Chờ đến khi bọn họ đi tới vị trí của chiếc chuông xong thì nhìn thấy một người đang đứng ở chỗ đó.
Người đó không ai khác chính là người đã viết nguệch ngoạc và ném người rơm ở trong xe.
Nam quỷ tài xế lập tức nghĩ tới tiền căn hậu quả, nên ông ta đã trực tiếp hỏi người đàn ông kia.
Nhưng người nọ lại cười "ha ha", sau đó nói với bọn họ: “Từ giờ trở đi, tất cả các người đều là nô lệ của tôi, nghe theo mệnh lệnh của tôi mà làm việc, nếu dám cãi lời thì tôi sẽ khiến các người sống không bằng chết.”
Nói xong, chỉ thấy một tay của người nọ kết ra một đạo chỉ ấn, tay còn lại thì hất lên và bắn ra từng con nhện màu đen.
Cuối cùng từ miệng và mũi của những con quỷ này mà tiến vào bên trong cơ thể của bọn họ.
Mười hai con quỷ vô cùng sợ hãi, nhưng bọn chúng chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy một cơn đau nhói ở ngực, đó là một loại cảm giác cực kỳ đau đớn.
Ngay sau đó, chỉ thấy ở trên ngực bọn họ lập tức xuất hiện một hoa văn hình con nhện màu đen.
Nói tới đây, nam quỷ tài xế đã kéo áo trên của mình ra, còn tôi cũng híp mắt nhìn qua đó, chỉ thấy ở trước ngực của ông ta quả thực có một hoa văn hình con nhện màu đen, cái thứ đó che hết toàn bộ ngực của ông ta giống như một hình xăm con nhện lớn, trông rất đáng sợ.
Còn tên yêu nhân kia có thể khống chế những con quỷ này thông qua hoa văn này, cái thứ này ngoại trừ khiến cho bọn họ cảm thấy đau đớn thì còn có thể kiểm soát chuyện sống chết của bọn họ.
Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng là tên yêu nhân kia còn lợi dụng bọn họ để trợ giúp bản thân hãm hại người khác, mà cái gọi là tìm vật hiến tế này chính là cứ ba ngày một lần phải mang đến ba người.
Bắt đầu từ ngày bọn họ chết đi, cũng chính là một tháng trước kia, bọn họ đã không ngừng tìm kiếm vật hiến tế cho đối phương.
Mà cách thức để tìm vật hiến tế chính là tập hợp oán khí của mười hai con quỷ này để tạo ra một chiếc xe tang, cũng chính là chuyến xe buýt công cộng lưu thông ở trên đường Phượng Hoàng vào lúc nửa đêm mà chúng tôi đang đứng đây.
Sau khi suy tính kỹ càng, trong một tháng này đã có mười một người bị giết hại. Nhưng số lượng được công bố ra ngoài cũng chỉ mới có năm sáu người, từ đó có thể thấy vẫn còn năm sáu người đến nay còn chưa được phát hiện ra.
Không chỉ có như thế, địa điểm của mỗi một vụ án giết người đều sẽ có chỗ khác biệt, nhưng tất cả đều không có ngoại lệ, địa điểm đều nằm ở những nơi lạnh lẽo như bãi tha ma hoặc là những phần mộ tập thể nằm ở sườn núi, vân vân.
Điểm đến hôm nay của chiếc xe tang này cũng giống như thế.
Ngay tại khoảnh khắc mà chúng tôi bước lên xe, chiếc xe tang này đã lệch ra khỏi lộ tuyến của xe buýt công cộng và đang hướng đến địa điểm là phần mộ tập thể ở trên một ngọn núi già tại vị trí phía đông và đông nam thành phố.
Hiện tại chúng tôi đã tới dưới chân núi.
Sau khi đi lên trên chính là “nơi chết” của đêm nay.
Nghe đến đó, tôi và Tiểu Mạn đã hiểu ra mọi chuyện.
Trên thực tế, đằng sau chuyến xe buýt lúc nửa đêm này vẫn còn tồn tại một thủ phạm đứng ở phía sau màn.
Còn những con quỷ đang đứng ở trước mặt tôi, chẳng qua chỉ là những người bị hại, sau khi chết đi còn bất đắc dĩ trở thành vũ khí bị người ta tùy ý sử dụng.
Nếu bọn họ không nghe theo, vậy người chết chính là bọn họ.
Nhưng mà sau khi tôi nghe đến đó, trong lòng lại có một chuyện không hiểu, cho nên tôi đã mở miệng nói với nam quỷ tài xế một câu:
“Nếu phía sau các người còn có một tên yêu nhân, tại sao vừa rồi ông lại dừng xe và để tôi rời đi, vì sao lại không tăng nhanh tốc độ để kéo tôi lên núi?”
Nam quỷ tài xế nghe xong lại thở dài một hơi: “Sau khi biết ngài là đạo sĩ, tôi thực sự rất kinh ngạc, bản thân cũng muốn nghĩ tới chuyện cầu xin giúp đỡ. Nhưng vừa nghĩ đến chuyện người đó rất lợi hại, cho nên tôi, tôi lại do dự.
Trên thực tế, việc tôi thả ngài đi là vì bản thân còn có một kế hoạch khác.”
"Ồ? Nói thử xem!" Tôi cảm thấy có chút hứng thú.
"Thứ nhất, tôi cảm thấy mình không nên trêu vào ngài, thả ngài đi thì tôi sẽ bớt rắc rối hơn. Mặc dù bản thân tôi đã chết rồi, nhưng tôi không muốn chết lần nữa.
Thứ hai, trong lòng tôi cũng có một chút lòng riêng.
Sau khi ngài xuống xe, bởi vì chúng tôi không tìm được vật hiến tế thì cũng chỉ có thể quay lại tuyến xe buýt vừa rồi để tìm vật hiến tế khác.
Nếu ngài thật sự là đạo sĩ, tôi nghĩ sau khi ngài xuống xe rồi thì cũng muốn tìm được người ở trên núi. Đồng thời chúng tôi cũng không có mặt ở đây, như vậy đối phương cũng sẽ không nghĩ đến việc chúng tôi đã đưa ngài tới đây, chỉ cần ngài giải quyết được đối phương, có lẽ chúng tôi đều sẽ được tự do…”
Nam quỷ tài xế nói ra từng câu từng chữ, nhưng bản thân tôi lại cảm thấy khá bất ngờ, tôi không ngờ người này lại rất thông minh, vậy mà lại có tính toán như thế.
Đáng tiếc bản thân tôi cũng không phải là đạo sĩ bình thường gì đó, cho nên nếu chỉ bằng đám quỷ này mà muốn bức ép tôi xuống xe khẳng định là làm không được.