Hơn nữa, nếu chỉ bằng đám quỷ này mà đã có thể ép được một tên đạo sĩ xuống xe, như vậy thì sau khi vị đạo sĩ đã xuống xe này có tìm được tên yêu nhân ở phía sau màn kia, chẳng lẽ người này còn có khả năng giải quyết được đối phương sao?
Nhưng tôi cũng không bận tâm quá nhiều đến vấn đề này mà chỉ cười nhạt một tiếng rồi nói:
“Được rồi, nếu tôi đã tới, tôi nhất định sẽ tìm ra cách giải quyết tên yêu nhân đó. Tất nhiên, nếu ở trên người của mọi người đã gánh ở trên lưng cái ác nghiệp này rồi, tốt nhất là đừng tiếp tục làm ra chuyện thương thiên hại lý gì đó nữa.
Cho dù có bị bức bách thì cũng tận lực đừng làm, bởi vì ở trong cõi âm sẽ nhận nhân quả của con người. Kiếp này không báo, kiếp sau tất trả.”
"Vâng, vâng vâng, đạo trưởng ngài nói đúng!” Nam quỷ tài xế nói.
Về phần những con quỷ khác cũng đều nơm nớp lo sợ, không có làm ra hành động gì hay biểu cảm nào.
Tôi nhìn về phía quỷ tài xế một cái rồi phất tay: “Nếu đều đã tới, vậy tiếp tục lái xe đi! Để tôi đi gặp tên yêu nhân kia một lần.”
Nói xong, tôi lại ngồi xuống vị trí của mình.
Nam quỷ tài xế thấy tôi như vậy thì do dự một chút rồi cũng gật đầu theo, sau đó ông ta khoát tay khiến cửa xe đóng lại.
Xe tang đã dừng, lại lần nữa được khởi động.
Cái cảm giác đó không khác gì so với lúc ngồi ở trên xe thật, thậm chí là cảm giác xóc nảy cũng giống nhau như đúc.
Nhưng lúc tôi nhìn ra bên ngoài thì là một mảnh tối đen như mực, cũng không biết chính mình đã đến chỗ nào rồi.
Nhưng sau khi xe đi được một lúc, tôi mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng, trong lòng luôn cảm thấy có điều gì đó khiến tôi bất an.
Còn về chỗ nào không thích hợp thì tôi lại không nói ra được, chỉ biết có lẽ đó chỉ là một loại cảm giác, một loại cảm giác không tốt.
Nhưng vào lúc này, Tiểu Mạn lại đột nhiên nói với tôi: “Đinh Nguyên Bảo, cậu mau nhìn xem đó là gì?”
Nói xong, Tiểu Mạn chỉ vào nóc xe.
Thấy Tiểu Mạn chỉ vào nóc xe, bản thân tôi cũng thuận thế mà nhìn lên, kết quả là vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy ở trên nóc xe không biết từ lúc nào đã xuất hiện một bùa ấn lớn màu đỏ như máu.
Đạo bùa ấn kia lan tràn ra khắp nóc xe buýt, bộ dạng đó trong như dùng máu để vẽ lên vậy, mà tôi cũng không biết mình nên làm ra loại phản ứng nào cho thích hợp.
Nhưng ở vị trí trung tâm của nó lại được viết một chữ "Tử" ở trên đầu. Trừ cái này ra, đạo bùa ấn màu đỏ tươi kia còn đang hội tụ về phía chữ “Tử” màu đỏ tươi đó.
Tốc độ không nhanh nhưng cũng không chậm.
Mặc dù tôi không nhận ra đạo bùa ấn này, nhưng ngay khi tôi nhìn thấy nó ở nơi này, trong lòng lại “lộp bộp” một tiếng.
Bởi vì quá trình thi triển bùa chú là quá trình tụ khí hướng về vị trí trung tâm.
Một khi quá trình này hoàn tất, bùa chú sẽ được thi triển.
Mặc dù tôi không nhận ra chữ “Tử” ở trên bùa ấn đỏ như máu này, cũng không biết tác dụng của nó, cũng như không biết khi nào thì nó xuất hiện và uy lực ra sao.
Nhưng điều duy nhất mà tôi biết rõ ràng là có ai đó đang thúc đẩy nó.
Một khi màu đỏ xâm nhiễm tới vị trí chính giữa của chữ “Tử”, bùa chú chắc chắn sẽ bị kích hoạt.
Nhìn vào quy mô này, phạm vi hoạt động chính là toàn bộ xe buýt.
Đến lúc đó sẽ xuất hiện loại kết quả nào thì khó có thể dự đoán được.
Nghĩ tới đây, tôi cảm thấy ớn lạnh sống lưng, sắc mặt cũng đột nhiên thay đổi, đồng thời đứng bật dậy và mở miệng nói với nam quỷ tài xế đang lái xe ở phía trước.
“Dừng xe, mở cửa!”
Nhưng điều tôi chờ đợi không phải là dừng khẩn cấp, mà là nam quỷ tài xế kia lại đột nhiên phát ra một thanh âm khàn khàn kỳ quái: “Giết đối phương!”
Vừa nói ra lời này, tất cả quỷ ở trong xe đều chấn động, thân thể của nguyên một đám đều run lên, từng cỗ hơi thở lạnh lẽo lập tức xuất hiện.
Hai mắt của bọn họ khẽ đảo, trong nháy mắt đã biến thành một đôi mắt cá chết trắng bệch, toàn thân giống như xù lông lên.
Một giây sau, tất cả quỷ ở đây giống như phát điên và lần lượt đứng dậy.
Sau đó gào rống một tiếng về phía tôi rồi điên cuồng lao tới chỗ của tôi...
*****
Chỉ trong thời gian ngắn, thế cục đã có những thay đổi long trời lở đất.
Giờ này khắc này, tất cả chúng quỷ ở phía sau lần lượt lao về phía chúng tôi, sắc mặt của nguyên một đám đều lộ ra vẻ dữ tợn, giương nanh múa vuốt, hoàn toàn mất đi lý trí.
Tất cả chuyện này xảy ra quá đột ngột khiến tôi hoàn toàn không nghĩ tới.
Nhưng việc đã đến nước này, tôi cũng không thể đứng đó ngơ ngác nữa, chính mình phải tìm cách ứng phó mới được.
Bởi vì lá bùa đỏ như máu ở trên nóc xe sắp hoàn thành. Tại thời điểm mấu chốt này, chúng tôi nhất định phải xuống xe buýt, sau đó rời khỏi nơi này và tránh xa chiếc xe tang này.
Cho nên ngay tại lúc tôi nhìn về phía những con quỷ đang đánh tới chỗ của chúng tôi, sắc mặt cũng theo đó mà trầm xuống.
Đồng thời kéo Tiểu Mạn đang ngồi ở trên ghế đứng dậy, sau đó tôi nói với Hồ Mỹ đang ở trong túi xách: "Tiểu Mỹ, xảy ra chuyện, chúng ta phải xuống xe ngay lập tức!"
Tốc độ nói chuyện của tôi rất nhanh và rất lớn.