Nghe được lời này, tôi tức không có chỗ phát tiết.
Có cảnh tượng nào mà ông đây chưa từng thấy qua, chỉ bằng chút trận chiến nhỏ này mà muốn giữ ông đây lại sao?
Nếu không phải đang vội thì với đạo hạnh của tôi. Trong vòng chưa đầy năm phút là tôi đã có thể đánh cho cái tên này hồn phi phách tán.
Nhưng bây giờ, tôi nhất định phải tốc chiến tốc thắng và đuổi kịp thời gian.
Vì vậy, tôi phải đề cao tu vi của chính mình thêm một lần nữa và giải quyết con chó cản đường này trong vòng ba mươi giây.
Sau khi ý tưởng này xuất hiện trong đầu, tôi gầm nhẹ một tiếng ở trong lòng và kích hoạt Hỏa Thiên Công.
Ngay khi Hỏa Thiên Công được vận chuyển, đạo khí màu đỏ ở trong cơ thể cũng bắt đầu điên cuồng vận chuyển.
Trong phút chốc, những làn sóng đạo khí ngang ngược và điên cuồng mang tính áp chế đã xuất hiện, mà thực lực tự thân của con quỷ ở trước mặt này cũng không mạnh lắm.
Sở dĩ hiện tại gã có được sức mạnh chống lại tôi là do có kẻ chủ mưu đứng sau đang làm pháp, đối phương đang bị điều khiển từ xa, từ đó cưỡng ép tăng cường thực lực của chính mình mà thôi.
Nhưng đây chỉ là tạm thời, hơn nữa thực lực tăng lên cũng có hạn, cho nên ngay khi Hỏa Thiên Công của tôi được vận chuyển, tu vi của tôi lại tăng vọt lần nữa.
Lúc này đây, tu vi của tôi đã trực tiếp đạt tới Đạo Quân đỉnh phong vô cùng khủng bố.
Bậc tu vi này, đừng nói là một mình con quỷ ở trước mặt đây, cho dù có tăng thêm ba năm tên như gã thì đều không phải là đối thủ của tôi.
Nam quỷ này thấy tu vi của tôi đã tăng lên, sắc mặt của gã cũng lập tức chấn động. Gã đột nhiên lùi lại phía sau vài bước, hai tay cũng bắt đầu kết ấn.
Ngay khi ấn ký ở trong tay của gã biến ảo, tốc độ tụ khí của bùa chú ở trên đỉnh đầu lại đột nhiên tăng nhanh.
Vốn dĩ vẫn còn hai mươi giây, nhưng hiện tại xem ra, e rằng chỉ trong vòng 10 giây là tấm bùa này sẽ phát nổ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của tôi lập tức lộ ra vẻ kinh hãi, sau đó vội vàng nói: "Dừng lại!"
Trong lúc nói chuyện, tôi đã nghiền sát về phía đó.
Còn tên nam quỷ này cũng nhanh chóng né tránh và muốn dây dưa với tôi trong vòng mười giây này.
Chỉ cần mười giây trôi qua, tất cả chúng tôi sẽ bị nổ tung cùng với lá bùa chú màu đỏ này.
Đến lúc đó rất khó có thể đoán trước được kết quả sau đó sẽ như thế nào.
Tất nhiên, không có gì đảm bảo là gã sẽ thành công.
Tu vi Đạo Quân đỉnh phong đã nâng sức mạnh, sự nhanh nhẹn và tốc độ của tôi lên cao.
Huống chi trong chiếc xe nhỏ hẹp này, cho dù gã có là quỷ, thân pháp như bóng ma đi chăng nữa. Giờ này khắc này, cũng khó thoát khỏi đòn công kích của tôi.
Một kiếm vừa đâm ra, thân thể của nam quỷ đó chợt lóe lên, một đạo bóng chồng xuất hiện rồi né sang một bên.
Nhưng ngay khi gã vừa hiện thân, tôi đã tiến lên một bước và trở tay một cái, sau đó cũng không đợi nam quỷ kịp phản ứng thì trong nháy mắt đã bị tôi tóm lấy cổ ...
*****
Khoảnh khắc tôi bắt được nam quỷ kia, đạo khí ở trong cơ thể của tôi điên cuồng vận chuyển và đè chặt tên này.
Đồng thời, hồn thể của tên nam quỷ đang bị tôi bóp cổ liên tục lập loè nhiều lần, nhưng muốn chạy thoát từ trong tay của tôi thì chắc chắn là không có khả năng.
Tôi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào gã: “Ông không thể trốn được đâu!”
Nói xong, trên tay của tôi lại đột nhiên dùng thêm lực, một cỗ đạo khí càng mạnh hơn trực tiếp rót vào người của đối phương khiến cho nam quỷ kia cảm thấy vô cùng khó chịu.
Ngay sau đó chỉ nghe “Phanh” một tiếng. Toàn thân của tên nam quỷ này bốc khói, từng dòng khí đen thoát ra khỏi cơ thể.
Hai mắt vốn đang là mắt cá chết, lúc này lại đột nhiên lấy lại được sự tỉnh táo, trong cơ thể vừa rồi còn tản mát ra sát khí cũng đã tan thành mây khói.
Thấy vậy, tôi sửng sốt một chút rồi ngừng tay.
Lúc này, nam quỷ kia dường như đã lấy lại được sự thanh tỉnh, sau khi nhìn thấy tôi đang bóp chặt cổ của mình thì cảm thấy có chút sợ hãi, trong giọng điệu còn mang theo sự sợ hãi và khẩn cầu: “Đạo, đạo trưởng, là, là tôi...”
Ông ta vừa dứt lời, Tiểu Mạn đang cố đẩy cửa ra cũng “cạch” một tiếng, cánh cửa của xe tang đang đóng chặt cũng đã mở ra.
Tiểu Mạn cũng trực tiếp rơi ra khỏi xe do quán tính.
Nhưng cô ấy không quan tâm, thậm chí còn lộ ra vẻ vui mừng mà quay đầu lại nói với chúng tôi đang ở trong xe một câu: “Cửa mở rồi, Đinh Nguyên Bảo, mau, mau xuống xe.”
Nghe đến đó, tôi lại nhìn về phía nam quỷ đang bị bóp chặt cổ.
Sau khi xác định nam quỷ đã vô hại, vừa rồi ông ta đã bị tên yêu nhân kia tiến hành khống chế từ xa.
Nhưng hiện tại bản thân tôi đã phá hủy thuật pháp của tên yêu nhân kia, từ đó làm cho nam quỷ này lập tức lấy lại được lý trí.
Lại giết ông ta, rõ ràng là không cần thiết nữa.
Nghĩ đến đây, tôi không hề do dự mà quay đầu về phía Hồ Mỹ ở phía sau rồi nói: “Tiểu Mỹ, chúng ta ra khỏi đây thôi!”
“Được!” Tiểu Mỹ nghe thấy lời này của tôi cũng nhanh chóng lùi lại phía sau.
Còn tôi không chút do dự mà thả nam quỷ này xuống, sau đó quay người chạy về phía cửa xe.