Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1631

Chương 1631 Chương 1631

Bản này này thực sự lợi hại như vậy sao? Thế mà lại có thể đánh thức được Phong ca?

Phải biết rằng Phong ca đang tồn tại dưới dạng hồn thể.

Đừng nói là một bài hát, một khi anh ta đã ngủ say, thì cho dù có dùng loa phóng thanh cũng không thể gọi anh ta dậy được.

Trừ phi tính mệnh của lão Phong gặp nguy hiểm, hoặc là lão Phong kết ấn để đánh thức Phong ca.

Bài hát này lại thế mà có thể kinh động tới cả hồn phách, có thể thấy được nó không đơn giản chỉ là một bài hát.

“Lão Phong, ngoài sự kỳ lạ của bài hát này, cậu còn cảm nhận được điều gì khác nữa không?”

Tôi nhỏ giọng hỏi.

Lão Phong khẽ gật đầu:

“Âm khí, trong ngôi nhà quỷ này có ma quỷ thật!”

Nghe lão Phong nói xong, tôi càng chắc chắn hơn về phán đoán của mình khi mới bước vào ngôi nhà quỷ này.

Nhưng không chờ tôi đáp lại lão Phong, Tống Sơn Hà đang đi phía trước đột nhiên quay đầu lại nói:

“Tao nói này Đinh Phàm, hai chúng mày ở phía sau xì xà xì xầm cái gì vậy?

Sợ đấy à? Giờ muốn phát sóng trực tiếp ăn phân luôn sao?”

Nói xong, Tống Sơn Hà còn cười “Ha hả” vài tiếng.

Tôi không thèm để ý đến thằng nhãi này, chỉ quay lại nói với lão Phong một câu:

“Chúng ta phải cẩn thận một chút, đi thôi!”

Nói xong, hai người chúng tôi tiếp tục bước về phía trước.

Bản nhạc đầy cảm xúc tiêu cực kia vẫn tiếp tục vang lên không ngừng, tôi phát hiện ra nhạc này đúng là có chút kỳ quái.

Chẳng biết từ lúc nào, nó đã khiến cho nhịp tim của người ta tăng lên, còn xuất hiện cả cảm giác khó chịu khắp người.

Hơn nữa, khung cảnh xung quanh còn cố tình được xây dựng theo phong cách âm u, kinh dị.

Dường như người chơi dần dần bị đưa vào một bầu không khí kinh hoàng.

Hơn nữa, đi về phía trước một đoạn, người thiết kế còn cố tình bày ra trước mắt mọi người cảnh tượng của một buổi minh hôn kèm theo một câu chuyện ám ảnh.

Câu chuyện nói về một đôi nam nữ, vốn là người yêu, nhưng vì bị gia đình cấm cản, mà hai người này tính tự sát để ở bên nhau.

Nhưng đến lúc uống thuốc độc thì chỉ có cô gái uống, còn chàng trai thì không uống vì sợ chết.

Cho nên cô gái kia đã biến thành nữ quỷ, muốn tìm địa một người đàn ông nào đó để kết minh hôn.

Không thể không nói, người thiết kế nên nhà quỷ này đúng là trâu bò.

Làm cho người ta cảm thấy như bản thân đã thực sự trải qua câu chuyện nọ.

Chỉ sau một lúc, chúng tôi đến trước một chiếc quan tài màu đỏ.

Chung quanh đều là những kiến trúc mang phong cách cổ kính, nhìn thoáng qua nó rất giống như một ngôi mộ dưới lòng đất.

Chúng tôi vừa mới đến đây, đã phát hiện ra xung quanh tòa nhà đều treo đầy chuông.

Âm thanh “Keng keng keng” vang lên mà không hề có dấu hiệu báo trước.

Tiếng chuông bất thình lình vang lên làm cho thần kinh của chúng tôi không khỏi căng thẳng.

Về phần người đàn ông đeo kính bình thường, anh ta càng hoảng sợ hơn.

Theo bản năng, chúng tôi nhìn quanh khắp bốn phía.

Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, vào thời điểm mà tất cả chúng tôi đều bị tiếng chuông kêu thu hút…

Chiếc quan tài màu đỏ đột nhiên phát ra âm thanh “cạch cạch”.

Nắp quan tài đột nhiên bị mở ra.

Sau đó, một bàn tay trắng nõn vươn ra, như thể một người phụ nữ sắp sửa bò ra khỏi quan tài.

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả những người quen nhìn thấy ma quỷ như chúng tôi, cũng không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh.

Cảnh tượng chân thực đến nỗi chúng tôi cũng cảm thấy tim đập nhanh.

Người đàn ông đeo kính thấy vậy, không kìm được hét lên toáng lên: “A…”

Tuy tự nhận là một nhà thám hiểm kinh dị thâm niên, nhưng lúc này anh ta cũng không thể chịu được được loại tra tấn khủng bố như thế này.

Sau không anh ta hét lên một tiếng, thì mới bỗng phản ứng lại.

Người nọ cảm thấy xấu hổ, như thể bản thân đã làm nhục thân phận nhà thám hiểm kinh dị thâm niên của mình.

Anh ta nuốt nước miếng, sau đó nói:

“Đây, đây là diễn viên quần chúng thôi.

Tôi nghĩ hẳn là người này diễn vai nữ quỷ trong câu chuyện minh hôn kia, nhỉ!

Tôi muốn xem thử một chút, rốt cuộc NPC này trông như thế nào!”

Nói xong, người nọ còn đi thẳng về phía chiếc quan tài màu đỏ.

Nhưng trong tiếng nhạc đầy sóng hạ âm, anh ta đã vô thức đổ mồ hôi khắp người, trong lòng vô cùng sợ hãi.

Nhưng vì mặt mũi, anh ta vẫn cắn răng đi tới trước quan tài.

Sau đó, anh ta tóm lấy bàn tay vươn ra khỏi quan tài, hòng muốn kéo NPC đang đóng vai nữ quỷ trong quan tài ra.

Chúng tôi cùng mở to mắt ra để nhìn, muốn xem kết quả sẽ như thế nào.

Nhưng ngay khi bàn tay của người đàn ông đeo kính nắm lấy bàn tay mảnh khảnh và nhợt nhạt của cô gái kia…

Nó thực sự đã xuyên qua, ông ta không thể nào bắt được bàn tay của cô gái ấy.

Chúng tôi đứng ở ngay sau người đàn ông nọ, cho nên đã nhìn thấy được hết thảy những gì vừa xảy ra.

Sắc mặt của cả sáu người chúng tôi đều lập tức thay đổi, tay không thể nắm được, đây có phải là con người không?

Đây, đây, chẳng lẽ đây không phải là một NPC sao?

Vậy thứ nằm trong quan tài kia, lẽ nào thực sự là một con quỷ ư?

Trong lúc chúng tôi còn đang ngây người, một làn khói trắng chợt bay ra từ quan tài.

“Vù” một tiếng, một người phụ nữ mặc đồ đỏ với khuôn mặt trắng bệch đột nhiên xông ra.

Trên mặt người phụ nữ nọ nở một nụ cười quỷ dị, cô ta nói với người đàn ông đeo kính:

“Phu quân, là chàng đó sao?”

Mới nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, thần kinh của người đàn ông đeo kính đã rất căng thẳng, giờ phút này lại đột nhiên nghe được lời này, một người bình thường như anh ta làm sao mà chịu được.

Bình Luận (0)
Comment