từ thắt lưng của mình, trên mặt lộ vẻ hưng phấn, đồng thời mang theo mấy con Thi Yêu kia đi về phía chúng tôi một cách rất ngạo mạn…

******

Trương Tử Đào cầm một con dao găm và đi thẳng tới trước mặt chúng tôi.

Khuôn mặt của gã tràn đầy vẻ cuồng vọng và phách lối.

Sau đó mang theo dáng vẻ của người thắng cuộc và nhìn quét qua khuôn mặt của mỗi một người trong chúng tôi.

Cuối cùng, ánh mắt của gã dừng lại ở trên người của tôi.

Hiện tại tôi đang bị Quỷ Linh siết chặt cổ, cho nên cảm thấy có chút khó chịu, khuôn mặt cũng đỏ bừng lên, nhưng bản thân tôi cũng không có cầu xin sự thương xót chứ đừng nói đến việc thừa nhận thất bại.

Thân là một người trừ tà, tôi phải có khí tiết của chính mình, cho dù hôm nay bản thân có phải chết, dù chết không toàn thây thì tôi cũng sẽ không cầu xin lòng thương xót, càng không vứt bỏ khí tiết của một người trừ tà.

Trương Tử Đào dùng con dao trong tay quét ở trên khuôn mặt của tôi hai lần rồi rạch ra một đường nhỏ, khiến tôi cảm thấy hơi đau và máu từ chỗ đó cũng đã rỉ ra.

Kế đó Trương Tử Đào lại giơ con dao găm nhiễm máu tươi lên rồi ở ngay trước mặt tôi mà liếm láp một cách rất kinh tởm.

Sau đó nói với tôi một câu: "Đinh Phàm à Đinh Phàm! Mày nói xem mày làm cái gì không làm, tại sao cứ cố tình phải làm một người trừ tà vậy?”

“Hừ, nếu tao không làm, không làm một người trừ tà, sao, sao có thể giết chết mày…” Tôi hung hăng mở miệng nói.

Lúc này, Trương Tử Đào cũng không tức giận mà chỉ cười lạnh nói: "Đinh Phàm! Mày nhìn xem, bây giờ mày còn có thể giết chết tao sao? Nhưng cho dù thế nào thì giữa chúng ta cũng coi như đã từng là bạn học với nhau, cho nên mạng của mày để tao tới thu hoạch đi!”

“Muốn giết cứ giết, nói nhảm nhiều quá. Nếu hôm nay tao không chết, một ngày nào đó tao nhất định sẽ khiến mày chết ở trong tay của tao.” Tôi kìm nén sự bực bội, sau đó một hơi nói xong những lời này.

Bình Luận (0)
Comment