Lúc này mới vừa ăn no thì đã nhìn thấy Nhậm Bảo mở hai chiếc vali ra. Ở bên trong chiếc vali này chứa đầy những tờ tiền có mệnh giá một trăm tệ.
Nhiều tiền như vậy, hơn nữa tất cả đều là tiền mặt đã tác động trực tiếp đến thị giác của chúng tôi.
Ngoại trừ Hồ Mỹ không có hứng thú với cái thứ này ra, cả ba người chúng tôi đều bị số tiền trong chiếc vali này thu hút.
Khi hai cha con nhà họ Nhậm nhìn thấy chúng tôi bị tiền trong vali thu hút thì đều nhịn không được mà mỉm cười.
Suy cho cùng, con người rất khó có thể tránh khỏi ba điều thô tục, cho dù chúng tôi có là những người trừ tà đi chăng nữa thì cũng phải ăn cơm ngủ nghỉ, đương nhiên cũng sẽ không có ngoại lệ.
Nhậm tiên sinh thấy vẻ mặt này của chúng tôi thì dường như có chút vừa lòng, sau đó chỉ thấy ông ta hắng giọng rồi nói với ba người chúng tôi:
"Đinh đạo trưởng, Phong đạo trưởng, Tần đạo trưởng, chuyện liên quan đến phần mộ tổ tiên nhà tôi thật đúng là đã làm phiền mọi người rồi, nơi này là 200 vạn. Mong chư vị nhất định phải nhận lấy!”
“Cái gì? Hai, hai trăm vạn? Không phải, không phải 150 vạn sao?” Lão Tần Gia là người đầu tiên không thể ngồi yên.
Ông ấy đã đốt xác được mấy chục năm rồi, nhưng làm gì đã từng một lần nhìn thấy nhiều tiền như vậy?
Trước đây, cho dù tôi và sư phụ có giúp người ta trừ tà thì cũng chỉ là những gia đình bình thường, còn việc gặp được một người giàu có như Nhậm tiên sinh đây thì chưa từng.
Lúc này nhìn thấy 200 vạn tiền mặt, cũng khó tránh khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc và trợn tròn mắt.
Nhậm tiên sinh ở phía đối diện thấy phản ứng của Lão Tần Gia có chút kịch liệt thì cũng chỉ cười nhẹ:
“Không sai, là 200 vạn. Ba vị đạo trưởng cũng đã vất vả vì chuyện của nhà chúng tôi. Hơn nữa Đinh đạo trưởng, Phong đạo trưởng và Hồ tiên gia cũng vì chuyện này mà bị thương. Thêm 50 vạn này xem như là gia đình chúng tôi chi trả phí chữa bệnh, hy vọng ba vị đạo trưởng không chê ít.”
Nghe đến đó, tôi cũng không nhịn được mà hít vào một hơi thật sâu. Kẻ có tiền nói chuyện đúng là khác biệt, trước kia bản thân có bán chết bán sống thì nhiều nhất cũng chỉ kiếm được mười mấy nhìn tệ.
Nhưng nhà họ Nhậm này ra tay cũng quá mức hào phóng và tùy tiện rồi, chỉ mới như thế mà đã bỏ thêm 50 vạn tài chính kếch xù cho chúng tôi.
Sau khi tôi lấy lại bình tĩnh thì cũng mở miệng nói: “Nhậm tiên sinh quá khách khí rồi, chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh mà nhận lấy vậy.”
Tôi không ngần ngại, càng không chối từ. Trước hết, tôi thực sự rất thiếu tiền, tổng số tiền trong thẻ của tôi chỉ có một hai nghìn, nếu tôi muốn duy trì cuộc sống cơ bản và hoạt động của cửa hàng.
Về sau còn phải thường xuyên ra ngoài bắt quỷ trừ yêu, không có tiền xoay sở thì không thể đứng vững được.
Nhậm tiên sinh thấy tôi đồng ý nhanh chóng như vậy thì vẻ mặt tràn đầy nụ cười.
“Ba vị đạo trưởng, thời điểm phần mộ tổ tiên thi công có khả năng phải làm phiền các vị tự mình đến đó xử lý một chút…”
Lúc này Lão Tần Gia đã nhận lấy một cái vali tiền cho nên rất hưng phấn nói: “Nhậm tiên sinh yên tâm, đến lúc đó không cần làm phiền Tiểu Đinh và Tiểu Phong. Chỉ cần nói thẳng với tôi một tiếng, bần đạo bảo đảm sẽ xử lý thỏa đáng cho ông!”
“Làm phiền Tần đạo trưởng!” Nhậm tiên sinh khách khí nói.
Lúc này chúng tôi đã ăn cơm no và thu tiền rồi, cho nên cũng không có ý định ở lại đây nữa.
Tôi đứng dậy nói với hai cha con nhà Nhậm: “Nhậm tiên sinh, anh Nhậm. Bây giờ mọi chuyện đã giải quyết được bảy tám phần, chúng tôi sẽ trở về trước. Nếu có chuyện gì xảy ra, cứ việc gọi cho chúng tôi bất cứ lúc nào!”
Nhậm tiên sinh nghe tin tôi sắp đi, ông ta còn muốn giữ chúng tôi ở lại ăn uống vui chơi trong thành phố vài ngày.
Nhưng chúng tôi không có hứng thú với những cái đó, cho nên Nhậm tiên sinh cũng không có cưỡng cầu, cho nên sau vài câu giữ lại xong thì đưa chúng tôi rời khỏi khách sạn.
Sau khi rời khỏi khách sạn, chúng tôi lại bắt taxi trực tiếp trở về thị trấn.
Trong phòng khách sạn, Nhậm Bảo lộ ra vẻ mặt có chút bất mãn mà nói với Nhậm tiên sinh:
“Cha, chuyện phong thủy còn chưa làm xong mà sao cha lại đưa hết tiền cho người ta vậy? Lại còn cho thêm 50 vạn, nếu chẳng may bọn họ không tiếp tục kéo dài được phong thủy thì phải làm sao bây giờ?”
Nhậm tiên sinh nghe được lời này thì lộ ra vẻ mặt lạnh lùng mà nhìn về phía Nhậm Bảo:
“Nhóc con, con thì biết cái gì? Số tiền ít ỏi này còn không đủ để con tìm phụ nữ ở bên ngoài. Lăn lộn trong thương trường, cái gì quan trọng nhất? Đó chính là nhân mạch.”
“Điều này con đương nhiên biết rồi, con cũng có nói là không có cho đâu! Chờ đến khi bọn họ kéo dài được phong thủy xong rồi lại đưa cũng đâu có muộn! Huống chi bọn họ cũng chỉ là một đám đạo sĩ, chúng ta ra giá hơn một trăm vạn, còn chưa đủ nhiều à?”
Nhậm Bảo có chút không vui nói, nhưng Nhậm tiên sinh lại lắc đầu:
“Bảo Nhi, bọn họ không chỉ là những đạo sĩ đơn thuần đâu, mà là một nhóm cao nhân có bản lĩnh thực sự. Đặc biệt là người tên Đinh Phàm kia, cậu ta có thể khống chế tất cả Yêu tiên hồ ly ở núi Tần Lĩnh này. Chúng ta cũng chỉ bỏ thêm 50 vạn mà thôi, nếu có thể kết giao với một cao nhân như vậy, con thấy có đáng không?