Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1584

Chương 1584 Chương 1584

Tiểu Mỹ đang nằm ở trong túi xách, lúc này cũng thò một cái đầu ra.

Mặc dù cô ấy không hiểu rõ tình hình nhưng bản thân cũng đã nhận thấy có gì đó không ổn.

Lúc này nghe tôi nói như vậy thì cũng không có bất cứ sự do dự nào mà “Vèo” một tiếng nảy ra khỏi túi xách.

Ngay khi Hồ Mỹ xuất hiện, cô ấy đã lắc mình biến thành hình dạng của con người.

Tiểu Mạn thấy vậy thì không khỏi lộ ra một tia khiếp sợ.

Nhưng không chờ cô ấy có quá nhiều phản ứng, tôi đã tóm lấy Tiểu Mạn, sau đó mang theo hộp đựng kiếm rồi lao về phía cửa xe ở phía trước.

Về phần Hồ Mỹ, lúc này yêu khí của cô ấy cũng đã phóng ra ngoài, sau đó “Ngao” một tiếng hồ rống rồi vung một lợi trảo ra ngoài.

Một con quỷ đang lao về phía cô ấy cũng trực tiếp bị một trảo quét bay.

Đúng lúc này, nam quỷ tài xế kia cũng đứng lên, sau đó quay người và lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía tôi và Tiểu Mạn.

Đồng tử của ông ta cũng đã biến thành một màu thuần trắng như mắt cá chết, trên mặt ông ta lộ ra sắc mặt lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên một vòng cung kỳ lạ.

Đồng thời dùng giọng nói trầm thấp và khàn khàn mà nói với chúng tôi: “Nếu đã lên núi, ai cũng đừng nghĩ tới việc rời khỏi chiếc xe này.”

Giọng nói này hoàn toàn khác so với giọng nói vừa rồi của nam quỷ, hơi thở khí tức đó cũng hoàn toàn khác biệt.

Mà tôi cũng không biết là ông ta đã mạnh hơn trước bao nhiêu lần, cho nên tôi cau mày rồi nhìn chằm chằm vào đối phương, nói: “Ông không phải là người lái xe vừa rồi đúng không?”

“Ha ha ha, tất nhiên là không rồi. Bọn chúng chỉ là lá cờ của tôi mà thôi!”

Giọng nói xa lạ này tiếp tục vang lên, trong lời nói tràn đầy sự kiêu ngạo và cuồng vọng.

Rất hiển nhiên, người đang nói chuyện ở trước mặt tôi đây hẳn là kẻ chủ mưu đằng sau chiếc xe tang này.

Tên yêu nhân đang khống chế nhóm quỷ này hiện đã cư trú ở bên trong cơ thể của nam quỷ tài xế, từ đó có thể nói chuyện trực tiếp với chúng tôi.

Nhưng chúng tôi cũng không có quá nhiều thời gian để dây dưa với đối phương. Bởi vì bùa chú đỏ như máu kia sắp bùng nổ rồi.

Vì vậy, tôi không có ý định tiếp tục dây dưa với người này nữa mà trực tiếp mở hộp kiếm và lấy thanh Mẫu kiếm ra.

Đồng thời đưa thanh Tử đao cho Tiểu Mạn rồi nói: "Tiểu Mạn, tớ sẽ ngăn gã lại, cãu xuống xe trước đi."

Mặc dù Tiểu Mạn không có đạo hạnh nhưng cô ấy vẫn có thể xem hiểu được tình hình.

Có lẽ cô ấy đã linh cảm được sự nguy hiểm của lá bùa màu đỏ ở trên đầu kia, cho nên cô ấy đã lập tức gật đầu với tôi: “Ừ!”

Khi thấy Tiểu Mạn đồng ý, tôi cũng không do dự nữa.

Sau đó một âm thanh nhỏ vang lên, trường kiếm đã được tôi rút ra khỏi vỏ.

Trong lúc nhất thời, một cỗ khí tức nguyên dương chấn động mà ra, mặc dù không phải rất mãnh liệt nhưng đối với những thứ âm sát này cũng có một số tác dụng khắc chế nhất định.

Trường kiếm đã được rút ra khỏi vỏ, mà tôi cũng siết chặt chuôi kiếm và giết về phía nam quỷ tài xế đang ngồi ở trên ghế lái kia.

Tên nam quỷ này thấy tôi đánh tới thì cả người cũng chấn động, sau đó bản thân gã cũng phát ra một cổ âm sát khí mà đánh tới, đồng thời thân thể giống như một bóng ma mà trực tiếp nghiền sát mà lên.

Chỉ trong chốc lát, hai người chúng tôi đã giao thủ với nhau ở vị trí đầu xe.

Trường kiếm ở trong tay tôi tương đối dễ sử dụng, nhưng nó hơi khó thi triển ở trong chiếc xe này.

Nhưng với sự kiềm chế của tôi, Tiểu Mạn đã nắm bắt được cơ hội rồi lao thẳng tới đầu xe, vội vàng muốn lao ra khỏi cửa.

Nhưng khi Tiểu Mạn đẩy cửa ra thì phát hiện cửa xe đã bị đóng chặt, cho dù cô ấy có cố gắng thế nào cũng không thể mở được cửa xe...

Lúc này, màu đỏ như máu trên đầu xe đã tụ lại ở mép ngoài của trung tâm bùa ấn. Trong vòng chưa đầy nửa mét là đã có thể hội tụ về trung tâm, hơn nữa nếu chiếu theo cái tốc độ này chắc hẳn là không đến ba mươi giây.

Lúc này, Hồ Mỹ đang một mình đối kháng với mười con quỷ ở phía sau lại đột nhiên mở miệng nói: "Chẳng biết vì sao không giết chết được những con quỷ này.”

Nói xong, Hồ Mỹ lại vung một lợi trảo lên rồi giáng xuống và lại lần nữa đánh bay một con quỷ.

Theo lý mà nói, nếu lấy hồn lực của những con quỷ này thì một vuốt đi xuống của Hồ Mỹ, cho dù không bị hồn phi phách tán thì vẫn phải bị thương nặng và không chống đỡ nổi mới đúng.

Nhưng lúc này, không biết tại sao những con quỷ vừa bị đánh ngã này lại có thể tự mình đứng lên. Tiếp đó còn có thể không có chuyện gì, giống như một người không biết đau đớn và không cảm giác được gì vậy.

Sau khi đứng đậy còn có thể tiếp tục chiến đấu với Hồ Mỹ...

Trong vòng ba mươi giây này, chúng tôi nhất định phải xuống được xe.

Nghĩ đến đây, tôi lại nhìn chằm chằm vào nam quỷ tài xế ở trước mặt, mặc dù thực lực của gã không bằng tôi, nhưng lại liều mạng ngăn cản tôi và muốn giữ tôi ở trên xe.

Nam quỷ thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào mình như thế thì lại vung ra một trảo về phía tôi, đồng thời mở miệng nói: “Đừng nghĩ đến chuyện xuống xe, các người đều sẽ chết ở trong xe!”

Bình Luận (0)
Comment